Chương 57
Sau khi La Thông chọn ngày lành xong, liền bắt đầu chuẩn bị sính lễ để đưa đến Vạn gia, hắn hỏi mấy người già ở trong thôn, chuẩn bị cơ bản xong đâu đó, sau đó lại mua nửa con heo, một cây vải bố, mua cho Vạn cha hai vò rượu ngon, về phần Vạn nương hắn thật sự không biết chuẩn bị cái gì mới tốt, cuối cùng mua một bao trà về.
La Thông cuối cùng vẫn tìm Vương bà mối vẫn một lòng tác hợp cho hắn, nhưng lúc này Vương bà mối cũng không thân thiện như lúc trước, dù sao hiện giờ La Thông cũng không được như trước kia.
Ngày La Thông đi Vạn gia đưa sính lễ, Trương Đông Bình cũng đi theo, bởi vì La Thông chuẩn bị coi như cũng không ít, phải hai người cùng nhau mang đi tặng mới được.
Khi thấy La Thông mang những thứ kia đến, hai vợ chồng Vạn gia nhìn thoáng qua nhau, trong lòng rất là phức tạp, nhưng hai người cũng rất vui vẻ.
Người trong thôn cưới vợ, sính lễ là bạc còn chưa tính, nếu là mua đồ vật này nọ, phần lớn đều là cho nữ nhi sau khi cưới xong thì sử dụng, đã nghĩ có vợ còn muốn mang những đồ vật này về, nhưng La Thông thì rất tốt, mang đến toàn là những thứ không thể mang về, ngay cả vải bố đều là màu sắc và hoa văn người lớn tuổi yêu thích.
“Đừng nhìn, sau hôm nay hai người các ngươi nên tránh gặp nhau, đừng ngu ngốc mà ở cùng nhau.” Thấy La Thông vẫn nhìn vào trong phòng, Vạn cha liền biết La Thông muốn tìm Xuân Phong, nhưng mà dựa theo quy củ, từ hôm nay hai người không được gặp nhau, cũng không thể phá hư quy củ.
Tâm tư cẩn thận bị phát hiện, La Thông hơi ngượng ngùng, hắn cười cười giơ tay lên gãi gãi đầu, sau đó nhanh chóng thêm trà nóng cho Vạn cha.
Đưa sính lễ không thể ở lại ăn cơm, La Thông cũng không ở lại lâu, hắn cùng Trương Đông Bình sau khi đi ra, thế nhưng gặp Lí lão tam từ nhà đại bá nương đi ra. Lí lão tam hiển nhiên là biết lần này La Thông tới để làm chi, sau khi liếc mắt nhìn La Thông, thế nhưng nở nụ cười khì khì, sau đó vẻ mặt đắc ý nói: “Haiz, tất cả đều là mệnh của người này, không phải do người không tin. Có chút người mắt cao hơn đầu, ai cũng chướng mắt, nhưng cuối cùng thế nhưng lại rơi vào tay một tên lưu manh, thật sự là làm bậy.”
Lúc đi qua hai người, Lí lão tam còn huýt gió, Trương Đông Bình có thể là không chịu được vẻ mặt đắc ý của hắn, chuẩn bị tiến lên dạy dỗ người, nhưng thật ra La Thông không để ý, hắn nghĩ miệng ra vẻ ta đây thì có ích gì, Lí lão tam kia không phải cảm thấy mình hiện giờ không có miếng ngói che thân, Xuân Phong cùng mình thành thân nhất định sẽ chịu khổ, để cho hắn đắc ý hai ngày là được.
“Ngươi lôi kéo ta làm chi? Hắn đánh không lại ta ! » Trương Đông Bình chưa bao giờ cảm thấy La Thông là người tốt tính, hắn cảm thấy kỳ quái, vừa rồi La Thông sao lại nhịn xuống ? Lí lão tam kia vừa rồi không phải nói bậy Xuân Phong sao !
Trương Đông Bình không rõ, La Thông đành giải thích với người này : « Ở chỗ này không thể đánh nhau, không thể phá hư hình tượng của ta được, cũng không thể để cho Vạn thúc cùng thím cảm thấy ta giống như lúc trước. » huống hồ, đợi cho Lí lão tam phát hiện những chuyện trước kia mình làm, mình cái gì cũng không cần làm cũng có thể khiến cho Lí lão tam tức chết.
La Thông thế nhưng đến Vạn gia hạ sính ! Tin tức này vừa ra khiến cho toàn bộ thôn dân sợ ngây người, dù sao mọi người trong thôn đều cảm thấy việc hôn nhân của hai người mặc dù thành, vậy cũng là La Thông tới ở rể Vạn gia, nào biết Vạn Xuân Phong được gả ra ngoài, bọn họ đều cảm thấy đầu óc hai vợ chồng Vạn gia có thể là bị hư rồi !
Thế nhưng đem đứa nhỏ quản lý việc nhà gả ra ngoài, cũng không biết bọn họ sau này phải làm thế nào bây giờ.
« Ta nhớ rõ hai nữ nhi Vạn gia khi xuất giá đồ cưới cũng thực dày, mặc kệ thế nào, Xuân Phong khẳng định cũng giống như vậy, La Thông kia mặc kệ như thế nào cũng là buôn bán lời. »
« Nhưng hai lão kia sau này phải làm thế nào bây giờ ? Cũng không có nơi nương tựa, cũng thật là đáng thương. »
« Có gì mà đáng thương, người ta có bạc, ta nghe nói năm trước ông chủ Vạn mua mười mẫu ruộng tốt, thu được rất nhiều địa tô. » Thôn dân không có việc gì làm liền thích nói chuyện nhà người khác, hiện giờ chỉ cần có mấy người tụ lại cùng nhau, thích nhất là nói chuyện Vạn gia.
Có người lo lắng thay Vạn gia, nhưng cũng có người cảm thấy chuyện này khẳng định có vấn đề.
« Các ngươi đừng lo lắng cho người ta, hai vợ chồng Vạn gia là người khôn khéo, nếu không sao có thể tạo nên gia nghiệp như vậy, ta cảm thấy chủ ý của người ta rất tốt, con trai gả ra ngoài đồ vật trong nhà đều làm của hồi môn, thân thích La gia cho dù nhiều cũng không chiếm được chỗ tốt gì. »
« Ngươi mới ngốc ấy ! Xuân Phong ở trong nhà, La gia mới không có cớ phân tài sản, gả ra mới có cớ ! »
« Hừ ! Chỉ có ngươi mới là người thông minh ! »
« Ta chỉ biết, ta so với ngươi thông mình hơn ! »
Mấy người nói qua nói lại, đều có cái nhìn của mình, ai cũng cảm thấy mình nói có lý, lúc này chính Vạn cha cũng mơ mơ màng màng, hắn cảm thấy việc hôn nhân này hơi qua loa.
« Tuy nói ta cũng không muốn làm khó hai tiểu tử, nhưng vẫn cảm thấy việc hôn nhân này hơi nhanh. »
« Lại kéo dài thì như thế nào ? ngươi có thể khiến cho con ngươi sửa lại tâm tư sao ? nếu như lại kéo dài, lại khiến cho trong lòng tiểu tử La Thông kia có oán, lúc đó lại nén giận lên Xuân Phong của chúng ta. » Chuyện tới hiện giờ, Vạn nương không phải không hối hận, lúc trước nàng đối với La Thông không vừa mắt, cũng không biết La Thông có ghi hận hay không, may mà mình lúc đó không đen mặt với người ta, cũng không nói những lời khó nghe với người ta.
Sau khi việc hôn nhân của Xuân Phong đã định, việc hôn nhân của Vạn Đại Hoa cũng có manh mối, nhưng mà đại bá nương không quá vừa lòng đối phương.
« Đại Hoa nhà ta ta biết, hắn luôn luôn mắt cao hơn đầu, cô nương bình thường hắn luôn chướng mắt, nếu không cũng không thể đến bây giờ cũng không thành thân, nhưng hôm nay đối phương lại là tiểu ca, lại còn là tiểu ca có chút thiếu hụt, hắn thế nhưng đồng ý ! » nói tới đây, nước mặt đại bá nương liền chảy xuống, hắn biết con hắn là vì mình, muốn nhanh chóng lập gia đình.
« Haiz, Đại Hoa từ trước tới này quật cường, chuyện hắn đã quyết định không ai có thể lay động, nếu không cũng không thể chạy tới chỗ cha hắn ầm ĩ. Chuyện này ngươi đừng vội, từ từ nói cùng hắn đi. » Nghe thấy tẩu tử mình ghét bỏ tiểu ca, trong lòng Vạn nương hơi không vui, Xuân Phong nhà nàng cũng là tiểu ca, người khác cũng sẽ tự nhiên ghét bỏ hắn. cũng không thể ở phía sau nói cái gì, Vạn nương khuyên người vài cầu liền trở về, sau khi trở về mặt liền suy sụp, nàng cảm thấy nàng cùng trượng phu có chút xúc động, mặc kệ La Thông kia hiện giờ biểu hiện như thế nào, thành kiến thế nhưng đối với tiểu ca cũng không dễ dàng thay đổi như vậy, vẫn là để con trai ở trước mặt mới yên tâm.
Vạn nương vẫn còn tức giận, lúc nàng đang hoài nghi sau này La Thông thay đổi thì nhà hắn cũng đang rất náo nhiệt, bởi vì nhà bọn họ có khách quý đến.
« Các ngươi là ? » La Thông đang cùng Trương Đông Bình bàn bạc phải mời ai tới giúp xây tường, trong nhà có hai người mặc quan phục tới cửa, nhìn bộ dạng bọn họ, có cấp độ là thị vệ.
« Các hạ chính là La tiên sinh. » Người hỏi cũng hoàn toàn không dùng giọng hỏi, La Thông khẳng định bọn họ muốn xác nhận thân phận của mình.
Lấy tốc độ không thể nhìn ra nhẹ nhàng nhíu mày, sau khi khôi phục lại bình thường, La Thông rõ ràng thừa nhận nói : « Đúng vậy, ta chính là La Thông. »
Những chuyện xảy ra ở kinh thành lúc trước La Thông không muốn nhớ lại, bởi vì thật sự không có gì tốt đẹp, thậm chí làm cho hắn rất sợ thế giới này, từng nghĩ muốn chạy trốn, nhìn thấy quần áo của hai người, hắn kết luận chuyện lúc trước của mình có lẽ còn chưa chấm dứt.
« La tiên sinh không cần khẩn trương, huynh đệ chúng ta tới nhà là vì chủ nhân của ta có việc nhờ vả, muốn cùng hợp tác với La tiên sinh, còn đây là thư của chủ nhân nhà ta. » Trình lên một phong thư thật dày, La Thông không có do dự tiếp nhận sau đó mở ra.
Trong thư khoảng mười trang giấy viết thư, trong thư viết ra một ít chuyện mà La Thông đã kể, nhưng mục đích của phong thư thì chỉ có một, đó là chủ nhân của bức thư muốn hợp tác với La Thông.
« Chủ nhân nhà ta chính là chủ nhân của thư viện, là biểu huynh của đương kim thất vương gia, La tiên sinh cứ yên tâm, ngài hợp tác cùng với chủ nhân nhà ta, tuyệt đối không có người làm khó ngài, đây là tiền đặt cọc cũng là thành ý của chủ nhân nhà ta. »
« …. » La Thông sững sờ tại chỗ, hắn không biết đây có phải là cái bánh nhân thịt từ trên trời rơi xuống hay không, cũng không biết cái bánh có nhân này có độc hay không, nhưng hắn biết cho dù có độc, hắn cũng chỉ có thể tiếp nhận, bởi vì hắn hoàn toàn không nghi ngờ thân phận đối phương, nếu mình nói một câu không hợp, có lẽ giây tiếp theo mình sẽ bị ép vào đại lao huyện nha.
« Đa tạ ưu ái. » Tiếp nhận gói to trong tay người nọ, La Thông nghĩ bên trong hẳn là năm mươi lượng bạc, trong lòng nghĩ cũng quá keo kiệt, gia thế tốt như vậy, nhưng hiện giờ cho người tìm mình, thế nhưng chỉ cho ít như vậy.
« La tiên sinh đã đồng ý việc này rồi, chủ nhân nhà chúng ta còn có lời muốn nói. »
« Mời nói. » Vừa mới tiếp thánh chỉ, hiện giờ lại là khẩu dụ sao ? chờ người nọ mở miệng, La Thông đoán cũng đúng, nhưng lời người nọ nói ra làm cho La Thông ngây ngẩn cả người, hắn vội vàng nhớ lại mấy ngày hắn ở tửu lâu làm thuyết thư, lại bật cười ha ha.
« Thì ra chủ nhân nhà ngươi lại là công tử mặc hồng y kia. » lúc trước La Thông có chú ý tới một vị công tử quần áo bất phàm tướng mạo cũng rất xuất sắc, hắn không nghĩ thân phận người nọ thế nhưng lại quý trọng như vậy, thế mà lại là hoàng thân. « Đúng ! từ nhỏ chủ nhân đã thích hồng y. còn có, chủ nhân nhà ta muốn biết La tiên sinh có thơ ca nào tự sáng tác không, nếu có mong ngài ban cho, chủ nhân nhà ta rất muốn một tác phẩm xuất sắc độc quyền mà tiên sinh sáng tác. »
« …. Có, có đây. » Trong lòng khiêm tốn, tiếp theo mặt dày chịu đựng, La Thông nghĩ đây là một thế giới hoàn toàn khác biệt, hẳn là sẽ không gây trở ngại tới nhóm Lý Bạch thánh nhân ở thế giới kia, để cho hắn mặt dày mạo nhận một chút để kiếm tiền nuôi gia đình đi.
La Thông cuối cùng vẫn tìm Vương bà mối vẫn một lòng tác hợp cho hắn, nhưng lúc này Vương bà mối cũng không thân thiện như lúc trước, dù sao hiện giờ La Thông cũng không được như trước kia.
Ngày La Thông đi Vạn gia đưa sính lễ, Trương Đông Bình cũng đi theo, bởi vì La Thông chuẩn bị coi như cũng không ít, phải hai người cùng nhau mang đi tặng mới được.
Khi thấy La Thông mang những thứ kia đến, hai vợ chồng Vạn gia nhìn thoáng qua nhau, trong lòng rất là phức tạp, nhưng hai người cũng rất vui vẻ.
Người trong thôn cưới vợ, sính lễ là bạc còn chưa tính, nếu là mua đồ vật này nọ, phần lớn đều là cho nữ nhi sau khi cưới xong thì sử dụng, đã nghĩ có vợ còn muốn mang những đồ vật này về, nhưng La Thông thì rất tốt, mang đến toàn là những thứ không thể mang về, ngay cả vải bố đều là màu sắc và hoa văn người lớn tuổi yêu thích.
“Đừng nhìn, sau hôm nay hai người các ngươi nên tránh gặp nhau, đừng ngu ngốc mà ở cùng nhau.” Thấy La Thông vẫn nhìn vào trong phòng, Vạn cha liền biết La Thông muốn tìm Xuân Phong, nhưng mà dựa theo quy củ, từ hôm nay hai người không được gặp nhau, cũng không thể phá hư quy củ.
Tâm tư cẩn thận bị phát hiện, La Thông hơi ngượng ngùng, hắn cười cười giơ tay lên gãi gãi đầu, sau đó nhanh chóng thêm trà nóng cho Vạn cha.
Đưa sính lễ không thể ở lại ăn cơm, La Thông cũng không ở lại lâu, hắn cùng Trương Đông Bình sau khi đi ra, thế nhưng gặp Lí lão tam từ nhà đại bá nương đi ra. Lí lão tam hiển nhiên là biết lần này La Thông tới để làm chi, sau khi liếc mắt nhìn La Thông, thế nhưng nở nụ cười khì khì, sau đó vẻ mặt đắc ý nói: “Haiz, tất cả đều là mệnh của người này, không phải do người không tin. Có chút người mắt cao hơn đầu, ai cũng chướng mắt, nhưng cuối cùng thế nhưng lại rơi vào tay một tên lưu manh, thật sự là làm bậy.”
Lúc đi qua hai người, Lí lão tam còn huýt gió, Trương Đông Bình có thể là không chịu được vẻ mặt đắc ý của hắn, chuẩn bị tiến lên dạy dỗ người, nhưng thật ra La Thông không để ý, hắn nghĩ miệng ra vẻ ta đây thì có ích gì, Lí lão tam kia không phải cảm thấy mình hiện giờ không có miếng ngói che thân, Xuân Phong cùng mình thành thân nhất định sẽ chịu khổ, để cho hắn đắc ý hai ngày là được.
“Ngươi lôi kéo ta làm chi? Hắn đánh không lại ta ! » Trương Đông Bình chưa bao giờ cảm thấy La Thông là người tốt tính, hắn cảm thấy kỳ quái, vừa rồi La Thông sao lại nhịn xuống ? Lí lão tam kia vừa rồi không phải nói bậy Xuân Phong sao !
Trương Đông Bình không rõ, La Thông đành giải thích với người này : « Ở chỗ này không thể đánh nhau, không thể phá hư hình tượng của ta được, cũng không thể để cho Vạn thúc cùng thím cảm thấy ta giống như lúc trước. » huống hồ, đợi cho Lí lão tam phát hiện những chuyện trước kia mình làm, mình cái gì cũng không cần làm cũng có thể khiến cho Lí lão tam tức chết.
La Thông thế nhưng đến Vạn gia hạ sính ! Tin tức này vừa ra khiến cho toàn bộ thôn dân sợ ngây người, dù sao mọi người trong thôn đều cảm thấy việc hôn nhân của hai người mặc dù thành, vậy cũng là La Thông tới ở rể Vạn gia, nào biết Vạn Xuân Phong được gả ra ngoài, bọn họ đều cảm thấy đầu óc hai vợ chồng Vạn gia có thể là bị hư rồi !
Thế nhưng đem đứa nhỏ quản lý việc nhà gả ra ngoài, cũng không biết bọn họ sau này phải làm thế nào bây giờ.
« Ta nhớ rõ hai nữ nhi Vạn gia khi xuất giá đồ cưới cũng thực dày, mặc kệ thế nào, Xuân Phong khẳng định cũng giống như vậy, La Thông kia mặc kệ như thế nào cũng là buôn bán lời. »
« Nhưng hai lão kia sau này phải làm thế nào bây giờ ? Cũng không có nơi nương tựa, cũng thật là đáng thương. »
« Có gì mà đáng thương, người ta có bạc, ta nghe nói năm trước ông chủ Vạn mua mười mẫu ruộng tốt, thu được rất nhiều địa tô. » Thôn dân không có việc gì làm liền thích nói chuyện nhà người khác, hiện giờ chỉ cần có mấy người tụ lại cùng nhau, thích nhất là nói chuyện Vạn gia.
Có người lo lắng thay Vạn gia, nhưng cũng có người cảm thấy chuyện này khẳng định có vấn đề.
« Các ngươi đừng lo lắng cho người ta, hai vợ chồng Vạn gia là người khôn khéo, nếu không sao có thể tạo nên gia nghiệp như vậy, ta cảm thấy chủ ý của người ta rất tốt, con trai gả ra ngoài đồ vật trong nhà đều làm của hồi môn, thân thích La gia cho dù nhiều cũng không chiếm được chỗ tốt gì. »
« Ngươi mới ngốc ấy ! Xuân Phong ở trong nhà, La gia mới không có cớ phân tài sản, gả ra mới có cớ ! »
« Hừ ! Chỉ có ngươi mới là người thông minh ! »
« Ta chỉ biết, ta so với ngươi thông mình hơn ! »
Mấy người nói qua nói lại, đều có cái nhìn của mình, ai cũng cảm thấy mình nói có lý, lúc này chính Vạn cha cũng mơ mơ màng màng, hắn cảm thấy việc hôn nhân này hơi qua loa.
« Tuy nói ta cũng không muốn làm khó hai tiểu tử, nhưng vẫn cảm thấy việc hôn nhân này hơi nhanh. »
« Lại kéo dài thì như thế nào ? ngươi có thể khiến cho con ngươi sửa lại tâm tư sao ? nếu như lại kéo dài, lại khiến cho trong lòng tiểu tử La Thông kia có oán, lúc đó lại nén giận lên Xuân Phong của chúng ta. » Chuyện tới hiện giờ, Vạn nương không phải không hối hận, lúc trước nàng đối với La Thông không vừa mắt, cũng không biết La Thông có ghi hận hay không, may mà mình lúc đó không đen mặt với người ta, cũng không nói những lời khó nghe với người ta.
Sau khi việc hôn nhân của Xuân Phong đã định, việc hôn nhân của Vạn Đại Hoa cũng có manh mối, nhưng mà đại bá nương không quá vừa lòng đối phương.
« Đại Hoa nhà ta ta biết, hắn luôn luôn mắt cao hơn đầu, cô nương bình thường hắn luôn chướng mắt, nếu không cũng không thể đến bây giờ cũng không thành thân, nhưng hôm nay đối phương lại là tiểu ca, lại còn là tiểu ca có chút thiếu hụt, hắn thế nhưng đồng ý ! » nói tới đây, nước mặt đại bá nương liền chảy xuống, hắn biết con hắn là vì mình, muốn nhanh chóng lập gia đình.
« Haiz, Đại Hoa từ trước tới này quật cường, chuyện hắn đã quyết định không ai có thể lay động, nếu không cũng không thể chạy tới chỗ cha hắn ầm ĩ. Chuyện này ngươi đừng vội, từ từ nói cùng hắn đi. » Nghe thấy tẩu tử mình ghét bỏ tiểu ca, trong lòng Vạn nương hơi không vui, Xuân Phong nhà nàng cũng là tiểu ca, người khác cũng sẽ tự nhiên ghét bỏ hắn. cũng không thể ở phía sau nói cái gì, Vạn nương khuyên người vài cầu liền trở về, sau khi trở về mặt liền suy sụp, nàng cảm thấy nàng cùng trượng phu có chút xúc động, mặc kệ La Thông kia hiện giờ biểu hiện như thế nào, thành kiến thế nhưng đối với tiểu ca cũng không dễ dàng thay đổi như vậy, vẫn là để con trai ở trước mặt mới yên tâm.
Vạn nương vẫn còn tức giận, lúc nàng đang hoài nghi sau này La Thông thay đổi thì nhà hắn cũng đang rất náo nhiệt, bởi vì nhà bọn họ có khách quý đến.
« Các ngươi là ? » La Thông đang cùng Trương Đông Bình bàn bạc phải mời ai tới giúp xây tường, trong nhà có hai người mặc quan phục tới cửa, nhìn bộ dạng bọn họ, có cấp độ là thị vệ.
« Các hạ chính là La tiên sinh. » Người hỏi cũng hoàn toàn không dùng giọng hỏi, La Thông khẳng định bọn họ muốn xác nhận thân phận của mình.
Lấy tốc độ không thể nhìn ra nhẹ nhàng nhíu mày, sau khi khôi phục lại bình thường, La Thông rõ ràng thừa nhận nói : « Đúng vậy, ta chính là La Thông. »
Những chuyện xảy ra ở kinh thành lúc trước La Thông không muốn nhớ lại, bởi vì thật sự không có gì tốt đẹp, thậm chí làm cho hắn rất sợ thế giới này, từng nghĩ muốn chạy trốn, nhìn thấy quần áo của hai người, hắn kết luận chuyện lúc trước của mình có lẽ còn chưa chấm dứt.
« La tiên sinh không cần khẩn trương, huynh đệ chúng ta tới nhà là vì chủ nhân của ta có việc nhờ vả, muốn cùng hợp tác với La tiên sinh, còn đây là thư của chủ nhân nhà ta. » Trình lên một phong thư thật dày, La Thông không có do dự tiếp nhận sau đó mở ra.
Trong thư khoảng mười trang giấy viết thư, trong thư viết ra một ít chuyện mà La Thông đã kể, nhưng mục đích của phong thư thì chỉ có một, đó là chủ nhân của bức thư muốn hợp tác với La Thông.
« Chủ nhân nhà ta chính là chủ nhân của thư viện, là biểu huynh của đương kim thất vương gia, La tiên sinh cứ yên tâm, ngài hợp tác cùng với chủ nhân nhà ta, tuyệt đối không có người làm khó ngài, đây là tiền đặt cọc cũng là thành ý của chủ nhân nhà ta. »
« …. » La Thông sững sờ tại chỗ, hắn không biết đây có phải là cái bánh nhân thịt từ trên trời rơi xuống hay không, cũng không biết cái bánh có nhân này có độc hay không, nhưng hắn biết cho dù có độc, hắn cũng chỉ có thể tiếp nhận, bởi vì hắn hoàn toàn không nghi ngờ thân phận đối phương, nếu mình nói một câu không hợp, có lẽ giây tiếp theo mình sẽ bị ép vào đại lao huyện nha.
« Đa tạ ưu ái. » Tiếp nhận gói to trong tay người nọ, La Thông nghĩ bên trong hẳn là năm mươi lượng bạc, trong lòng nghĩ cũng quá keo kiệt, gia thế tốt như vậy, nhưng hiện giờ cho người tìm mình, thế nhưng chỉ cho ít như vậy.
« La tiên sinh đã đồng ý việc này rồi, chủ nhân nhà chúng ta còn có lời muốn nói. »
« Mời nói. » Vừa mới tiếp thánh chỉ, hiện giờ lại là khẩu dụ sao ? chờ người nọ mở miệng, La Thông đoán cũng đúng, nhưng lời người nọ nói ra làm cho La Thông ngây ngẩn cả người, hắn vội vàng nhớ lại mấy ngày hắn ở tửu lâu làm thuyết thư, lại bật cười ha ha.
« Thì ra chủ nhân nhà ngươi lại là công tử mặc hồng y kia. » lúc trước La Thông có chú ý tới một vị công tử quần áo bất phàm tướng mạo cũng rất xuất sắc, hắn không nghĩ thân phận người nọ thế nhưng lại quý trọng như vậy, thế mà lại là hoàng thân. « Đúng ! từ nhỏ chủ nhân đã thích hồng y. còn có, chủ nhân nhà ta muốn biết La tiên sinh có thơ ca nào tự sáng tác không, nếu có mong ngài ban cho, chủ nhân nhà ta rất muốn một tác phẩm xuất sắc độc quyền mà tiên sinh sáng tác. »
« …. Có, có đây. » Trong lòng khiêm tốn, tiếp theo mặt dày chịu đựng, La Thông nghĩ đây là một thế giới hoàn toàn khác biệt, hẳn là sẽ không gây trở ngại tới nhóm Lý Bạch thánh nhân ở thế giới kia, để cho hắn mặt dày mạo nhận một chút để kiếm tiền nuôi gia đình đi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất