Xuyên Về Cổ Đại, Ta Dựa Vào Huyền Học Để Làm Giàu Nuôi Con

Chương 39: Nương Đối Xử Với Bọn Con Thật Tốt

Trước Sau
Giống như nhớ tới cái gì, Từ Phúc kinh hãi: “Cha, có phải người bị người ta lừa, mua phải gạo lứt giả rồi không?”

Từ Quý ở một bên mắt trợn trắng: “Gạo lứt còn có cái gì mà phải làm giả?

Gạo lứt là loại gạo kém cỏi nhất rồi, chỉ cần bên trong không thêm đá thì không sao”

“Nhưng…”

Từ Phúc còn muốn nói cái gì nữa thì Từ Thịnh ở bên cạnh giải thích: “Tiểu đệ, đây không phải gạo lứt, là gạo thường, còn tốt hơn gạo lứt.”

Nghe vậy, Từ Quý lập tức duỗi đầu đến gần, nhìn chằm chằm túi gạo: Gạo?

Nửa ngày sau, cậu bé mới phản ứng lại không đúng chỗ nào, vội chất vấn Dương Đại Hà: “Cha, gạo rất đắt! Người mua cái này làm gì vậy?”

Cả ngày nghe ông ngoại nói mãi là 2 cân gạo thường có thể mua được 3 cân gạo lứt, gạo lứt hay gạo thường ăn vào trong bụng đều no!

Cậu bé thật sự thấy khó hiểu, vì sao phải bỏ tiền mua gạo đắt, lại còn là một lần mua hai túi lớn!

Dương Đại Hà nhìn sắc mặt khó hiểu của Từ Quý, lần đầu không đánh cậu bé mà là xoa nhẹ lên đỉnh đầu cậu.

“Nương của con nói ăn gạo lứt không tốt cho dạ dày của các con, gạo mềm một chút thì các con ăn vào mới dễ tiêu hóa, nhất định phải đổi thành gạo”



“Từ Xuân … Nương?”

Từ Quý xoay chuyển tròng mắt, nhìn Từ Xuân Đào đang nhặt rau ở trong sân, không biết vì sao mà trong lòng bỗng nhiên thấy ấm áp.

“Cơm mềm chắc chắn sẽ ăn ngon hơn một chút, nương thật tốt, mua loại gạo đắt như vậy cho chúng con ăn ~”

Từ Phúc vừa nói vừa chạy ra sân ôm lấy chân Xuân Đào làm nũng.

Xuân Đào không nhịn được mà đỏ mặt.

Nói cái gì mà mua cho bọn nhỏ ăn chứ, chẳng qua chỉ là lấy cớ mà thôi.

Ở thế kỷ 21, nàng đã khi nào phải ăn qua loại gạo chỉ bỏ xác này đâu, nàng ăn đều là loại gạo ngon trắng như tuyết.

Nhưng tình huống gia đình hiện tại thì mua gạo tốt là quá mức xa xỉ.

Một cân gạo tốt 14 văn, gấp mấy lần gạo lứt.

Nàng sợ sau khi mua trở về thì Từ Tam sẽ đuổi theo đánh nàng mất!

Khi cơm chín, toàn bộ phòng bếp đều tràn ngập mùi thơm của gạo, không chỉ bọn nhỏ mà ngay cả người lớn cũng liên tục nuốt nước miếng.



Gạo lứt và gạo khác nhau quá lớn, đắt vẫn có đạo lý của nó!

Khi cơm nóng hầm hập được múc ra chén, Xuân Đào cảm thấy nàng muốn ăn hết ba chén cơm!

Quả nhiên, sau khi mọi người ăn vào miệng, lập tức cảm giác rất mềm, ăn ngon hơn cơm gạo lứt rất nhiều!

Từ Thịnh, Từ Quý, Từ Phúc giống như mở ra một thế giới mới.

Dương Đại Hà thì ngược lại, hắn ngoài ban đầu hơi ngây người thì sau đó giống như không có một chút phản ứng gì, chỉ lo ăn.

Giống như gạo lứt và gạo đối với hắn mà nói đều giống nhau.

Hay là trước kia hắn chính là người đã ăn quen dùng gạo để nấu cơm rồi?

Khi Xuân Đào đang ăn ngon lành, bên ngoài sân đột nhiên truyền đến những tiếng chửi bậy dơ bẩn.

Từ Thịnh co rụt đồng tử, quả nhiên, điều mà cậu dự đoán vẫn xảy ra.

Từ Quý sợ hãi khi nghe được tiếng bên ngoài sân, Tiểu Từ Phúc thậm chí còn sợ tới mức khóc lên.

Một bữa cơm đang ngon lành liền cứ như vậy bị quấy rầy.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau