Chương 72: Giải thi đấu thẻ bài (thượng)
Chương 82: Giải thi đấu thẻ bài (thượng)
---------------
Cố Thần cảm giác mình xuyên qua một cái thông đạo năm màu, ngũ giác tựa như đều trở nên nhạy bén hơn, rồi lại cái gì cũng không nhận biết được.
Khi cậu lần thứ hai mở mắt, cậu phát hiện mình trở về chỗ ban đầu mình tiến vào bí cảnh, những người khác nhìn thấy cậu tỉnh lại thì thở phào nhẹ nhõm.
Cố Thần mới biết hóa tiến vào bí cảnh biến dị cũng chỉ có mấy người bọn họ, những người khác đều chỉ tiến vào bí cảnh bình thường, cuối cùng tất cả mọi người đều bình an vô sự trở về.
Một đám người sống sót sau tai họa tìm một nhà hàng tương đối xa hoa, quyết định dùng một bữa cơm xa xỉ để làm dịu cái dạ dày chịu giày vò mấy ngày nay.
Bọn họ gọi một đống rượu lớn.
Cố Thần lần thứ nhất được uống rượu của thế giới này, trước đây không thường uống rượu, cho nên Cố Thần cũng không phán xét được tốt xấu.
Cố Thần trước khi xuyên qua rất không thích uống rượu, là một người năng lực giao tiếp rất yếu, cậu không thích loại văn hóa bàn rượu này của Trung Quốc, cậu chán ghét một đám người tâm sự nặng nề, giấu tâm tư trong lòng chúc rượu, uống hơi phân biệt rõ ràng hoặc là rơi vào trong sương mù, trong lòng vẫn luôn cất giấu một chút tâm tư hoặc mục đích nhỏ nói không rõ giảng không được.
Thế nhưng giờ phút này Cố Thần lại chân chính cảm nhận được cái gì gọi là nâng cốc nói chuyện vui vẻ, không bị ràng buộc, dứt bỏ hết tất cả phiền não, chỉ có vui sướng đơn giản cùng quan hệ tình cảm nồng đậm.
Cố Thần kỳ thực chỉ nhấp mấy ngụm, nhưng tửu lượng không tốt, đã cảm thấy có chút hơi say.
Nhìn những người khác trên bàn rượu, Tăng Giang tuy rằng mọc ra một tấm mặt ngàn chén không say, nhưng lúc này ánh mắt mơ hồ lại bán đứng hắn. Mà Mục Lê thì lại thẳng thắn gục xuống bàn một bộ dáng say mèm bất tỉnh.
Trên toàn bộ bàn thì thanh tỉnh nhất đại khái là Mộ Dung Dịch, ánh mắt vẫn như cũ một chút men say cũng không có, ôn nhu nhìn xuống Mục Lê đang gục trên bàn.
Mà Mộ Dung Trác Thất thì lại múc chút cơm đặt trước mặt Cố Thần.
"Cậu không thể uống thì uống ít một chút, đến, ăn nhiều thức ăn một chút." Mộ Dung Trác Thất ôn nhu nhét cái thìa vào trong tay Cố Thần.
Cố Thần có chút men say, nhìn bàn đầy cơm nước phong phú lắc lắc đầu.
Mộ Dung Trác Thất đại khái cũng có chút say rồi, đưa mặt đến bên cạnh Cố Thần, "Hay là cậu muốn tôi đút cho cậu ăn?"
Cố Thần vội vàng lắc đầu một cái, thìa canh cùng đũa đều dùng, nhét cơm vào trong miệng.
Mộ Dung Dịch vừa nhìn Mục Lê đã gục trên bàn, nghĩ lại một màn cuối cùng ngày đó lúc ở trong tòa kiến trúc đầu tiên. Một giọng nói rất ôn nhu nói: "Tôi chính là Mạc Ly nè." Một khắc kia hắn thật cảm thấy được, cái người kia trở về, người mình vẫn luôn sáng nhớ chiều mong đang ở bên người. Mộ Dung Dịch không biết ngày đó rốt cuộc là ảo giác của bản thân, hay là ảo giác của bí cảnh, hay là thực sự xảy ra. Trong lòng hắn tựa như có đáp án, vừa như không có, muốn đi tìm một ít chứng cứ, rồi lại không dám.
Đây là một buổi hội tụ náo nhiệt, người say tùy ý vui sướng, không có say lòng người nhớ tầng tầng.
Hôm sau.
Cố Thần lúc tỉnh lại phát hiện nằm ở trên giường, ngoài cửa sổ sắc trời đã sáng lên. Tuy rằng hôm trước chỉ uống một chút rượu, vậy mà lại một đêm say đến một đêm vô mộng.
Chuông cửa vang lên, Mộ Dung Trác Thất trực tiếp đến nhà bái phỏng.
"Chỗ tôi có hai tấm vé tham gia Giải thi đấu thẻ bài nguyên sang, cậu có muốn cùng tôi đi xem thử không." Mộ Dung Trác Thất tinh thần sảng khoái nhìn Cố Thần, tựa như ngày hôm trước không hề uống rượu.
Vốn định ngủ đất trời tối tăm đến khi khai giảng, Cố Thần do dự một chút, thẻ bài nguyên sang gì đó cậu còn rất có hứng thú, nhưng mấy ngày nay lại rất mệt mỏi, muốn nghỉ ngơi.
Mộ Dung Trác Thất nhìn thấu dao động của Cố Thần. "Cái giải thi đấu này rất thú vị, bốn năm mới tổ chức một lần, hơn nữa khá đặc biệt, không có vé tham gia không vào được, nếu như bỏ lỡ lần này liền phải chờ bốn năm đấy. Hơn nữa cậu còn có thiên phú về thẻ bài nguyên sang như thế, không muốn đi tìm hiểu một chút cao?"
Vì vậy Cố Thần thành công bị thuyết phục, hai người ngồi trên cái xe Mộ Dung Trác Thất gọi là điệu thấp chạy chậm, đi tới một quảng trường nhỏ của Trung Ương Tinh.
Mộ Dung Trác Thất lấy ra hai tấm mặt nạ, mang cho mình và Cố Thần.
Cố Thần không quen cảm giác có đồ vật che chắn trên mặt, trước khi xuyên qua cậu cũng không thích mang thứ như khẩu trang, thà rằng ở trong sương khói sặc bụi hai ngụm.
"Đây là một tập tục truyền thống khác, vì giải thi đấu cũng sẽ có rất nhiều cao thủ ẩn sĩ tham gia, các cao nhân đều không hy vọng người khác đoán ra bản thân là ai, có thuần túy là vì vui đùa, có khi là đến giao lưu luận bàn, cho nên sau này giải thi đấu phát triển liền chính là một cái bảo mật thân phận, không hỏi lai lịch thi đấu của nhau." Mộ Dung Trác Thất kiên trì giải thích.
Hai người đi vào hội trường, hội trường rất lớn, hai người đi về hướng dòng người phun trào.
"Quy trình cả ngày hôm nay chia làm ba phần, phần đầu tiên là Công đoàn Chế thẻ sư đại bảo làm báo cáo về thẻ bài nguyên sang xuất hiện trong bốn năm qua, phần thứ hai là biểu diễn cùng thi đấu thẻ bài nguyên sang chính thức, phần thứ ba là thi đấu thẻ bài nguyên sang theo đề tại chỗ, thiên về tính giải trí." Mộ Dung Trác Thất cầm đơn quy trình nói với Cố Thần vẫn luôn hết nhìn đông thì lại nhìn tây.
Cố Thần từ sau khi chế ra thẻ bài Gia Cát Lượng, tràn đầy hiếu kỳ với thẻ bài nguyên sang, cậu rất muốn biết đến cùng nguyên lý của thẻ bài nguyên sang là cái gì, nếu quả thật như cậu suy đoán, vậy cậu rất có thể mở ra cánh cổng của thế giới mới.
Trên đài, Công đoàn Chế thẻ sư đang bắt đầu báo cáo.
Cố Thần nhìn các loại thẻ bài trên màn ảnh hội trường có chút buồn bực, bởi vì cậu rất nhanh phát hiện ra một vấn đề, thường thức của cậu thật sự là quá thiếu!
Hiểu biết của cậu đối với thẻ bài ba, bốn sao có hạn, thẻ bài vượt qua ba, bốn sao, ngoại trừ cái người bên cạnh từng dùng đến, cái khác cơ bản đều không biết. Cho nên nhìn các loại dị thú trong những cái được gọi là thẻ bài nguyên sang trên màn ảnh, cậu căn bản không biết rốt cuộc có phải là thẻ bài nguyên sang hay không.
"Làm sao vậy." Mộ Dung Trác Thất ngồi bên người Cố Thần đưa cho cậu một túi đồ ăn vặt nhỏ.
Cố Thần thở dài: "Không, chỉ cảm thấy mình phải đi học thật nhiều."
Mộ Dung Trác Thất đại thể có thể đoán được Cố Thần đang nghĩ cái gì, cơ sở của một số thường của đối phương quả thật có chút hỏng bét. "Từ từ mà đi, cậu rất có thiên phú."
Báo cáo trên đài tiếp tục, bỗng nhiên Cố Thần phát hiện một tấm thẻ bài nhìn phi thường quen mắt.
"Tấm đấy tấm đấy..." Cố Thần há to miệng chỉ vào thẻ bài đang xuất hiện trên màn ảnh lúc này.
Mộ Dung Trác Thất vừa nhìn, phát hiện tấm thẻ bài này hắn vậy mà cũng đã gặp.
Con gấu trúc một thân lông đen trắng mặc một cái quần cộc, vừa ngốc vừa đáng yêu lại một mặt chính nghĩa, không phải A Bảo trong Kungfu Panda thì còn là ai.
Cố Thần một mặt 囧, bởi vì cậu nhìn thấy trên ảnh tên của người chế tác ghi "Đến Từ Trái Đất". Cố Thần bỗng nhiên bị gợi lại một đoạn chuyện cũ chính cậu còn không nhớ rõ, lúc nhàn rỗi tẻ nhạt tham gia một giải thi đấu thẻ bài trên mạng, sau đó bởi vì năng lượng không đủ bị ép thoát mạng, chính cậu cũng không biết tấm thẻ bài kia cuối cùng thành dạng gì.
Người của Công đoàn Chế thẻ sư trên đài tiếp tục nói: "Đây là một tấm thẻ bài nguyên sang ba sao, tuy rằng bản thân cấp sao của thẻ bài không cao, nhưng kỹ năng lại làm cho người mắt sáng lên. Kỹ năng nuốt thiên hạ này có thể cắn nuốt Tinh thần lực của đối phương, kỹ năng Công phu Trung Quốc này có thể sản sinh hiệu quả bạo kích năm lần, điều này rất hiếm thấy trong thẻ bài cấp thấp, càng đặc biệt chính là công kích làm nũng, thông qua bán manh lăn lộn cầu được đối phương từ bỏ tiến công, cái này cung cấp cho người nghiên cứu kỹ năng thẻ bài như chúng ta một loại dòng suy nghĩ mới."
Cố Thần ở dưới đài biểu tình càng thêm 囧, thông qua bán manh lăn lộn cầu được đối phương từ bỏ tiến công này là kỹ năng quỷ gì chứ, còn làm thành dòng suy nghĩ mới, ông chú trên đài là thật sự nghiêm túc hả?
Trên đài rất nhanh liền giới thiệu xong một tấm thẻ bài, Cố Thần lại rơi vào trầm tư. Cậu nhớ lúc đó cậu là lật sách dự định chế tác quái vật Đen Trắng, sau đó quái vật Đen Trắng thật sự quá khó, liền muốn tìm một vật tham chiếu, cho nên cậu chế tác Kungfu Panda. Trong lúc vẽ thẻ bài, cậu có thêm vào rất nhiều cảm thụ của mình, cái gì mà gấu trúc rất manh rất đáng yêu các thứ.
"Làm sao vậy?" Mộ Dung Trác Thất nhìn Cố Thần duy trì thần sắc miệng không đóng lại được.
Cố Thần lắc đầu một cái: "Không có gì, chính là mơ hồ cảm thấy được, chuyện chế tác thẻ bài này có chút kỳ diệu."
Mộ Dung Trác Thất thấp giọng nở nụ cười: "Kỳ thực cái tấm thẻ kia lúc trước tôi từng xem qua, tôi khi đó còn là một bình ủy đến quan sát quy trình chế tác toàn bộ tấm thẻ bài."
Cố Thần tiếp tục một mặt chữ 囧 suy tư một chút, cậu thực sự không nhớ rõ chỗ ngồi bình ủy có nhân vật này hay không.
Mãi cho đến khi tọa đàm của người trên đài kết thúc, Cố Thần vẫn như cũ còn là một bộ dáng suy nghĩ nhân sinh.
"Giải thi đấu thẻ bài nguyên sang sắp bắt đầu, chúng ta đi chiếm chỗ ngồi đi?" Mộ Dung Trác Thất không nhịn được đưa tay xoa xoa tóc Cố Thần.
Cố Thần còn đang trầm tư, không chút nào cảm thấy động tác này quá mức thân mật, ngơ ngác cùng Mộ Dung Trác Thất rời khỏi hội trường.
Thi đấu chính của giải thi đấu thẻ bài nguyên sang được cử hành ở một cái vũ đài to lớn.
Cố Thần mãi cho đến khi ngồi xuống chỗ ngồi mới từ trong trầm tư vừa nãy phản ứng lại: "Mà này, cái thẻ bài Kungfu Panda kia liền thuộc về Công đoàn Chế thẻ sư sao?"
"Nếu như cậu muốn có thể cầm về, chỉ cần cậu đăng nhập tài khoản mạng Tinh Tế của cậu gửi một bưu kiện đến hòm thư gửi đến lúc đó là được." Mộ Dung Trác Thất nói.
Cố Thần lắc đầu: "Không cần, tôi muốn nói có thể thử làm tiếp một tấm. Tôi chỉ là cảm thấy, giới thẻ bài thật là một tồn tại thần kỳ."
"Sao lại nói vậy?"
"Nội dung của thẻ bài có thể hoàn toàn căn cứ theo ý nghĩ của Chế thẻ sư mà chế tạo thành, nó có thể có rất nhiều ý nghĩ cùng nguyên tố tư nhân ở bên trong." Cố Thần nói.
Mộ Dung Trác Thất khẽ cười một cái: "Cũng không phải ý nghĩ nhiều là có thể chế tạo thẻ bài, nếu không thế giới này nơi nào cũng có thẻ bài nguyên sang rồi."
Vậy tại sao tôi vẫn làm ra một ít thẻ bài không hiểu ra sao. Cố Thần tự hỏi trong lòng, nhưng không có nói ra.
"Cho nên nói, cậu là một tồn tại rất đặc biệt." Mộ Dung Trác Thất tựa như đoán được tâm tư của Cố Thần mà trả lời.
Trên sân khấu lớn, giải thi đấu thẻ bài nguyên sang bắt đầu.
Cố Thần tràn ngập mong đợi nhìn chằm chằm trên đài, rất muốn nhìn một chút những người khác chế tác thẻ bài nguyên sang rốt cuộc là như thế nào, kết quả làm cho cậu phi thường thất vọng, chỉ thấy từng người từng đeo mặt nạ cầm thẻ bài của mình đến chính giữa sân khấu, sau đó máy móc kiểm nghiệm thẻ bài, bình ủy phân tích cùng chấm điểm.
"Không phải thi đấu chế tác tại chỗ hả?" Cố Thần thất vọng đến khóe miệng vốn luôn tự nhiên cong lên đều hiện ra bộ dáng hạ xuống.
Mộ Dung Trác Thất không nhịn được lại đưa tay ra xoa xoa tóc của cậu. "Đương nhiên là mang theo thẻ bài nguyên sang đã chế tác tốt đến dự thi mà, cậu thật cho rằng tốc độ chế tác một tấm thẻ bài nguyên sang nhanh như vậy dễ dàng như vậy sao?"
Chẳng qua tốc độ chế tác thẻ bài nguyên sang của cậu quả thật là khiến người ta nhìn mà than thở. Mộ Dung Trác Thất bổ sung trong lòng.
Không có trận chế tác thẻ bài, cảm xúc thất vọng của Cố Thần lộ rõ trên mặt.
Mộ Dung Trác Thất an ủi: "Bởi vì tham gia giải thi đấu thẻ bài đều là thẻ bài cấp tương đối cao, không thể chế tác tại chỗ, nếu như cậu muốn xem hiện trường chế tác, thì chờ một lát nữa đến phần chế tác thẻ thú vị cậu có thể nhìn thấy."
Nghe đến có hiện trường chế thẻ có thể xem, ánh mắt Cố Thần sáng lên, rốt cuộc yên tâm nhìn biểu diễn trên sân khấu.
Lúc này trên sân khấu chính là đang biểu diễn một tấm thẻ bài tên là Mèo Thực Cốt Tiêu Hồn (ăn xương huỷ hồn).
Danh hiệu của người mang mặt nạ gọi là "Miêu Nô" chia sẻ kinh nghiệm chế tác thẻ bài của mình.
"Tôi vẫn luôn nuôi một con Linh Miêu Ba Đuôi, từ thời sinh viên của tôi nó vẫn luôn ở cùng tôi, có thể nói ngoại trừ cha mẹ, đối với tôi nó là người trọng yếu nhất. Dị thú nói như vậy là dưỡng không quen, nhưng Linh Miêu Ba Đuôi của tôi là ngoại lệ, nó vẫn luôn theo tôi."
Người dự thi nói tới chỗ này thì giọng nói bắt đầu nghẹn ngào: "Kết quả là một lần tôi tùy hứng miễn cưỡng muốn tham gia một hoạt động mạo hiểm, tiểu Linh Miêu của tôi vì cứu tôi... liền bỏ mạng."
Người dự thi vốn chỉ nghẹn ngào, nói đến đây bỗng nhiên liền bắt đầu gào khóc, làm người chủ trì sợ đến vội vàng đưa giấy ăn qua an ủi.
"Sau đó ta tưởng niệm tiểu Linh Miêu quá độ, mỗi lần chế tác thẻ bài đều nghĩ đến nó, tôi luôn luôn nghĩ, nếu như sức chiến đấu của tiểu Linh Miêu mạnh hơn một chút liền không có việc gì, tôi ngày nhớ đêm mong lại ngày nhớ đêm chờ, vì vậy có một ngày trong lúc vô tình chế tác một tấm Mèo Thực Cốt Tiêu Hồn."
Người chủ trì gật đầu: "Thật sự là một câu chuyện rất cảm động, chẳng qua thời cơ chế tác thẻ bài này có thể không có giá trị tham khảo phổ biến, được rồi, chúng ta tới nhìn xem Mèo Thực Cốt Tiêu Hồn mà "Miêu Nô" tiên sinh chế tác đến cùng thì thuộc tính kỹ năng có thể làm gì đi."
Mèo Thực Cốt Tiêu Hồn, thẻ bài năm sao.
Kỹ năng một: Ném mạnh. Công kích vật lý, trong thời gian ngắn va chạm nhiều hiệp đấu sản sinh thương tổn vật lý cực lớn.
Kỹ năng hai: Tiêu hồn. Thông qua phát động công kích Tiêu hồn, khiến cho kẻ địch sản sinh tâm lý thần phục, nguyện hầu hạ phải trái bảo sao nghe vậy. Cho nên kỹ năng chỉ có tác dụng với dị thú cùng thẻ bài cấp sao thấp hơn.
Người chủ trì cảm thán: "Kỹ năng này thật sự là phi thường mới mẻ độc đáo, ở trong chiến đấu trực tiếp khiến cho kẻ thù thần phục, phi thường có ý nghĩ, tương đối đáng tiếc đây chỉ là một tấm thẻ bài năm sao, nếu như là thẻ bài cấp cao bảy sao trở lên, vậy tuyệt đối có thể làm một sự kiện quan trọng trong giới thẻ bài..."
Biểu dương phía sau của người chủ trì Cố Thần không nghe lọt, cậu ngơ ngác nhìn trên đài, anh giai anh nghiêm túc hả? Còn có kỹ năng ve vãn này, đây thật sự là một cái, kỹ năng rất miêu nô.
"Kỹ năng này với thẻ Kungfu Panda cậu làm rất vần nè." Mộ Dung Trác Thất nhìn thấy Cố Thần một mặt khó mà tin nổi, cười trêu nói.
"Tôi rõ ràng chính đáng hơn hắn ta rất nhiều!" Cố Thần phản bác. Sau đó suy tư của Cố Thần lại bắt đầu tung bay, một tên miêu nô có thể chế tác một thẻ miêu có kỹ năng kỳ kỳ quái quái, vậy cậu kỳ thật cũng có thể làm một tấm nè, cậu thích chính là chó, nhưng cậu cũng thích mèo máy nha.(chắc là Doraemon?)
Nếu như cậu có thể chế tác một tấm thẻ bài mèo máy, vậy cậu có phải có thể muốn cái máy thời gian, xuyên qua thời không, trở về trái đất?
Nếu như máy thời gian quá nghịch thiên, vậy Gương nhiều thêm gì đó cũng có thể nè. Cậu có thể mua một tấm thẻ bài cấp cao, sau đó dùng Gương nhiều thêm cứ phục chế, vậy không cần đợi đến lúc cậu tốt nghiệp, cậu là có thể bán thật nhiều thẻ bài cấp cao rồi mua biệt thự nhỏ cùng Tăng Giang vào ở nè.
Lui thêm một bước nữa, không có Gương nhiều thêm, cơm nắm của Momotarou cũng có thể nè, một cái cơm nắm của Momotarou ném ra, dị thú liền siêu cấp cực kỳ nghe lời, vậy căn bản không cần mất công tốn sức chiến đấu. Cơm nắm Momotarou của cậu bán cho Ma thẻ sư cũng cũng có thể kiếm một số tiền lớn đi.
Lùi lại thêm một bước nữa, thì có bánh mì kí ức, cậu có thể ăn toàn bộ sách giáo khoa không nhìn nổi của thế giới này, cứ dùng thì không cần lo lắng ánh mắt tử vong của Thiên Linh nữa.
"Cố Thần?" Mộ Dung Trác Thất đẩy Cố Thần đang chảy nước miếng một cái.
Hoàn hồn từ trong bổ não, Cố Thần vội vàng lau nước miếng. May mà cậu chỉ là đang suy nghĩ quá nhiều mà thôi, chẳng qua phương hướng suy nghĩ này thật sự rất có tiền đồ nè.
=
=
Ada: thật là não động lớn...
=
=
=
---------------
Cố Thần cảm giác mình xuyên qua một cái thông đạo năm màu, ngũ giác tựa như đều trở nên nhạy bén hơn, rồi lại cái gì cũng không nhận biết được.
Khi cậu lần thứ hai mở mắt, cậu phát hiện mình trở về chỗ ban đầu mình tiến vào bí cảnh, những người khác nhìn thấy cậu tỉnh lại thì thở phào nhẹ nhõm.
Cố Thần mới biết hóa tiến vào bí cảnh biến dị cũng chỉ có mấy người bọn họ, những người khác đều chỉ tiến vào bí cảnh bình thường, cuối cùng tất cả mọi người đều bình an vô sự trở về.
Một đám người sống sót sau tai họa tìm một nhà hàng tương đối xa hoa, quyết định dùng một bữa cơm xa xỉ để làm dịu cái dạ dày chịu giày vò mấy ngày nay.
Bọn họ gọi một đống rượu lớn.
Cố Thần lần thứ nhất được uống rượu của thế giới này, trước đây không thường uống rượu, cho nên Cố Thần cũng không phán xét được tốt xấu.
Cố Thần trước khi xuyên qua rất không thích uống rượu, là một người năng lực giao tiếp rất yếu, cậu không thích loại văn hóa bàn rượu này của Trung Quốc, cậu chán ghét một đám người tâm sự nặng nề, giấu tâm tư trong lòng chúc rượu, uống hơi phân biệt rõ ràng hoặc là rơi vào trong sương mù, trong lòng vẫn luôn cất giấu một chút tâm tư hoặc mục đích nhỏ nói không rõ giảng không được.
Thế nhưng giờ phút này Cố Thần lại chân chính cảm nhận được cái gì gọi là nâng cốc nói chuyện vui vẻ, không bị ràng buộc, dứt bỏ hết tất cả phiền não, chỉ có vui sướng đơn giản cùng quan hệ tình cảm nồng đậm.
Cố Thần kỳ thực chỉ nhấp mấy ngụm, nhưng tửu lượng không tốt, đã cảm thấy có chút hơi say.
Nhìn những người khác trên bàn rượu, Tăng Giang tuy rằng mọc ra một tấm mặt ngàn chén không say, nhưng lúc này ánh mắt mơ hồ lại bán đứng hắn. Mà Mục Lê thì lại thẳng thắn gục xuống bàn một bộ dáng say mèm bất tỉnh.
Trên toàn bộ bàn thì thanh tỉnh nhất đại khái là Mộ Dung Dịch, ánh mắt vẫn như cũ một chút men say cũng không có, ôn nhu nhìn xuống Mục Lê đang gục trên bàn.
Mà Mộ Dung Trác Thất thì lại múc chút cơm đặt trước mặt Cố Thần.
"Cậu không thể uống thì uống ít một chút, đến, ăn nhiều thức ăn một chút." Mộ Dung Trác Thất ôn nhu nhét cái thìa vào trong tay Cố Thần.
Cố Thần có chút men say, nhìn bàn đầy cơm nước phong phú lắc lắc đầu.
Mộ Dung Trác Thất đại khái cũng có chút say rồi, đưa mặt đến bên cạnh Cố Thần, "Hay là cậu muốn tôi đút cho cậu ăn?"
Cố Thần vội vàng lắc đầu một cái, thìa canh cùng đũa đều dùng, nhét cơm vào trong miệng.
Mộ Dung Dịch vừa nhìn Mục Lê đã gục trên bàn, nghĩ lại một màn cuối cùng ngày đó lúc ở trong tòa kiến trúc đầu tiên. Một giọng nói rất ôn nhu nói: "Tôi chính là Mạc Ly nè." Một khắc kia hắn thật cảm thấy được, cái người kia trở về, người mình vẫn luôn sáng nhớ chiều mong đang ở bên người. Mộ Dung Dịch không biết ngày đó rốt cuộc là ảo giác của bản thân, hay là ảo giác của bí cảnh, hay là thực sự xảy ra. Trong lòng hắn tựa như có đáp án, vừa như không có, muốn đi tìm một ít chứng cứ, rồi lại không dám.
Đây là một buổi hội tụ náo nhiệt, người say tùy ý vui sướng, không có say lòng người nhớ tầng tầng.
Hôm sau.
Cố Thần lúc tỉnh lại phát hiện nằm ở trên giường, ngoài cửa sổ sắc trời đã sáng lên. Tuy rằng hôm trước chỉ uống một chút rượu, vậy mà lại một đêm say đến một đêm vô mộng.
Chuông cửa vang lên, Mộ Dung Trác Thất trực tiếp đến nhà bái phỏng.
"Chỗ tôi có hai tấm vé tham gia Giải thi đấu thẻ bài nguyên sang, cậu có muốn cùng tôi đi xem thử không." Mộ Dung Trác Thất tinh thần sảng khoái nhìn Cố Thần, tựa như ngày hôm trước không hề uống rượu.
Vốn định ngủ đất trời tối tăm đến khi khai giảng, Cố Thần do dự một chút, thẻ bài nguyên sang gì đó cậu còn rất có hứng thú, nhưng mấy ngày nay lại rất mệt mỏi, muốn nghỉ ngơi.
Mộ Dung Trác Thất nhìn thấu dao động của Cố Thần. "Cái giải thi đấu này rất thú vị, bốn năm mới tổ chức một lần, hơn nữa khá đặc biệt, không có vé tham gia không vào được, nếu như bỏ lỡ lần này liền phải chờ bốn năm đấy. Hơn nữa cậu còn có thiên phú về thẻ bài nguyên sang như thế, không muốn đi tìm hiểu một chút cao?"
Vì vậy Cố Thần thành công bị thuyết phục, hai người ngồi trên cái xe Mộ Dung Trác Thất gọi là điệu thấp chạy chậm, đi tới một quảng trường nhỏ của Trung Ương Tinh.
Mộ Dung Trác Thất lấy ra hai tấm mặt nạ, mang cho mình và Cố Thần.
Cố Thần không quen cảm giác có đồ vật che chắn trên mặt, trước khi xuyên qua cậu cũng không thích mang thứ như khẩu trang, thà rằng ở trong sương khói sặc bụi hai ngụm.
"Đây là một tập tục truyền thống khác, vì giải thi đấu cũng sẽ có rất nhiều cao thủ ẩn sĩ tham gia, các cao nhân đều không hy vọng người khác đoán ra bản thân là ai, có thuần túy là vì vui đùa, có khi là đến giao lưu luận bàn, cho nên sau này giải thi đấu phát triển liền chính là một cái bảo mật thân phận, không hỏi lai lịch thi đấu của nhau." Mộ Dung Trác Thất kiên trì giải thích.
Hai người đi vào hội trường, hội trường rất lớn, hai người đi về hướng dòng người phun trào.
"Quy trình cả ngày hôm nay chia làm ba phần, phần đầu tiên là Công đoàn Chế thẻ sư đại bảo làm báo cáo về thẻ bài nguyên sang xuất hiện trong bốn năm qua, phần thứ hai là biểu diễn cùng thi đấu thẻ bài nguyên sang chính thức, phần thứ ba là thi đấu thẻ bài nguyên sang theo đề tại chỗ, thiên về tính giải trí." Mộ Dung Trác Thất cầm đơn quy trình nói với Cố Thần vẫn luôn hết nhìn đông thì lại nhìn tây.
Cố Thần từ sau khi chế ra thẻ bài Gia Cát Lượng, tràn đầy hiếu kỳ với thẻ bài nguyên sang, cậu rất muốn biết đến cùng nguyên lý của thẻ bài nguyên sang là cái gì, nếu quả thật như cậu suy đoán, vậy cậu rất có thể mở ra cánh cổng của thế giới mới.
Trên đài, Công đoàn Chế thẻ sư đang bắt đầu báo cáo.
Cố Thần nhìn các loại thẻ bài trên màn ảnh hội trường có chút buồn bực, bởi vì cậu rất nhanh phát hiện ra một vấn đề, thường thức của cậu thật sự là quá thiếu!
Hiểu biết của cậu đối với thẻ bài ba, bốn sao có hạn, thẻ bài vượt qua ba, bốn sao, ngoại trừ cái người bên cạnh từng dùng đến, cái khác cơ bản đều không biết. Cho nên nhìn các loại dị thú trong những cái được gọi là thẻ bài nguyên sang trên màn ảnh, cậu căn bản không biết rốt cuộc có phải là thẻ bài nguyên sang hay không.
"Làm sao vậy." Mộ Dung Trác Thất ngồi bên người Cố Thần đưa cho cậu một túi đồ ăn vặt nhỏ.
Cố Thần thở dài: "Không, chỉ cảm thấy mình phải đi học thật nhiều."
Mộ Dung Trác Thất đại thể có thể đoán được Cố Thần đang nghĩ cái gì, cơ sở của một số thường của đối phương quả thật có chút hỏng bét. "Từ từ mà đi, cậu rất có thiên phú."
Báo cáo trên đài tiếp tục, bỗng nhiên Cố Thần phát hiện một tấm thẻ bài nhìn phi thường quen mắt.
"Tấm đấy tấm đấy..." Cố Thần há to miệng chỉ vào thẻ bài đang xuất hiện trên màn ảnh lúc này.
Mộ Dung Trác Thất vừa nhìn, phát hiện tấm thẻ bài này hắn vậy mà cũng đã gặp.
Con gấu trúc một thân lông đen trắng mặc một cái quần cộc, vừa ngốc vừa đáng yêu lại một mặt chính nghĩa, không phải A Bảo trong Kungfu Panda thì còn là ai.
Cố Thần một mặt 囧, bởi vì cậu nhìn thấy trên ảnh tên của người chế tác ghi "Đến Từ Trái Đất". Cố Thần bỗng nhiên bị gợi lại một đoạn chuyện cũ chính cậu còn không nhớ rõ, lúc nhàn rỗi tẻ nhạt tham gia một giải thi đấu thẻ bài trên mạng, sau đó bởi vì năng lượng không đủ bị ép thoát mạng, chính cậu cũng không biết tấm thẻ bài kia cuối cùng thành dạng gì.
Người của Công đoàn Chế thẻ sư trên đài tiếp tục nói: "Đây là một tấm thẻ bài nguyên sang ba sao, tuy rằng bản thân cấp sao của thẻ bài không cao, nhưng kỹ năng lại làm cho người mắt sáng lên. Kỹ năng nuốt thiên hạ này có thể cắn nuốt Tinh thần lực của đối phương, kỹ năng Công phu Trung Quốc này có thể sản sinh hiệu quả bạo kích năm lần, điều này rất hiếm thấy trong thẻ bài cấp thấp, càng đặc biệt chính là công kích làm nũng, thông qua bán manh lăn lộn cầu được đối phương từ bỏ tiến công, cái này cung cấp cho người nghiên cứu kỹ năng thẻ bài như chúng ta một loại dòng suy nghĩ mới."
Cố Thần ở dưới đài biểu tình càng thêm 囧, thông qua bán manh lăn lộn cầu được đối phương từ bỏ tiến công này là kỹ năng quỷ gì chứ, còn làm thành dòng suy nghĩ mới, ông chú trên đài là thật sự nghiêm túc hả?
Trên đài rất nhanh liền giới thiệu xong một tấm thẻ bài, Cố Thần lại rơi vào trầm tư. Cậu nhớ lúc đó cậu là lật sách dự định chế tác quái vật Đen Trắng, sau đó quái vật Đen Trắng thật sự quá khó, liền muốn tìm một vật tham chiếu, cho nên cậu chế tác Kungfu Panda. Trong lúc vẽ thẻ bài, cậu có thêm vào rất nhiều cảm thụ của mình, cái gì mà gấu trúc rất manh rất đáng yêu các thứ.
"Làm sao vậy?" Mộ Dung Trác Thất nhìn Cố Thần duy trì thần sắc miệng không đóng lại được.
Cố Thần lắc đầu một cái: "Không có gì, chính là mơ hồ cảm thấy được, chuyện chế tác thẻ bài này có chút kỳ diệu."
Mộ Dung Trác Thất thấp giọng nở nụ cười: "Kỳ thực cái tấm thẻ kia lúc trước tôi từng xem qua, tôi khi đó còn là một bình ủy đến quan sát quy trình chế tác toàn bộ tấm thẻ bài."
Cố Thần tiếp tục một mặt chữ 囧 suy tư một chút, cậu thực sự không nhớ rõ chỗ ngồi bình ủy có nhân vật này hay không.
Mãi cho đến khi tọa đàm của người trên đài kết thúc, Cố Thần vẫn như cũ còn là một bộ dáng suy nghĩ nhân sinh.
"Giải thi đấu thẻ bài nguyên sang sắp bắt đầu, chúng ta đi chiếm chỗ ngồi đi?" Mộ Dung Trác Thất không nhịn được đưa tay xoa xoa tóc Cố Thần.
Cố Thần còn đang trầm tư, không chút nào cảm thấy động tác này quá mức thân mật, ngơ ngác cùng Mộ Dung Trác Thất rời khỏi hội trường.
Thi đấu chính của giải thi đấu thẻ bài nguyên sang được cử hành ở một cái vũ đài to lớn.
Cố Thần mãi cho đến khi ngồi xuống chỗ ngồi mới từ trong trầm tư vừa nãy phản ứng lại: "Mà này, cái thẻ bài Kungfu Panda kia liền thuộc về Công đoàn Chế thẻ sư sao?"
"Nếu như cậu muốn có thể cầm về, chỉ cần cậu đăng nhập tài khoản mạng Tinh Tế của cậu gửi một bưu kiện đến hòm thư gửi đến lúc đó là được." Mộ Dung Trác Thất nói.
Cố Thần lắc đầu: "Không cần, tôi muốn nói có thể thử làm tiếp một tấm. Tôi chỉ là cảm thấy, giới thẻ bài thật là một tồn tại thần kỳ."
"Sao lại nói vậy?"
"Nội dung của thẻ bài có thể hoàn toàn căn cứ theo ý nghĩ của Chế thẻ sư mà chế tạo thành, nó có thể có rất nhiều ý nghĩ cùng nguyên tố tư nhân ở bên trong." Cố Thần nói.
Mộ Dung Trác Thất khẽ cười một cái: "Cũng không phải ý nghĩ nhiều là có thể chế tạo thẻ bài, nếu không thế giới này nơi nào cũng có thẻ bài nguyên sang rồi."
Vậy tại sao tôi vẫn làm ra một ít thẻ bài không hiểu ra sao. Cố Thần tự hỏi trong lòng, nhưng không có nói ra.
"Cho nên nói, cậu là một tồn tại rất đặc biệt." Mộ Dung Trác Thất tựa như đoán được tâm tư của Cố Thần mà trả lời.
Trên sân khấu lớn, giải thi đấu thẻ bài nguyên sang bắt đầu.
Cố Thần tràn ngập mong đợi nhìn chằm chằm trên đài, rất muốn nhìn một chút những người khác chế tác thẻ bài nguyên sang rốt cuộc là như thế nào, kết quả làm cho cậu phi thường thất vọng, chỉ thấy từng người từng đeo mặt nạ cầm thẻ bài của mình đến chính giữa sân khấu, sau đó máy móc kiểm nghiệm thẻ bài, bình ủy phân tích cùng chấm điểm.
"Không phải thi đấu chế tác tại chỗ hả?" Cố Thần thất vọng đến khóe miệng vốn luôn tự nhiên cong lên đều hiện ra bộ dáng hạ xuống.
Mộ Dung Trác Thất không nhịn được lại đưa tay ra xoa xoa tóc của cậu. "Đương nhiên là mang theo thẻ bài nguyên sang đã chế tác tốt đến dự thi mà, cậu thật cho rằng tốc độ chế tác một tấm thẻ bài nguyên sang nhanh như vậy dễ dàng như vậy sao?"
Chẳng qua tốc độ chế tác thẻ bài nguyên sang của cậu quả thật là khiến người ta nhìn mà than thở. Mộ Dung Trác Thất bổ sung trong lòng.
Không có trận chế tác thẻ bài, cảm xúc thất vọng của Cố Thần lộ rõ trên mặt.
Mộ Dung Trác Thất an ủi: "Bởi vì tham gia giải thi đấu thẻ bài đều là thẻ bài cấp tương đối cao, không thể chế tác tại chỗ, nếu như cậu muốn xem hiện trường chế tác, thì chờ một lát nữa đến phần chế tác thẻ thú vị cậu có thể nhìn thấy."
Nghe đến có hiện trường chế thẻ có thể xem, ánh mắt Cố Thần sáng lên, rốt cuộc yên tâm nhìn biểu diễn trên sân khấu.
Lúc này trên sân khấu chính là đang biểu diễn một tấm thẻ bài tên là Mèo Thực Cốt Tiêu Hồn (ăn xương huỷ hồn).
Danh hiệu của người mang mặt nạ gọi là "Miêu Nô" chia sẻ kinh nghiệm chế tác thẻ bài của mình.
"Tôi vẫn luôn nuôi một con Linh Miêu Ba Đuôi, từ thời sinh viên của tôi nó vẫn luôn ở cùng tôi, có thể nói ngoại trừ cha mẹ, đối với tôi nó là người trọng yếu nhất. Dị thú nói như vậy là dưỡng không quen, nhưng Linh Miêu Ba Đuôi của tôi là ngoại lệ, nó vẫn luôn theo tôi."
Người dự thi nói tới chỗ này thì giọng nói bắt đầu nghẹn ngào: "Kết quả là một lần tôi tùy hứng miễn cưỡng muốn tham gia một hoạt động mạo hiểm, tiểu Linh Miêu của tôi vì cứu tôi... liền bỏ mạng."
Người dự thi vốn chỉ nghẹn ngào, nói đến đây bỗng nhiên liền bắt đầu gào khóc, làm người chủ trì sợ đến vội vàng đưa giấy ăn qua an ủi.
"Sau đó ta tưởng niệm tiểu Linh Miêu quá độ, mỗi lần chế tác thẻ bài đều nghĩ đến nó, tôi luôn luôn nghĩ, nếu như sức chiến đấu của tiểu Linh Miêu mạnh hơn một chút liền không có việc gì, tôi ngày nhớ đêm mong lại ngày nhớ đêm chờ, vì vậy có một ngày trong lúc vô tình chế tác một tấm Mèo Thực Cốt Tiêu Hồn."
Người chủ trì gật đầu: "Thật sự là một câu chuyện rất cảm động, chẳng qua thời cơ chế tác thẻ bài này có thể không có giá trị tham khảo phổ biến, được rồi, chúng ta tới nhìn xem Mèo Thực Cốt Tiêu Hồn mà "Miêu Nô" tiên sinh chế tác đến cùng thì thuộc tính kỹ năng có thể làm gì đi."
Mèo Thực Cốt Tiêu Hồn, thẻ bài năm sao.
Kỹ năng một: Ném mạnh. Công kích vật lý, trong thời gian ngắn va chạm nhiều hiệp đấu sản sinh thương tổn vật lý cực lớn.
Kỹ năng hai: Tiêu hồn. Thông qua phát động công kích Tiêu hồn, khiến cho kẻ địch sản sinh tâm lý thần phục, nguyện hầu hạ phải trái bảo sao nghe vậy. Cho nên kỹ năng chỉ có tác dụng với dị thú cùng thẻ bài cấp sao thấp hơn.
Người chủ trì cảm thán: "Kỹ năng này thật sự là phi thường mới mẻ độc đáo, ở trong chiến đấu trực tiếp khiến cho kẻ thù thần phục, phi thường có ý nghĩ, tương đối đáng tiếc đây chỉ là một tấm thẻ bài năm sao, nếu như là thẻ bài cấp cao bảy sao trở lên, vậy tuyệt đối có thể làm một sự kiện quan trọng trong giới thẻ bài..."
Biểu dương phía sau của người chủ trì Cố Thần không nghe lọt, cậu ngơ ngác nhìn trên đài, anh giai anh nghiêm túc hả? Còn có kỹ năng ve vãn này, đây thật sự là một cái, kỹ năng rất miêu nô.
"Kỹ năng này với thẻ Kungfu Panda cậu làm rất vần nè." Mộ Dung Trác Thất nhìn thấy Cố Thần một mặt khó mà tin nổi, cười trêu nói.
"Tôi rõ ràng chính đáng hơn hắn ta rất nhiều!" Cố Thần phản bác. Sau đó suy tư của Cố Thần lại bắt đầu tung bay, một tên miêu nô có thể chế tác một thẻ miêu có kỹ năng kỳ kỳ quái quái, vậy cậu kỳ thật cũng có thể làm một tấm nè, cậu thích chính là chó, nhưng cậu cũng thích mèo máy nha.(chắc là Doraemon?)
Nếu như cậu có thể chế tác một tấm thẻ bài mèo máy, vậy cậu có phải có thể muốn cái máy thời gian, xuyên qua thời không, trở về trái đất?
Nếu như máy thời gian quá nghịch thiên, vậy Gương nhiều thêm gì đó cũng có thể nè. Cậu có thể mua một tấm thẻ bài cấp cao, sau đó dùng Gương nhiều thêm cứ phục chế, vậy không cần đợi đến lúc cậu tốt nghiệp, cậu là có thể bán thật nhiều thẻ bài cấp cao rồi mua biệt thự nhỏ cùng Tăng Giang vào ở nè.
Lui thêm một bước nữa, không có Gương nhiều thêm, cơm nắm của Momotarou cũng có thể nè, một cái cơm nắm của Momotarou ném ra, dị thú liền siêu cấp cực kỳ nghe lời, vậy căn bản không cần mất công tốn sức chiến đấu. Cơm nắm Momotarou của cậu bán cho Ma thẻ sư cũng cũng có thể kiếm một số tiền lớn đi.
Lùi lại thêm một bước nữa, thì có bánh mì kí ức, cậu có thể ăn toàn bộ sách giáo khoa không nhìn nổi của thế giới này, cứ dùng thì không cần lo lắng ánh mắt tử vong của Thiên Linh nữa.
"Cố Thần?" Mộ Dung Trác Thất đẩy Cố Thần đang chảy nước miếng một cái.
Hoàn hồn từ trong bổ não, Cố Thần vội vàng lau nước miếng. May mà cậu chỉ là đang suy nghĩ quá nhiều mà thôi, chẳng qua phương hướng suy nghĩ này thật sự rất có tiền đồ nè.
=
=
Ada: thật là não động lớn...
=
=
=
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất