Chương 19: Bản ghi chép giấu trong góc
Chương 29: Bản ghi chép giấu trong góc
-------------
Cố Thần cảm giác được ánh sáng rơi trên mặt, ánh sáng của thế giới này khẳng định không phải ánh mặt trời, nhưng ấm áp giống như ánh mặt trời, phiền muộn tối hôm qua sau một đêm ngủ ngon biến mất hầu như không còn.
Rửa mặt một phen, ngâm nga một khúc nhỏ, Cố Thần quyết định đi cọ bữa sáng ở Thương hội Dịch Ly. Nghĩ đến người thắng cuộc nhân sinh khiến người ghét tối hôm qua, Cố Thần biểu thị vậy thì thế nào, ngược lại tổ đội cùng ta, đến lúc đó ta bãi công, xem ngươi có thể vênh váo đi nơi nào, hừ hừ.
Cố Thần bỏ ra thời gian đến vừa đúng giữa trưa hoàn thành mười tấm thẻ bài yêu cầu làm việc thấp nhất, đối với hiệu suất của bản thân cậu bày tỏ khẳng định, dù nói chỉ có thiên phú cấp F, nhưng cậu cảm thấy được cậu so với những người cùng phỏng vấn cấp D cấp E khác hiệu suất chế thẻ cao hơn rất nhiều.
Trực tiếp giao thẻ bài ở trong phòng xong, rất nhanh trong thẻ công thu được lương căn bản của ngày hôm nay. Vừa nghĩ đến buổi chiều làm thẻ bài mỗi tấm đều có thể bán 25,000, Cố Thần cảm thấy chính mình sắp được hạnh phúc lấp đầy.
Buổi trưa lại tiếp tục ăn hai phần cơm phần, Cố Thần sờ cái bụng một cái, biểu thị thức ăn quá tốt thực sự là đối với vóc người là một thử thách cự đại. Không ngờ trở lại ổ phòng công tác, đám người cùng đi làm công bên cạnh cũng không có ai có ý tứ phản ứng cậu, buồn bực ngán ngẩm Cố Thần quyết định đến thư viện gϊếŧ thời gian.
Thời đại học, nơi Cố Thần thích nhất chính là thư viện, đối với người không có năng lực xã giao như Cố Thần, thư viện là địa phương đơn giản nhất cũng là gϊếŧ thời gian tốt nhất. Rất nhiều người vào thời đại học tham gia rất nhiều hoạt động ngoài trường học, trong xã đoàn trường, nói chuyện yêu đương, thi lấy giấy chứng nhận kỹ năng, mà cậu thích nhất chính là ngồi ở trong góc thư viện xem sách giải trí gϊếŧ thời gian. Ở nơi ánh sáng loang lổ sau giờ ngọ(12h), ở trong sách cậu tìm thấy nơi mình thuộc về chất chứa yên tĩnh ở sâu trong tâm hồn.
Thư viện này rất lớn, kiến trúc bên ngoài cùng với những kiến trúc khác trong nhà xưởng rất là bất đồng. Cố Thần nghe chủ quản nói qua, cái thư viện này có lịch sử rất lâu đời, lúc Thương hội Dịch Ly còn chưa thành lập nó đã ở nơi này, nghe nói ông chủ thời học sinh cũng đến nơi này. Sau đó cái thư viện này nằm trong khu vực phải quy hoạch lần nữa, ông chủ trực tiếp mua nguyên cả mảnh khu công xưởng kiến tạo. Các kiến trúc khác toàn bộ đều bị dỡ bỏ, chỉ có toà kiến trúc này được bảo lưu. Nghe nói nơi này là hồi ức thanh xuân của ông chủ. Thư viện sau khi được mua lại ngoại trừ để vào thêm rất nhiều sách mới, mua thêm một chút thiết bị công cộng, gần như chưa được tu sửa gì hết.
Cố Thần vào một khắc tiến vào thư viện kia liền có một loại cảm giác yên tâm khó giải thích được, phảng phất về với địa phương mình quen thuộc nhất. Thư viện rất nhiều người, vị trí trong đại sảnh đều bị chiếm tràn đầy. Cố Thần cũng không biết bởi vì tần suất ông chủ đến thư viện không thấp, cho nên công nhân ôm tâm tư muốn tới nơi này xảo ngộ cũng không ít.
Từ trước đến giờ không thích nhiều người, Cố Thần hướng tới chỗ sâu trong thư viện. Thư viện rất lớn, tàng thư rất nhiều, chủ lưu đương nhiên là sách có liên quan tới Chế thẻ sư và Ma thẻ sư, đương nhiên cũng có không ít loại sách về văn học, âm nhạc, lịch sử.
Cố Thần từ khi đi tới nơi này, hết thảy sách đã xem qua không phải thường thức ấu nhi thì chính là sách về Chế thẻ sư, từ trước đến giờ yêu thích đọc sách không có mục đích, Cố Thần cảm thấy như vậy rất mệt mỏi, tất cả khiến cậu quyết định để bản thân chọn một cuốn sách giải trí để vượt qua thời gian sau giờ ngọ này.
Đi tới một cái tủ sách phi thường dựa vào tường, Cố Thần chọn một quyển biên niên sử Tinh Tế, đối với người học hệ lịch sử từ trước đến giờ thích xem sách như Cố Thần mà nói thì đây chính là một lựa chọn tuyệt vời.
Ánh mặt trời xuyên thấu qua cửa sổ loang lổ rơi xuống mặt đất, Cố Thần dự định dựa vào tường gϊếŧ thời gian. Tuy không biết sàn nhà làm từ thực vật gì, nhưng sau khi ngồi xuống không có một loại cảm giác toàn thân lạnh lẽo. Cố Thần theo thói quen đem mình co lại thành bộ dáng một con đà điểu châu Phi để đọc sách, chợt chú ý tới một dãy sách gần nhất.
Đặt trên giá sách là sách giám định thưởng thức dị thực, cái gọi là giám định thưởng thức, chính là chân chính thuần túy từ quan điểm mỹ học tới xem thực vật, mà không phải đi phân tích giá trị, năng lực chiến đấu của mỗi dạng dị thực, sách như vậy cần phải bị phân loại đến khu vực sách về Chế thẻ sư Ma thẻ sư, mà không phải đặt ở góc ít dấu chân người này.
Cố Thần cũng không biết tại sao mình liền chú ý tới cuốn sách xếp ở chỗ này. Cậu nhớ tới mình trước đây xem qua một cái kịch kinh dị, hung thủ đem súng lục cùng ống súng giấu ở trong hộp ngụy trang thành sách báo đặt ở thư viện, thám tử trong lúc vô tình phát hiện bí mật từ đây thân hãm nguy cơ.
Cố Thần một bên tự nhủ trong lòng 'hiếu kỳ hại chết mèo' một bên không khống chế được tóm lấy quyển sách trên giá. Sách đặt ở góc ít được lưu ý đại khái quá lâu không được xử lý, lúc Cố Thần đem ra liền bị dính một tay đầy bụi. Cố Thần nhẹ nhàng bụi trong sách phủi xuống, lật qua.
Một quyển sách rất bình thường. Cố Thần lắc đầu một cái than thở: "Ta quả nhiên là thần kinh."
Đối với sách giám định thưởng thức không có hứng thú, Cố Thần định đặt trở lại, lại phát hiện chỗ trống lấy xuống không đúng.
Giá sách này cũng không có mặt sau, bình thường lúc lấy sách xuống hẳn là nhìn thấy sách ở phía bên kia, nhưng Cố Thần nhìn sang liền phát hiện bên trong rõ ràng còn giấu đồ vật. Thần xui quỷ khiến Cố Thần đem sách xung quanh toàn bộ đều lấy ra, phát hiện mặt sau đặt hai bản ghi chép.
Không biết là bản ghi chép ai giấu ở đây, cũng không biết là vì sao lại giấu bản ghi chép, Cố Thần do dự một chút, vẫn lấy hai bản ghi chép đi, sau đó chuyển sách đã lấy xuống đặt lên.
Hai bản ghi chép một bản là màu tím khá dày, một bản là màu đen khá mỏng.
Cố Thần lật ra bản khá dày kia, không có ký tên, bên trong mỗi trang đều là tâm đắc chế tác thẻ bài. Có chút sốt sắng, Cố Thần xem qua loa, phát hiện vô cùng tường tận, tất cả thẻ bài bên trong đều là thẻ bài loại hoa trong loại thực vật, chủ nhân bản ghi chép dùng bút vẽ hoa trông rất sống động, xa hoa. Thẻ bài từ một sao đến tám sao đều vô cùng tường tận, mặt sau còn có trang trống, chủ nhân đã bắt đầu nghiên cứu thẻ bài chín sao.
Bản ghi chép cuối cùng kẹp một trang giấy, chữ viết bên trên cùng trong bản ghi chép giống nhau.
"Nếu ta không về, chỉ muốn sách này, tặng người hữu duyên."
Cố Thần trở nên kích động, này không phải là đoạn cầu kinh điển trong tất cả tiểu thuyết võ hiệp sao! Bí tịch độc môn tiền bối lưu lại! Còn không cần rơi vào thung lũng vách núi! Không cần bị nhốt hai mươi năm! Không cần chúng bạn xa lánh vợ con ly tán! Vẻn vẻn chỉ cần đi dạo cái thư viện!
Cố Thần biểu thị Đại thần xuyên qua nhất định là hai nhân cách, nếu không cậu sẽ không một hồi chịu đả kích, một hồi liền nhận được quan tâm của Thần vận mệnh.
Dự định nhìn một bản ghi chép khác là bí tịch gì, Cố Thần lật tờ thứ nhất, "Mạc Ly".
Hai chữ rồng bay phượng mua ở phía trên. Cố Thần đối với hai chữ này đặc biệt có ấn tượng, cũng không phải vì lúc trước tìm hình ảnh bị mỹ mạo của Mạc Ly khuynh đảo, cũng không phải bởi vì bạn của cậu nhiều lần nhắc tới cái tên này, mà là bởi vì, thẻ bài y làm ra thật sự quý à!
(Ada:... ( ̄□ ̄」) em tham tài vừa thôi Thần Thần)
Lật vài tờ, Cố Thần bỗng nhiên phát hiện đây là một bản nhật ký à, trời ạ truyện ký danh nhân bí sử danh nhân à, hơn nữa còn là danh nhân quá cố.
Cố Thần xoắn xuýt một chút có nên xem nhật ký hay không, chốc lát nghĩ đến người đã mất là lớn nhất, đây là việc riêng tư của một người, chốc lát lại nghĩ đến chủ nhân đặt đồ vật riêng tư với truyền thừa cùng một chỗ, có lẽ liền là muốn cho người xem?
Xoắn xuýt hồi lâu Cố Thần không ở lại thư viện, mà là quyết định mang đồ vật về.
Thư viện Thương hội Dịch Ly là không cho phép mượn sách ra ngoài, chỉ có thể đọc sách ở trong thư viện. Tất cả sách báo đều có chứa ký hiệu cảm ứng điện tử, nếu như sách mang ra cửa thử viện sẽ phát ra còi báo động sắc bén. Nhưng không ít người mang theo bút ký trong ba lô tiến vào, Cố Thần có chút thấp thỏm đem hai bản ghi chép ôm trong ngực, cẩn thận từng li từng tí một tiêu sái ra khỏi thư viện, cửa thư viện không có vang.
Trở lại phòng làm việc cá nhân, Cố Thần tiếp tục xoắn xuýt hồi lâu, cuối cùng vẫn là trước tiên đem sách báo cho vào trong vòng tay chứa đồ.
Một buổi chiều Cố Thần đều có chút hỗn độn, chỉ làm ra hai tấm thẻ bài, sau khi kết toán một chốc Cố Thần liền ngay cả bữa tối cũng không cọ ở trong xưởng, mà là nhanh chóng về nhà ngả đầu ngủ một giấc lớn.
Trong cửa hàng Thương hội Dịch Ly.
Làm cửa hàng lớn nhất của Thương hội Dịch Ly ở Trung Ương Tinh, trưởng điếm Vu Đỗ Trạch gần nhất cảnh "xuân" đầy mặt, định mức doanh nghiệp tăng mạnh tiền lương cũng cọ cọ mà leo lên.
Một người đi vào cửa, Vu Đỗ Trạch đưa lưng về phía cửa chỉ nghe tiếng chân liền biết người đến là ai, quay người tiếp đón. "Đại quản gia Bạch gia ông lại đến rồi."
Bạch gia là một trong những danh môn vọng tộc ở Trung Ương Tinh, gia chủ Bạch gia Bạch Kế Vân làm người khiêm tốn, nhân duyên không tồi.
"Trưởng điếm Vu, gia chủ để tôi tới thu tất cả thẻ bài hai sao Xà Kiếm." Bạch Đại quản gia ý cười dịu dàng.
Vu Đỗ Trạch có chút ngạc nhiên, Bạch gia theo lý thuyết cũng có Chế thẻ sư của mình, đi mua loại thẻ bài cấp thấp này ở bên ngoài là rất kỳ quái. "Gần đây lượng nhu cầu hơi lớn nha ông anh, hay là đặc biệt đến chăm sóc sinh ý của cậu em này sao?"
Bạch quản gia lắc đầu một cái: "Cái này tôi cũng không rõ ràng, lúc này là Bạch tam thiếu gia đặc biệt yêu cầu mua, ta cũng chính là phụng mệnh làm việc mà thôi, nếu như có thể tôi cũng muốn chăm sóc sinh ý cậu em Vu nhiều."
Ông chủ Vu tuy nói người lớn lên trông đến hiền lành hàm hậu thành thật hơn nữa nụ cười có một loại ngớ ngẩn không khiến người ghét, cho nên sinh ý cực tốt. Mà ông chủ Vu tuy nói người lớn lên trông ngốc, nhưng thực ra là dạng người từng trải, nếu không cũng không lên được chức trưởng điếm cửa hàng lớn nhất của Thương hội Dịch Ly. Vu Đỗ Trạch cũng từng nghe về Bạch tam thiếu gia này rồi, gia chủ Bạch gia có ba người con trai, hai đứa trước đều là do Bạch phu nhân hiện tại sinh ra, mà Bạch tam thiếu nghe nói là kết quả Bạch lão gia cùng một người hầu nào đó say rượu gì đó. Mà Bạch đại thiếu cùng Bạch nhị thiếu thiên phú không tồi, cũng đã là Ma thẻ sư cấp cao, mà Bạch tam thiếu nghe nói đến nay vẫn chỉ là Ma thẻ sư cấp ba, cho nên đối với loại thiếu niên không có độ tồn tại gì này, Vu Đỗ Trạch mặc dù là khôn khéo nhanh nhẹn thiện giao nhân mạch, cũng biểu thị thực sự không có ấn tượng gì.
Đại khái là đang dùng thẻ bài luyện Tinh thần lực đi, ông chủ Vu nghĩ.
(Ada: tui không nghĩ vậy đâu, ai đó mới làm một đống Xà Kiếm kìa... không cần để ý đến tui...)
Bên trong Bạch gia.
Bạch tam thiếu Bạch Tử Hạc ngồi ở trong phòng luyện công, biểu tình tối tắm.
"Sự tình làm được thế nào rồi?" Bạch Tử Hạc hỏi tâm phúc Lý Duệ.
"Thiếu chủ, đã cho Bạch Đại quản gia mua hết thẻ bài Xà Kiếm."
Bạch Tử Hạc nhíu nhíu mày: "Phế vật, như vậy ý đồ không phải bại lộ quá rõ à?"
Lý Duệ vội vàng chân chó tiến lên hỗ trợ bóp vai: "Tôi chỉ cùng Bạch quản gia nói thiếu gia muốn tìm một điểm đột phá, định tập trung luyện một loại thẻ bài để tìm đến phương hướng phù hợp với bản thân."
Bạch Tử Hạc nhìn thẻ bài Xà Kiếm trên bàn: "Trọng điểm không phải là tìm tới thẻ bài này đó, ta muốn thẻ bài này đó làm gì, chẳng qua là che giấu tai mắt người khác thôi, trọng điểm là phải tìm được ngươi phía sau thẻ bài này, chỉ sợ hắn chính mình còn chưa ý thực được bản thân đặc biệt, chúng ta liền hạ thủ vi cường(ra tay trước), biến hắn thành của mình, bồi dưỡng hắn, ta thấy đến thời điểm, hai người anh trai tốt của ta tranh như thế nào với ta."
==
-------------
Cố Thần cảm giác được ánh sáng rơi trên mặt, ánh sáng của thế giới này khẳng định không phải ánh mặt trời, nhưng ấm áp giống như ánh mặt trời, phiền muộn tối hôm qua sau một đêm ngủ ngon biến mất hầu như không còn.
Rửa mặt một phen, ngâm nga một khúc nhỏ, Cố Thần quyết định đi cọ bữa sáng ở Thương hội Dịch Ly. Nghĩ đến người thắng cuộc nhân sinh khiến người ghét tối hôm qua, Cố Thần biểu thị vậy thì thế nào, ngược lại tổ đội cùng ta, đến lúc đó ta bãi công, xem ngươi có thể vênh váo đi nơi nào, hừ hừ.
Cố Thần bỏ ra thời gian đến vừa đúng giữa trưa hoàn thành mười tấm thẻ bài yêu cầu làm việc thấp nhất, đối với hiệu suất của bản thân cậu bày tỏ khẳng định, dù nói chỉ có thiên phú cấp F, nhưng cậu cảm thấy được cậu so với những người cùng phỏng vấn cấp D cấp E khác hiệu suất chế thẻ cao hơn rất nhiều.
Trực tiếp giao thẻ bài ở trong phòng xong, rất nhanh trong thẻ công thu được lương căn bản của ngày hôm nay. Vừa nghĩ đến buổi chiều làm thẻ bài mỗi tấm đều có thể bán 25,000, Cố Thần cảm thấy chính mình sắp được hạnh phúc lấp đầy.
Buổi trưa lại tiếp tục ăn hai phần cơm phần, Cố Thần sờ cái bụng một cái, biểu thị thức ăn quá tốt thực sự là đối với vóc người là một thử thách cự đại. Không ngờ trở lại ổ phòng công tác, đám người cùng đi làm công bên cạnh cũng không có ai có ý tứ phản ứng cậu, buồn bực ngán ngẩm Cố Thần quyết định đến thư viện gϊếŧ thời gian.
Thời đại học, nơi Cố Thần thích nhất chính là thư viện, đối với người không có năng lực xã giao như Cố Thần, thư viện là địa phương đơn giản nhất cũng là gϊếŧ thời gian tốt nhất. Rất nhiều người vào thời đại học tham gia rất nhiều hoạt động ngoài trường học, trong xã đoàn trường, nói chuyện yêu đương, thi lấy giấy chứng nhận kỹ năng, mà cậu thích nhất chính là ngồi ở trong góc thư viện xem sách giải trí gϊếŧ thời gian. Ở nơi ánh sáng loang lổ sau giờ ngọ(12h), ở trong sách cậu tìm thấy nơi mình thuộc về chất chứa yên tĩnh ở sâu trong tâm hồn.
Thư viện này rất lớn, kiến trúc bên ngoài cùng với những kiến trúc khác trong nhà xưởng rất là bất đồng. Cố Thần nghe chủ quản nói qua, cái thư viện này có lịch sử rất lâu đời, lúc Thương hội Dịch Ly còn chưa thành lập nó đã ở nơi này, nghe nói ông chủ thời học sinh cũng đến nơi này. Sau đó cái thư viện này nằm trong khu vực phải quy hoạch lần nữa, ông chủ trực tiếp mua nguyên cả mảnh khu công xưởng kiến tạo. Các kiến trúc khác toàn bộ đều bị dỡ bỏ, chỉ có toà kiến trúc này được bảo lưu. Nghe nói nơi này là hồi ức thanh xuân của ông chủ. Thư viện sau khi được mua lại ngoại trừ để vào thêm rất nhiều sách mới, mua thêm một chút thiết bị công cộng, gần như chưa được tu sửa gì hết.
Cố Thần vào một khắc tiến vào thư viện kia liền có một loại cảm giác yên tâm khó giải thích được, phảng phất về với địa phương mình quen thuộc nhất. Thư viện rất nhiều người, vị trí trong đại sảnh đều bị chiếm tràn đầy. Cố Thần cũng không biết bởi vì tần suất ông chủ đến thư viện không thấp, cho nên công nhân ôm tâm tư muốn tới nơi này xảo ngộ cũng không ít.
Từ trước đến giờ không thích nhiều người, Cố Thần hướng tới chỗ sâu trong thư viện. Thư viện rất lớn, tàng thư rất nhiều, chủ lưu đương nhiên là sách có liên quan tới Chế thẻ sư và Ma thẻ sư, đương nhiên cũng có không ít loại sách về văn học, âm nhạc, lịch sử.
Cố Thần từ khi đi tới nơi này, hết thảy sách đã xem qua không phải thường thức ấu nhi thì chính là sách về Chế thẻ sư, từ trước đến giờ yêu thích đọc sách không có mục đích, Cố Thần cảm thấy như vậy rất mệt mỏi, tất cả khiến cậu quyết định để bản thân chọn một cuốn sách giải trí để vượt qua thời gian sau giờ ngọ này.
Đi tới một cái tủ sách phi thường dựa vào tường, Cố Thần chọn một quyển biên niên sử Tinh Tế, đối với người học hệ lịch sử từ trước đến giờ thích xem sách như Cố Thần mà nói thì đây chính là một lựa chọn tuyệt vời.
Ánh mặt trời xuyên thấu qua cửa sổ loang lổ rơi xuống mặt đất, Cố Thần dự định dựa vào tường gϊếŧ thời gian. Tuy không biết sàn nhà làm từ thực vật gì, nhưng sau khi ngồi xuống không có một loại cảm giác toàn thân lạnh lẽo. Cố Thần theo thói quen đem mình co lại thành bộ dáng một con đà điểu châu Phi để đọc sách, chợt chú ý tới một dãy sách gần nhất.
Đặt trên giá sách là sách giám định thưởng thức dị thực, cái gọi là giám định thưởng thức, chính là chân chính thuần túy từ quan điểm mỹ học tới xem thực vật, mà không phải đi phân tích giá trị, năng lực chiến đấu của mỗi dạng dị thực, sách như vậy cần phải bị phân loại đến khu vực sách về Chế thẻ sư Ma thẻ sư, mà không phải đặt ở góc ít dấu chân người này.
Cố Thần cũng không biết tại sao mình liền chú ý tới cuốn sách xếp ở chỗ này. Cậu nhớ tới mình trước đây xem qua một cái kịch kinh dị, hung thủ đem súng lục cùng ống súng giấu ở trong hộp ngụy trang thành sách báo đặt ở thư viện, thám tử trong lúc vô tình phát hiện bí mật từ đây thân hãm nguy cơ.
Cố Thần một bên tự nhủ trong lòng 'hiếu kỳ hại chết mèo' một bên không khống chế được tóm lấy quyển sách trên giá. Sách đặt ở góc ít được lưu ý đại khái quá lâu không được xử lý, lúc Cố Thần đem ra liền bị dính một tay đầy bụi. Cố Thần nhẹ nhàng bụi trong sách phủi xuống, lật qua.
Một quyển sách rất bình thường. Cố Thần lắc đầu một cái than thở: "Ta quả nhiên là thần kinh."
Đối với sách giám định thưởng thức không có hứng thú, Cố Thần định đặt trở lại, lại phát hiện chỗ trống lấy xuống không đúng.
Giá sách này cũng không có mặt sau, bình thường lúc lấy sách xuống hẳn là nhìn thấy sách ở phía bên kia, nhưng Cố Thần nhìn sang liền phát hiện bên trong rõ ràng còn giấu đồ vật. Thần xui quỷ khiến Cố Thần đem sách xung quanh toàn bộ đều lấy ra, phát hiện mặt sau đặt hai bản ghi chép.
Không biết là bản ghi chép ai giấu ở đây, cũng không biết là vì sao lại giấu bản ghi chép, Cố Thần do dự một chút, vẫn lấy hai bản ghi chép đi, sau đó chuyển sách đã lấy xuống đặt lên.
Hai bản ghi chép một bản là màu tím khá dày, một bản là màu đen khá mỏng.
Cố Thần lật ra bản khá dày kia, không có ký tên, bên trong mỗi trang đều là tâm đắc chế tác thẻ bài. Có chút sốt sắng, Cố Thần xem qua loa, phát hiện vô cùng tường tận, tất cả thẻ bài bên trong đều là thẻ bài loại hoa trong loại thực vật, chủ nhân bản ghi chép dùng bút vẽ hoa trông rất sống động, xa hoa. Thẻ bài từ một sao đến tám sao đều vô cùng tường tận, mặt sau còn có trang trống, chủ nhân đã bắt đầu nghiên cứu thẻ bài chín sao.
Bản ghi chép cuối cùng kẹp một trang giấy, chữ viết bên trên cùng trong bản ghi chép giống nhau.
"Nếu ta không về, chỉ muốn sách này, tặng người hữu duyên."
Cố Thần trở nên kích động, này không phải là đoạn cầu kinh điển trong tất cả tiểu thuyết võ hiệp sao! Bí tịch độc môn tiền bối lưu lại! Còn không cần rơi vào thung lũng vách núi! Không cần bị nhốt hai mươi năm! Không cần chúng bạn xa lánh vợ con ly tán! Vẻn vẻn chỉ cần đi dạo cái thư viện!
Cố Thần biểu thị Đại thần xuyên qua nhất định là hai nhân cách, nếu không cậu sẽ không một hồi chịu đả kích, một hồi liền nhận được quan tâm của Thần vận mệnh.
Dự định nhìn một bản ghi chép khác là bí tịch gì, Cố Thần lật tờ thứ nhất, "Mạc Ly".
Hai chữ rồng bay phượng mua ở phía trên. Cố Thần đối với hai chữ này đặc biệt có ấn tượng, cũng không phải vì lúc trước tìm hình ảnh bị mỹ mạo của Mạc Ly khuynh đảo, cũng không phải bởi vì bạn của cậu nhiều lần nhắc tới cái tên này, mà là bởi vì, thẻ bài y làm ra thật sự quý à!
(Ada:... ( ̄□ ̄」) em tham tài vừa thôi Thần Thần)
Lật vài tờ, Cố Thần bỗng nhiên phát hiện đây là một bản nhật ký à, trời ạ truyện ký danh nhân bí sử danh nhân à, hơn nữa còn là danh nhân quá cố.
Cố Thần xoắn xuýt một chút có nên xem nhật ký hay không, chốc lát nghĩ đến người đã mất là lớn nhất, đây là việc riêng tư của một người, chốc lát lại nghĩ đến chủ nhân đặt đồ vật riêng tư với truyền thừa cùng một chỗ, có lẽ liền là muốn cho người xem?
Xoắn xuýt hồi lâu Cố Thần không ở lại thư viện, mà là quyết định mang đồ vật về.
Thư viện Thương hội Dịch Ly là không cho phép mượn sách ra ngoài, chỉ có thể đọc sách ở trong thư viện. Tất cả sách báo đều có chứa ký hiệu cảm ứng điện tử, nếu như sách mang ra cửa thử viện sẽ phát ra còi báo động sắc bén. Nhưng không ít người mang theo bút ký trong ba lô tiến vào, Cố Thần có chút thấp thỏm đem hai bản ghi chép ôm trong ngực, cẩn thận từng li từng tí một tiêu sái ra khỏi thư viện, cửa thư viện không có vang.
Trở lại phòng làm việc cá nhân, Cố Thần tiếp tục xoắn xuýt hồi lâu, cuối cùng vẫn là trước tiên đem sách báo cho vào trong vòng tay chứa đồ.
Một buổi chiều Cố Thần đều có chút hỗn độn, chỉ làm ra hai tấm thẻ bài, sau khi kết toán một chốc Cố Thần liền ngay cả bữa tối cũng không cọ ở trong xưởng, mà là nhanh chóng về nhà ngả đầu ngủ một giấc lớn.
Trong cửa hàng Thương hội Dịch Ly.
Làm cửa hàng lớn nhất của Thương hội Dịch Ly ở Trung Ương Tinh, trưởng điếm Vu Đỗ Trạch gần nhất cảnh "xuân" đầy mặt, định mức doanh nghiệp tăng mạnh tiền lương cũng cọ cọ mà leo lên.
Một người đi vào cửa, Vu Đỗ Trạch đưa lưng về phía cửa chỉ nghe tiếng chân liền biết người đến là ai, quay người tiếp đón. "Đại quản gia Bạch gia ông lại đến rồi."
Bạch gia là một trong những danh môn vọng tộc ở Trung Ương Tinh, gia chủ Bạch gia Bạch Kế Vân làm người khiêm tốn, nhân duyên không tồi.
"Trưởng điếm Vu, gia chủ để tôi tới thu tất cả thẻ bài hai sao Xà Kiếm." Bạch Đại quản gia ý cười dịu dàng.
Vu Đỗ Trạch có chút ngạc nhiên, Bạch gia theo lý thuyết cũng có Chế thẻ sư của mình, đi mua loại thẻ bài cấp thấp này ở bên ngoài là rất kỳ quái. "Gần đây lượng nhu cầu hơi lớn nha ông anh, hay là đặc biệt đến chăm sóc sinh ý của cậu em này sao?"
Bạch quản gia lắc đầu một cái: "Cái này tôi cũng không rõ ràng, lúc này là Bạch tam thiếu gia đặc biệt yêu cầu mua, ta cũng chính là phụng mệnh làm việc mà thôi, nếu như có thể tôi cũng muốn chăm sóc sinh ý cậu em Vu nhiều."
Ông chủ Vu tuy nói người lớn lên trông đến hiền lành hàm hậu thành thật hơn nữa nụ cười có một loại ngớ ngẩn không khiến người ghét, cho nên sinh ý cực tốt. Mà ông chủ Vu tuy nói người lớn lên trông ngốc, nhưng thực ra là dạng người từng trải, nếu không cũng không lên được chức trưởng điếm cửa hàng lớn nhất của Thương hội Dịch Ly. Vu Đỗ Trạch cũng từng nghe về Bạch tam thiếu gia này rồi, gia chủ Bạch gia có ba người con trai, hai đứa trước đều là do Bạch phu nhân hiện tại sinh ra, mà Bạch tam thiếu nghe nói là kết quả Bạch lão gia cùng một người hầu nào đó say rượu gì đó. Mà Bạch đại thiếu cùng Bạch nhị thiếu thiên phú không tồi, cũng đã là Ma thẻ sư cấp cao, mà Bạch tam thiếu nghe nói đến nay vẫn chỉ là Ma thẻ sư cấp ba, cho nên đối với loại thiếu niên không có độ tồn tại gì này, Vu Đỗ Trạch mặc dù là khôn khéo nhanh nhẹn thiện giao nhân mạch, cũng biểu thị thực sự không có ấn tượng gì.
Đại khái là đang dùng thẻ bài luyện Tinh thần lực đi, ông chủ Vu nghĩ.
(Ada: tui không nghĩ vậy đâu, ai đó mới làm một đống Xà Kiếm kìa... không cần để ý đến tui...)
Bên trong Bạch gia.
Bạch tam thiếu Bạch Tử Hạc ngồi ở trong phòng luyện công, biểu tình tối tắm.
"Sự tình làm được thế nào rồi?" Bạch Tử Hạc hỏi tâm phúc Lý Duệ.
"Thiếu chủ, đã cho Bạch Đại quản gia mua hết thẻ bài Xà Kiếm."
Bạch Tử Hạc nhíu nhíu mày: "Phế vật, như vậy ý đồ không phải bại lộ quá rõ à?"
Lý Duệ vội vàng chân chó tiến lên hỗ trợ bóp vai: "Tôi chỉ cùng Bạch quản gia nói thiếu gia muốn tìm một điểm đột phá, định tập trung luyện một loại thẻ bài để tìm đến phương hướng phù hợp với bản thân."
Bạch Tử Hạc nhìn thẻ bài Xà Kiếm trên bàn: "Trọng điểm không phải là tìm tới thẻ bài này đó, ta muốn thẻ bài này đó làm gì, chẳng qua là che giấu tai mắt người khác thôi, trọng điểm là phải tìm được ngươi phía sau thẻ bài này, chỉ sợ hắn chính mình còn chưa ý thực được bản thân đặc biệt, chúng ta liền hạ thủ vi cường(ra tay trước), biến hắn thành của mình, bồi dưỡng hắn, ta thấy đến thời điểm, hai người anh trai tốt của ta tranh như thế nào với ta."
==
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất