Chương 95: Ra mắt Thẻ Cửu Từ (hạ)
Chương 105: Ra mắt Thẻ Cửu Từ (hạ)
--------------------
Trần Đại từ trong chiếc hộp hào hoa phú quý, lấy ra một tấm thẻ bài.
Khán giả bắt đầu xì xào bàn tán.
Một tấm thẻ bài, cho dù là thẻ bài mãn sao hoàn mỹ, cũng không được xưng là cái gì mà trước đây chưa từng thấy, mỗi một gia tộc lớn thế lực lớn luôn gom được mấy tấm, thậm chí ở trong khán giả còn có mấy Chế thẻ sư cấp cao, sinh thời còn có thể có hi vọng đột phá đến cấp bậc Chế thẻ sư cấp mười.
Trần Đại chờ thảo luận dưới sân khấu hơi hòa hoãn lại một chút, mới nói: "Đây là một tấm thẻ bài mà Tinh thần lực cấp ba có thể sử dụng."
Dưới sân khấu vừa mới hòa hoãn lại càng ồn ào hơn nữa, mọi người cảm thấy có một loại cảm giác bị đùa giỡn, cũng không có ai chú ý tới cách dùng từ của Trần Đại không phải là thẻ bài ba sao, mà là thẻ bài mà Tinh thần lực cấp ba có thể sử dụng.
Trần Đại cũng không cắt đứt mọi người bàn tán, mãi cho đến khi thảo luận dưới sân khấu trở nên quá nóng bỏng, hắn mới lộ ra khuôn mặt tươi cười, tiếp tục nói.
"Đây không phải là một tấm thẻ bài cho Ma thẻ sư dùng, mà là một tấm thẻ bài dành cho Chế thẻ sư."
Tiếng ồn ở dưới sân khấu đột nhiên biến mất, lại rất nhanh trở lại.
Ngồi ở trong phòng riêng số chín là anh em Phù gia.
Anh trai Phù Ngưng Mục nghe được Trần Đại nói xong thì hừ lạnh một tiếng. "Mộ Dung gia từ lúc nào cũng thích làm loại mánh lới này rồi?"
Thẻ bài mà Chế thẻ sư có thể sử dụng đúng là từ trước đến nay chưa từng thấy, nhưng bản thân Chế thẻ sư so với Ma thẻ sư còn hi hữu hơn nhiều lắm, một tấm thẻ bài Tinh thần lực cấp ba có thể dùng, vậy hiệu quả triệu hoán ra chính là thẻ bài ba sao. Toàn bộ Liên Bang Chế thẻ sư cấp ba có đến ngàn ngàn vạn, ai lại tẻ nhạt để cho một Chế thẻ sư cấp ba đi dùng.
Thấy mọi người châu đầu ghé tai dưới đài, Trần Đại ý cười càng sâu, hai cái răng khểnh hoàn toàn lộ ra.
"Mọi người nghe tôi nói hết đã, tấm thẻ bài Chế thẻ sư có thể dùng này, nó cũng không phải dùng để triệu hoán ra để chiến đấu, mà là tác dụng trực tiếp với Ma thẻ sư."
Toàn trường nhất thời yên tĩnh, so với nói là mọi người đang tiêu hóa ý tứ của câu nói này, không bằng nói bọn họ gần như không nghe hiểu ý tứ những lời này.
"Mọi người có lẽ hiện tại cũng không quá hiểu nội dung tôi nói, hiện tại tôi cần mời một vị Chế thẻ sư cùng một vị Ma thẻ sư tại hiện trường tới, hai vị tốt nhất là bằng hữu tín nhiệm lẫn nhau, như vậy thì tốt hơn, miễn cho sau đó có hiểu lầm gì đó. Khách quý vừa nãy từng ra giá cao hơn 50 triệu cũng có thể." Trần Đại nói rằng.
Có thể ra giá tới 50 triệu phần lớn đều là khách quý ở ghế khách quý hoặc phòng riêng, chẳng nhóm người này thận trọng, lại không hiểu rõ tình huống của thẻ bài, mỗi một người đều không muốn tùy tiện lên sân khấu.
Tình cảnh tựa hồ có chút bộ dáng cưỡi hổ khó xuống, nhưng Trần Đại cũng không có quẫn bách, mà rất hờ hững đứng trên sân khấu chờ người ở phía dưới, có loại ý tứ muốn người mắc câu.
"Ta tới." Bỗng nhiên có người lên tiếng.
Mọi người theo âm thanh nhìn lại, phát hiện là trưởng tử của Quý gia Quý Nỗ Mân, Chế thẻ sư cấp chín có thiên phú nhất Liên Bang.
Quý Nỗ Mân vừa lên sân khấu, nhất thời một đống người có tâm tư nhiệt tình lên, trở nên nhảy nhót dị thường.
Kỳ thật cũng không khó lý giải, Quý Nỗ Mân hiện tại nóng bỏng tay, người muốn kết giao không ít. Chẳng qua bình thường Quý Nỗ Mân vẫn luôn say mê với việc nghiên cứu thẻ bài, ít giao lưu với bên ngoài, muốn bái phỏng đều rất khó khăn.
Cuối cùng, Quý Nỗ Mân tìm một người hắn hơi quen thuộc, đồ đệ của phụ thân, Văn Dịch Kế.
Lần này Quý Nỗ Mân đến là muốn đấu giá một ít công pháp tu luyện Tinh thần lực, tuy rằng hắn còn trẻ mà đã là Chế thẻ sư cấp chín, nhưng cái hố cấp mười này lại rất khó đột phá, thậm chí không chạm được tới một điểm ranh giới nào.
Hắn biết thời gian còn nhiều, hắn tin tưởng sinh thời của hắn có thể thoải mái tiến vào khu vực kia, nhưng hắn không thể thư giãn, phải thành khẩn nắm bắt mỗi phút mỗi giây đi nỗ lực.
Buổi đấu giá ngày hôm nay tuy rằng trân kỳ dị bảo không ngừng, nhưng cũng không có công pháp tu luyện hắn cần, ngược lại đấu giá được không ít thuốc ngoài ý muốn, trong có một viên có thể bổ sung Tinh thần lực trong lúc chế thẻ, một viên thuốc này tiêu mất của hắn 30 triệu.
Hiện tại món đồ then chốt lại là một tấm thẻ bài chỉ có Chế thẻ sư có thể dùng, nghe thấy thật hiếm có, nghĩ kỹ thì lại thấy vô bổ. Nhưng đối với người say mê nghiên cứu thẻ bài như hắn thì vẫn rất có hứng thú.
Quý Nỗ Mân cùng Văn Dịch Kế, hai người đi lên sân khấu, Trần Đại đưa thẻ bài tới.
Quý Nỗ Mân cẩn thận quan sát thẻ bài trên tay. Đồ án trên thẻ là một cột nước màu lam nhạt, mặt sau không có bất cứ dữ liệu gì.
Quý Nỗ Mân trong lòng nghi hoặc, đối với một ít thẻ bài đặc thù hoặc thẻ bài nguyên sang, nếu như Chế thẻ sư không thuận tiện đặt tên, máy nghiệm thẻ có thể không hiển thị được một phần thông tin, ví dụ như là tên thẻ bài. Nhưng dữ liệu tương quan của thẻ bài, bất kể là loại thẻ bài nào đều sẽ hiện lên.
Dữ liệu thẻ bài trên tay trống không, Quý Nỗ Mân tin tưởng rằng Thương hội Dịch Ly sẽ không vì bảo trì thần bí, làm ra chuyện nhàm chán như là không nghiệm thẻ trước.
Quý Nỗ Mân tụ hợp Tinh thần lực ở trên thẻ bài, rất nhanh, hắn có một loại cảm giác vi diệu, cũng không phải loại cảm giác lúc chế tác thẻ bài, Tinh thần lực giống như lưu động ở bên trong thẻ bài, tuần hoàn, nhưng lại không tiêu hao.
Quý Nỗ Mân chậm rãi nhắm mắt lại.
Quý Nỗ Mân thuộc về thiên phú chế thẻ cực đoan, dù chỉ một chút Tinh thần lực Ma thẻ sư cũng không có. Quý gia vẫn luôn là Ma thẻ sư có thiên phú xuất chúng, sinh ra không ít Ma thẻ sư có tiếng trong lịch sử Liên Bang, lại không có một Chế thẻ sư có danh tiếng nào. Cho nên lúc Quý Nỗ Mân sinh ra có thiên phú Chế thẻ sư 3S và Tinh thần lực Ma thẻ sư hoàn toàn bằng 0 cũng khiến tất cả mọi người kinh ngạc rớt hàm.
Cũng bởi vì như thế, hắn vẫn luôn không biết cảm giác khi triệu hoán thẻ bài như thế nào. Thế nhưng lúc này hắn tin tưởng, loại cảm giác đó cùng với cái mình đang cảm nhận nhất định khác nhau, không có tiêu hao Tinh thần lực, tựa như chỉ để Tinh thần lực chảy một vòng.
Loại cảm giác vui thích này chỉ kéo dài chốc lát rồi đình chỉ, Quý Nỗ Mân mở mắt ra, phát hiện trên sân khấu hiện ra một quả cầu nước màu lam nhạt.
Người dưới sân khấu nhỏ giọng kinh ngạc thốt lên, tất cả mọi người đều biết là thiên tài Quý Nỗ Mân này không có một chút Tinh thần lực Ma thẻ sư nào, hiện tại bất luận tấm thẻ bài kia thế nào, lại chân thực có thể dùng Tinh thần lực Chế thẻ sư để triệu hoán.
"Văn tiên sinh, xin ngài chạm vào quả cầu nước này, thời gian duy trì của nó không quá lâu." Trần Đại ở bên cạnh nhắc nhở.
Văn Dịch Kế do dự một chút, nhẹ nhàng chạm vào quả cầu nước, quả cầu nước rất nhanh biến mất không còn tăm hơi.
Văn Dịch Kế rất nhanh cảm nhận được một luồng năng lượng chưa từng có tuần hoàn trong người. Năng lượng có chút nhẹ nhàng, nhưng hắn cảm nhận được Tinh thần lực của mình chậm rãi tăng lên.
Là một người nỗ lực lên cấp, hắn chưa từng có một khắc đình chỉ luyện tập.
Trước khi đến sàn đấu giá, vì điều tra sự tình Ngụy Ninh cùng bạo loạn rừng dị thú của học viện mà phiền muộn, hắn còn đi đấu trường so đấu một phen, lúc đến sàn đấu giá, Tinh thần lực vẫn luôn ở trạng thái bán khô kiệt.
Nhưng lúc này đây, hắn cảm nhận được Tinh thần lực đang chậm rãi dồi dào lên, tuy rằng không nhiều lắm.
Loại cảm giác ấm áp dồi dào này kéo dài một lát liền đình chỉ, Văn Dịch Kế mở hai mắt ra.
"Văn tiên sinh, ngài có cảm thụ gì, có thể nói với mọi người một chút không." Trần Đại nói.
Văn Dịch Kế dừng một chút, nói: "Cái này là thẻ bài có thể bổ sung Tinh thần lực cho Ma thẻ sư."
Phía dưới ồ lên, các loại thuốc bổ sung Tinh thần lực cho Ma thẻ sư chỉ là vật rất thông thường, chỉ là cấp thấp thì nhiều, cấp cao thì ít, tấm thẻ bài có thể bổ sung nhiều hay ít?
Văn Dịch Kế tiếp tục nói: "Một quả bóng nước như vậy, đại khái có thể bổ sung đầy lại Tinh thần lực cho Ma thẻ sư cấp ba đã hao hết Tinh thần lực."
Văn Dịch Kế không hổ là Ma thẻ sư thiên tài, phán đoán phi thường chuẩn xác, Trần Đại ở bên cạnh gật đầu.
Có người ở dưới sân khấu lên tiếng, là một trưởng lão của gia tộc có danh vọng lớn.
"Vật này của các người không khỏi quá vô bổ, ông chủ Mộ Dung làm sao có thể coi nó là then chốt. Tuy rằng có thể bổ sung Tinh thần lực Ma thẻ sư, nhưng các loại thuốc có công dụng tương tự cũng không ít. Huống hồ người sử dụng tấm thẻ bài này còn phải là Chế thẻ sư, lẽ nào trong lúc chiến đấu ta còn phải để một Chế thẻ sư quý giá ra chiến trường?"
Câu hỏi này cũng nói ra nghi vấn trong lòng mọi người.
Trần Đại mong đợi chính là loại nghi vấn này, ý cười càng sâu, không chút hoang mang.
"Thẻ bài vừa rồi, chỉ là để cho mọi người biết có thẻ bài mà Chế thẻ sư có thể dùng mà thôi. Tiếp theo tôi sẽ đưa ra món đồ then chốt chân chính của buổi đấu giá hôm nay."
Văn Dịch Kế cùng Quý Nỗ Mân đứng trên rìa sân khấu cũng không đi xuống, từng cảm nhận loại cảm giác vi diệu khi dùng thẻ bài vừa rồi, họ rất hứng thú nhìn nhận món đồ đấu giá.
Trần Đại lại lấy ra hai tấm thẻ bài từ trong hộp. Hai tấm thẻ bài này có đồ án trên mặt không khác cái lúc trước bao nhiêu, đều là hình cột nước. Khác nhau ở chỗ, tấm thẻ vừa rồi là màu lam nhạt, mà lần này là một tấm dòng nước màu lam đậm, một tấm dòng nước màu vàng.
Màn hình lớn chiếu ra hình ảnh của thẻ bài ở trước mắt mọi người.
"Đây chính là món đồ đấu giá hôm nay. Công hiệu cùng sử dụng giống như vừa nãy thể hiện, là thẻ bài Chế thẻ sư sử dụng, bổ sung Tinh thần lực Ma thẻ sư, thường thì là thẻ bài một lần, nếu tiêu hao không nhiều thì có thể dùng nhiều hơn một lần."
Trần Đại dừng lại một chút, lộ một nụ cười càng xán lạn, mới tiếp tục nói: "Khác với thẻ bài màu lam nhạt Quý đại sư dùng là, thẻ bài màu lam đậm có thể lập tức bổ sung cho một Ma thẻ sư cấp năm có Tinh thần lực khô kiệt, mà màu vàng có thể bổ sung đầy lại Tinh thần lực cho một Ma thẻ sư cấp tám."
Trần Đại vừa dứt lời, dưới sân khấu một mảnh im lặng.
Trong buổi bán đấu giá này, trước đó có bán đấu giá một viên bí thuốc có thể cấp tốc bổ sung đầy lại Tinh thần lực cho Ma thẻ sư cấp tám, giá cuối cùng là 90 triệu. Cái thẻ bài màu vàng này gần như chẳng khác nào một viên bí thuốc, tuy rằng nó còn cần một Chế thẻ sư đến phát động.
"À đúng rồi, có một điểm mấu chốt tôi quên không nói." Trần Đại ý cười dịu dàng bán một cái nút thắt.
"Bất kể là thẻ bài Quý tiên sinh vừa dùng, hay là hai tấm thẻ bài trên tay tôi, đều chỉ cần là Chế thẻ sư cấp ba là có thể phát động, hiệu quả sử dụng như nhau, sẽ không vì trình độ Chế thẻ sư chênh lệnh mà sinh ra hiệu quả khác nhau."
Trần Đại vừa nói câu này ra khỏi miệng, phản ứng phía dưới không còn là im lặng nữa.
Vừa nãy trong lòng mọi người có nghi hoặc, theo tư duy cố định, phát động một tấm có thể bổ sung Tinh thần lực cho Ma thẻ sư cấp tam cần phải có Chế thẻ sư cấp tám, Chế thẻ sư cấp tám không khả chỗ nào cũng thấy được, nếu không phải do gia tộc lớn bồi dưỡng, thì là người tự lập môn hộ có đông đảo người theo đuổi.
Để một Chế thẻ sư cấp tám trân quý như vậy ra chiến trường, vậy khẳng định là không có lời.
Nhưng bây giờ chỉ cần Chế thẻ sư cấp ba là có thể dùng thẻ bài, tuy rằng không thể nói là Chế thẻ sư cấp ba không đáng giá, nhưng dù sao thì độ nguy hiểm lỗ vốn cũng giảm bớt.
"80 triệu!"
Dưới sân khấu lập tức có người mở miệng, Trần Đại liếc mắt một cái, phát hiện là cao thủ Dịch gia Dịch Địch Ngần, vừa nãy không cạnh tranh thành công viên thuốc Ma thẻ sư cấp tam.
Trần Đại cảm thấy làm nền đã gần đủ rồi, có thể tiến vào vấn đề chính.
"Nếu tất cả mọi người đều có hiểu biết về thẻ bài này, vậy chúng ta liền bắt đầu đấu giá đi. Một tấm màu lam đậm cùng một tấm màu vàng làm một tổ, không dỡ ra bán lẻ, bắt đầu bán một tổ 50 triệu, tổng cộng 10 tổ."
Phía dưới ồ lên.
Người ở ghế phổ thông tự biết không có tài lực để cạnh tranh món đồ then chốt, cũng coi như mở mang kiến thức xem trò vui. Khu ghế khách quý thì không như vậy, bọn họ là thật sự ôm suy nghĩ tranh giành vật phẩm then chốt, bây giờ nghe nói có mười tổ, ý nghĩ đầu tiên là rốt cuộc không cần chen bể đầu, ý nghĩ thứ hai là thế nào cũng thấy không đúng.
Ai cũng biết thương nhân lãi lớn, cái thẻ bài này quả thật là từ trước giờ chưa có, nếu như chính bọn họ đi bán, vậy khẳng định là một lần một lần, từ từ tiến hành, chia làm mười buổi đấu giá, tuyên truyền tạo thế, làm sao có thể nhanh như vậy đưa ra toàn bộ?
Lẽ nào trữ hàng của Thương hội Dịch Ly không chỉ có chừng này? Mọi người phỏng đoán, lại cảm thấy không thể.
Loại thẻ bài vượt qua thời đại này tám phần mười là lấy từ trong loại địa phương như bí cảnh, huống hồ trước đó bí cảnh Mộ Dung gia vừa mở ra, tám chín phần mười là mấy ra từ đó, trữ hàng này còn có thể có bao nhiêu.
Mọi người tuy rằng không mò ra, nhưng rất nhanh lại không tiếp tục tính toán vấn đề này. Mộ Dung Dịch là choáng váng hay là ngẩn người thì liên quan quái gì đến họ, nhanh chóng đấu giá thẻ bài mới là chính sự.
Trần Đại trước chia thẻ bài làm mười tổ, bắt đầu đấu giá.
Tổ thứ nhất bị Quý Nỗ Mân đập xuống, 80 triệu, không có ai sẽ trả giá mạo hiểm đi lên đắc tội với Chế thẻ sư cấp chín, hơn nữa tiếp đó còn có chín tổ.
Chẳng qua trong lòng mọi người thầm mắng, một Chế thẻ sư đi tranh đồ Ma thẻ sư cần làm gì. Mọi người tự động quên đây là thẻ bài Chế thẻ sư có thể sử dụng, bởi vì Chế thẻ sư cũng có thể dùng ra hiệu quả giống nhau, ai lại dửng mỡ đi tìm Chế thẻ sư cấp cao dùng làm gì.
Sau khi tổ thứ hai bắt đầu bán đấu giá, giá cả nước lên thì thuyền lên.
Văn Dịch Kế mở màn 80 triệu lập tức bị che mất, giá cả toàn bộ đều hơn trăm triệu, dù sao mặt mũi Chế thẻ sư cấp chín vẫn phải cho, nhưng Ma thẻ sư cấp chín lại không phải có một.
(Ada: chỗ này là bạn Kế ra giá cũng là 80 triệu giống bạn Mân, nhưng mà Ma thẻ sư cấp chín không hiếm bằng Chế thẻ sư cấp chín, mấy người kia không ngại bạn Kế, nên nâng giá cao hơn)
Bầu không khí trong sàn bán đấu giá cực kỳ nóng bỏng, giá cả tăng lên liên tục, đặc biệt là đến tổ thứ sáu, gần như là một bộ tư thế 'tiền không phải tiền'.
Cố Thần ngồi trong phòng riêng mà trợn mắt há mồm, tay nâng cằm không để nó rơi xuống, Mộ Dung Trác Thất bên cạnh thỉnh thoảng làm các loại hành động sỗ sàng như xoa xoa tóc cậu, sờ sờ mặt nhỏ mà cũng không phát hiện.
Con số nhảy lên nhanh chóng trên màn hình lớn khiến cho Cố Thần hơi choáng váng.
Tổ đầu tiên 80 triệu lúc bán xong nội tâm cậu đại hỉ, 80 triệu đó, một căn biệt thự đã đủ!
Tổ thứ hai tổ thứ ba phá vỡ con số 100 triệu xong, cậu chỉ cảm thấy đầu mình không theo kịp. Biệt thự lớn, hai tòa biệt thự lớn, hai toà biệt thự lớn trang trí xa hoa.
(Ada: ặc trong đầu em chỉ biệt thự thôi hả, Ngựa Bay Mộng Ảo đâu rồi hả hả hả)
Tiểu thị dân Cố Thần vẫn chỉ có thể dùng vật phàm để móc nối với tiền. Cậu nhớ tới một tiết mục ngắn trước đây, chờ ta có tiền, mua sữa đậu nành hai chén, một chén uống cạn, một chén đổ đi. Cảnh giới bây giờ của cậu là mua hai tòa biệt thự, một nhà để ở, một nhà bỏ không?
"Một tấm thẻ bài đổi một tòa biệt thự, những người này thật điên cuồng." Cố Thần cảm thán.
Mộ Dung Trác Thất có chút bất đắc dĩ. Bối cảnh văn hóa hai người bất đồng, hai cái giá trị quan cũng bất động, mỗi lần nghe Cố Thần bàn luận về tiền tài, Mộ Dung Trác Thất đều muốn bò vào bên trong mạch não của Cố Thần nhìn thử rốt cuộc là cái gì.
Cố Thần tuy rằng tham tài, cố tình còn mang theo thuộc tính mâu thuẫn 'không vì vật vui, không vì mình buồn'. Sau chấn động của biệt thự, cậu bình tĩnh lại, cảm thấy có chút kỳ quái: "Lại nói, Thẻ Cửu Từ còn cần Chế thẻ sư phát động, kém xa việc dùng thuốc để bổ sung Tinh thần lực, tại sao bí thuốc mới 80 triệu, thẻ bài này lại càng đắt hơn?"
"Bọn họ đấu giá Thẻ Cửu Từ, không có mấy người thật sự muốn mua về để dùng bổ sung Tinh thần lực, phần lớn là nghiên cứu loại thẻ bài này, thăm dò huyền bí trong đó, dùng thẻ bài đấu giá làm tư liệu sống nguyên thủy, chế tạo ra càng nhiều thẻ bài." Mộ Dung Trác Thất giải thích.
Cố Thần méo xệch đầu: "Cần gì phải nghiên cứu, không phải có sách sao?"
Mộ Dung Trác Thất dở khóc dở cười, lại cảm thấy Cố Thần quả thật tâm tính thuần lương, luôn nguyện ý dùng thiện ý đi phỏng đoán thế giới này.
"Quyển sách «Cửu Từ Phổ Thiện Chú» này quá nghịch thiên, nếu trực tiếp công bố quyển sách này, mọi người khẳng định biết được bí cảnh Mộ Dung gia biến dị, đa số sẽ phỏng đoán còn có trân bảo quý hiếm gì khác không, đến lúc đó khó tránh khỏi rước họa vào thân.
Anh tôi cũng để cho mấy Chế thẻ sư cấp cao tâm phúc luyện tập «Cửu Từ Phổ Thiện Chú», lâu như vậy rồi mà cũng không có ai thành công. Cậu có thể thành công thật sự là bởi vì, cậu... quá đặc thù."
Nhìn thấy Cố Thần như hiểu như không, Mộ Dung Trác Thất cảm thấy bất đắc dĩ với thiếu niên thiên phú dị bẩm lại thuần lương đơn giản này. Có lẽ ông trời yêu thích đứa bé ngốc nghếch đi, chẳng qua ngốc như vậy, mình còn không phải hãm đến gắt gao, so với ý nghĩ tăng cao chỉ số thông minh cho đối phương, không bằng để bản thân mình càng mạnh mẽ hơn, làm cho đối phương vẫn có thể luôn không rành thế sự như vậy mà sống cả đời.
Mộ Dung Trác Thất tiếp tục kiên nhẫn giải thích.
"Còn có một điểm nữa, nếu như trực tiếp công bố «Cửu Từ Phổ Thiện Chú», mọi người không chế tác được Thẻ Cửu Từ, tự nhiên cảm thấy sách này không phải hàng thật, thậm chí là viết lung tung, dù sao nó cũng không giống với hệ thống thẻ bài mà chúng ta biết.
Mà nếu như nói cậu thành công, như vậy nhất định sẽ khiến mọi người chú ý, cậu sẽ bại lộ trước ánh mắt mọi người, rước lấy rất nhiều phiền phức không cần thiết."
Nghe đến hai chữ phiền phức, Cố Thần run lên một cái.
Mộ Dung giống như động viên, nắm chặt tay cậu, tiếp tục nói: "Hiện tại trước tiên ra mắt thẻ bài, để cho mọi người biết đây là thẻ bài phát hiện trong bí cảnh, đến lúc đó mọi người sẽ đi nghiên cứu. Đương nhiên không quan tâm là họ có nghiên cứu ra cái gì hay không, chúng ta liền vào lúc thích hợp thả ra tin tức nói thẻ bài này là tác phẩm do luyện tập, mọi người cũng không biết đây đến cùng là đấu giá thẻ bài do nhà chế tác nào thành công. Sau đó sẽ chậm rãi công bố «Cửu Từ Phổ Thiện Chú». Còn có thể có bao nhiêu người học được, vậy thì phải xem mệnh đi."
Cố Thần gật đầu, lúc này, tổ cuối cùng trên sân khấu cũng đã bán đấu giá thành công, 170 triệu, sáng lập một kỷ lục mới.
Cái đầu nhỏ không mẫn cảm mấy với con số của Cố Thần chuyển chuyển, phát hiện sau khi bán đấu giá mười tổ thẻ bài lần này, cậu sạch sẽ kiếm lời mấy tỷ.
Cố Thần đã không còn cách nào hình dung tâm tình lúc này nữa, cảm xúc dâng trào, vui mừng nhảy nhót? Không không không, mấy cái đó đều không đủ để hình dung.
Cậu phát hiện nguyện vọng biệt thự nhỏ đã được thực hiện vượt mức. Không phải là mua hai tòa biệt thự một tòa ở một tòa để không, mấy tỷ đấy, chỗ này cũng đủ để mua một dãy luôn.
Mộ Dung Trác Thất ở bên cạnh không lên tiếng, chỉ cảm thấy bộ dáng hai con mắt sắp biến thành ký hiệu tiền tài của cậu thật sự quá đáng yêu, liền nhân cơ hội sờ sờ mái tóc mềm mại của Cố Thần.
(Ada: chỉ sờ tóc thui hả, sao không tranh thủ nhiều hơn ý...)
Một gian phòng riêng khác gần phòng của Cố Thần.
Trên bàn của phòng riêng đặt một tấm mặt nạ khiến người sợ hãi.
Một nam nhân trung niên nhìn chằm chằm vào Thẻ Cửu Từ trên màn ảnh lớn. Trận đấu giá này, toàn bộ quá trình hắn đều không tham gia, một lần tranh giá cũng không có.
Giờ khắc này, khuôn mặt lạnh lùng của hắn tựa như ngưng kết băng sương lại như tưới nước lên kim loại nóng.
"Vào lúc này lại xuất hiện loại thẻ bài này, lẽ nào người cứu vớt Liên Bang trong truyền thuyết đã xuất hiện?" Tựa như tự hỏi, lẩm bẩm.
Một lát sau.
"Thôi, ta ngược lại muốn xem thứ, cái tiên đoán kia có đúng hay không."
=
Ada: có phải nhân vật phản diện hay không??? chắc là nhân vật phản diện nhỉ...
=
=
=
--------------------
Trần Đại từ trong chiếc hộp hào hoa phú quý, lấy ra một tấm thẻ bài.
Khán giả bắt đầu xì xào bàn tán.
Một tấm thẻ bài, cho dù là thẻ bài mãn sao hoàn mỹ, cũng không được xưng là cái gì mà trước đây chưa từng thấy, mỗi một gia tộc lớn thế lực lớn luôn gom được mấy tấm, thậm chí ở trong khán giả còn có mấy Chế thẻ sư cấp cao, sinh thời còn có thể có hi vọng đột phá đến cấp bậc Chế thẻ sư cấp mười.
Trần Đại chờ thảo luận dưới sân khấu hơi hòa hoãn lại một chút, mới nói: "Đây là một tấm thẻ bài mà Tinh thần lực cấp ba có thể sử dụng."
Dưới sân khấu vừa mới hòa hoãn lại càng ồn ào hơn nữa, mọi người cảm thấy có một loại cảm giác bị đùa giỡn, cũng không có ai chú ý tới cách dùng từ của Trần Đại không phải là thẻ bài ba sao, mà là thẻ bài mà Tinh thần lực cấp ba có thể sử dụng.
Trần Đại cũng không cắt đứt mọi người bàn tán, mãi cho đến khi thảo luận dưới sân khấu trở nên quá nóng bỏng, hắn mới lộ ra khuôn mặt tươi cười, tiếp tục nói.
"Đây không phải là một tấm thẻ bài cho Ma thẻ sư dùng, mà là một tấm thẻ bài dành cho Chế thẻ sư."
Tiếng ồn ở dưới sân khấu đột nhiên biến mất, lại rất nhanh trở lại.
Ngồi ở trong phòng riêng số chín là anh em Phù gia.
Anh trai Phù Ngưng Mục nghe được Trần Đại nói xong thì hừ lạnh một tiếng. "Mộ Dung gia từ lúc nào cũng thích làm loại mánh lới này rồi?"
Thẻ bài mà Chế thẻ sư có thể sử dụng đúng là từ trước đến nay chưa từng thấy, nhưng bản thân Chế thẻ sư so với Ma thẻ sư còn hi hữu hơn nhiều lắm, một tấm thẻ bài Tinh thần lực cấp ba có thể dùng, vậy hiệu quả triệu hoán ra chính là thẻ bài ba sao. Toàn bộ Liên Bang Chế thẻ sư cấp ba có đến ngàn ngàn vạn, ai lại tẻ nhạt để cho một Chế thẻ sư cấp ba đi dùng.
Thấy mọi người châu đầu ghé tai dưới đài, Trần Đại ý cười càng sâu, hai cái răng khểnh hoàn toàn lộ ra.
"Mọi người nghe tôi nói hết đã, tấm thẻ bài Chế thẻ sư có thể dùng này, nó cũng không phải dùng để triệu hoán ra để chiến đấu, mà là tác dụng trực tiếp với Ma thẻ sư."
Toàn trường nhất thời yên tĩnh, so với nói là mọi người đang tiêu hóa ý tứ của câu nói này, không bằng nói bọn họ gần như không nghe hiểu ý tứ những lời này.
"Mọi người có lẽ hiện tại cũng không quá hiểu nội dung tôi nói, hiện tại tôi cần mời một vị Chế thẻ sư cùng một vị Ma thẻ sư tại hiện trường tới, hai vị tốt nhất là bằng hữu tín nhiệm lẫn nhau, như vậy thì tốt hơn, miễn cho sau đó có hiểu lầm gì đó. Khách quý vừa nãy từng ra giá cao hơn 50 triệu cũng có thể." Trần Đại nói rằng.
Có thể ra giá tới 50 triệu phần lớn đều là khách quý ở ghế khách quý hoặc phòng riêng, chẳng nhóm người này thận trọng, lại không hiểu rõ tình huống của thẻ bài, mỗi một người đều không muốn tùy tiện lên sân khấu.
Tình cảnh tựa hồ có chút bộ dáng cưỡi hổ khó xuống, nhưng Trần Đại cũng không có quẫn bách, mà rất hờ hững đứng trên sân khấu chờ người ở phía dưới, có loại ý tứ muốn người mắc câu.
"Ta tới." Bỗng nhiên có người lên tiếng.
Mọi người theo âm thanh nhìn lại, phát hiện là trưởng tử của Quý gia Quý Nỗ Mân, Chế thẻ sư cấp chín có thiên phú nhất Liên Bang.
Quý Nỗ Mân vừa lên sân khấu, nhất thời một đống người có tâm tư nhiệt tình lên, trở nên nhảy nhót dị thường.
Kỳ thật cũng không khó lý giải, Quý Nỗ Mân hiện tại nóng bỏng tay, người muốn kết giao không ít. Chẳng qua bình thường Quý Nỗ Mân vẫn luôn say mê với việc nghiên cứu thẻ bài, ít giao lưu với bên ngoài, muốn bái phỏng đều rất khó khăn.
Cuối cùng, Quý Nỗ Mân tìm một người hắn hơi quen thuộc, đồ đệ của phụ thân, Văn Dịch Kế.
Lần này Quý Nỗ Mân đến là muốn đấu giá một ít công pháp tu luyện Tinh thần lực, tuy rằng hắn còn trẻ mà đã là Chế thẻ sư cấp chín, nhưng cái hố cấp mười này lại rất khó đột phá, thậm chí không chạm được tới một điểm ranh giới nào.
Hắn biết thời gian còn nhiều, hắn tin tưởng sinh thời của hắn có thể thoải mái tiến vào khu vực kia, nhưng hắn không thể thư giãn, phải thành khẩn nắm bắt mỗi phút mỗi giây đi nỗ lực.
Buổi đấu giá ngày hôm nay tuy rằng trân kỳ dị bảo không ngừng, nhưng cũng không có công pháp tu luyện hắn cần, ngược lại đấu giá được không ít thuốc ngoài ý muốn, trong có một viên có thể bổ sung Tinh thần lực trong lúc chế thẻ, một viên thuốc này tiêu mất của hắn 30 triệu.
Hiện tại món đồ then chốt lại là một tấm thẻ bài chỉ có Chế thẻ sư có thể dùng, nghe thấy thật hiếm có, nghĩ kỹ thì lại thấy vô bổ. Nhưng đối với người say mê nghiên cứu thẻ bài như hắn thì vẫn rất có hứng thú.
Quý Nỗ Mân cùng Văn Dịch Kế, hai người đi lên sân khấu, Trần Đại đưa thẻ bài tới.
Quý Nỗ Mân cẩn thận quan sát thẻ bài trên tay. Đồ án trên thẻ là một cột nước màu lam nhạt, mặt sau không có bất cứ dữ liệu gì.
Quý Nỗ Mân trong lòng nghi hoặc, đối với một ít thẻ bài đặc thù hoặc thẻ bài nguyên sang, nếu như Chế thẻ sư không thuận tiện đặt tên, máy nghiệm thẻ có thể không hiển thị được một phần thông tin, ví dụ như là tên thẻ bài. Nhưng dữ liệu tương quan của thẻ bài, bất kể là loại thẻ bài nào đều sẽ hiện lên.
Dữ liệu thẻ bài trên tay trống không, Quý Nỗ Mân tin tưởng rằng Thương hội Dịch Ly sẽ không vì bảo trì thần bí, làm ra chuyện nhàm chán như là không nghiệm thẻ trước.
Quý Nỗ Mân tụ hợp Tinh thần lực ở trên thẻ bài, rất nhanh, hắn có một loại cảm giác vi diệu, cũng không phải loại cảm giác lúc chế tác thẻ bài, Tinh thần lực giống như lưu động ở bên trong thẻ bài, tuần hoàn, nhưng lại không tiêu hao.
Quý Nỗ Mân chậm rãi nhắm mắt lại.
Quý Nỗ Mân thuộc về thiên phú chế thẻ cực đoan, dù chỉ một chút Tinh thần lực Ma thẻ sư cũng không có. Quý gia vẫn luôn là Ma thẻ sư có thiên phú xuất chúng, sinh ra không ít Ma thẻ sư có tiếng trong lịch sử Liên Bang, lại không có một Chế thẻ sư có danh tiếng nào. Cho nên lúc Quý Nỗ Mân sinh ra có thiên phú Chế thẻ sư 3S và Tinh thần lực Ma thẻ sư hoàn toàn bằng 0 cũng khiến tất cả mọi người kinh ngạc rớt hàm.
Cũng bởi vì như thế, hắn vẫn luôn không biết cảm giác khi triệu hoán thẻ bài như thế nào. Thế nhưng lúc này hắn tin tưởng, loại cảm giác đó cùng với cái mình đang cảm nhận nhất định khác nhau, không có tiêu hao Tinh thần lực, tựa như chỉ để Tinh thần lực chảy một vòng.
Loại cảm giác vui thích này chỉ kéo dài chốc lát rồi đình chỉ, Quý Nỗ Mân mở mắt ra, phát hiện trên sân khấu hiện ra một quả cầu nước màu lam nhạt.
Người dưới sân khấu nhỏ giọng kinh ngạc thốt lên, tất cả mọi người đều biết là thiên tài Quý Nỗ Mân này không có một chút Tinh thần lực Ma thẻ sư nào, hiện tại bất luận tấm thẻ bài kia thế nào, lại chân thực có thể dùng Tinh thần lực Chế thẻ sư để triệu hoán.
"Văn tiên sinh, xin ngài chạm vào quả cầu nước này, thời gian duy trì của nó không quá lâu." Trần Đại ở bên cạnh nhắc nhở.
Văn Dịch Kế do dự một chút, nhẹ nhàng chạm vào quả cầu nước, quả cầu nước rất nhanh biến mất không còn tăm hơi.
Văn Dịch Kế rất nhanh cảm nhận được một luồng năng lượng chưa từng có tuần hoàn trong người. Năng lượng có chút nhẹ nhàng, nhưng hắn cảm nhận được Tinh thần lực của mình chậm rãi tăng lên.
Là một người nỗ lực lên cấp, hắn chưa từng có một khắc đình chỉ luyện tập.
Trước khi đến sàn đấu giá, vì điều tra sự tình Ngụy Ninh cùng bạo loạn rừng dị thú của học viện mà phiền muộn, hắn còn đi đấu trường so đấu một phen, lúc đến sàn đấu giá, Tinh thần lực vẫn luôn ở trạng thái bán khô kiệt.
Nhưng lúc này đây, hắn cảm nhận được Tinh thần lực đang chậm rãi dồi dào lên, tuy rằng không nhiều lắm.
Loại cảm giác ấm áp dồi dào này kéo dài một lát liền đình chỉ, Văn Dịch Kế mở hai mắt ra.
"Văn tiên sinh, ngài có cảm thụ gì, có thể nói với mọi người một chút không." Trần Đại nói.
Văn Dịch Kế dừng một chút, nói: "Cái này là thẻ bài có thể bổ sung Tinh thần lực cho Ma thẻ sư."
Phía dưới ồ lên, các loại thuốc bổ sung Tinh thần lực cho Ma thẻ sư chỉ là vật rất thông thường, chỉ là cấp thấp thì nhiều, cấp cao thì ít, tấm thẻ bài có thể bổ sung nhiều hay ít?
Văn Dịch Kế tiếp tục nói: "Một quả bóng nước như vậy, đại khái có thể bổ sung đầy lại Tinh thần lực cho Ma thẻ sư cấp ba đã hao hết Tinh thần lực."
Văn Dịch Kế không hổ là Ma thẻ sư thiên tài, phán đoán phi thường chuẩn xác, Trần Đại ở bên cạnh gật đầu.
Có người ở dưới sân khấu lên tiếng, là một trưởng lão của gia tộc có danh vọng lớn.
"Vật này của các người không khỏi quá vô bổ, ông chủ Mộ Dung làm sao có thể coi nó là then chốt. Tuy rằng có thể bổ sung Tinh thần lực Ma thẻ sư, nhưng các loại thuốc có công dụng tương tự cũng không ít. Huống hồ người sử dụng tấm thẻ bài này còn phải là Chế thẻ sư, lẽ nào trong lúc chiến đấu ta còn phải để một Chế thẻ sư quý giá ra chiến trường?"
Câu hỏi này cũng nói ra nghi vấn trong lòng mọi người.
Trần Đại mong đợi chính là loại nghi vấn này, ý cười càng sâu, không chút hoang mang.
"Thẻ bài vừa rồi, chỉ là để cho mọi người biết có thẻ bài mà Chế thẻ sư có thể dùng mà thôi. Tiếp theo tôi sẽ đưa ra món đồ then chốt chân chính của buổi đấu giá hôm nay."
Văn Dịch Kế cùng Quý Nỗ Mân đứng trên rìa sân khấu cũng không đi xuống, từng cảm nhận loại cảm giác vi diệu khi dùng thẻ bài vừa rồi, họ rất hứng thú nhìn nhận món đồ đấu giá.
Trần Đại lại lấy ra hai tấm thẻ bài từ trong hộp. Hai tấm thẻ bài này có đồ án trên mặt không khác cái lúc trước bao nhiêu, đều là hình cột nước. Khác nhau ở chỗ, tấm thẻ vừa rồi là màu lam nhạt, mà lần này là một tấm dòng nước màu lam đậm, một tấm dòng nước màu vàng.
Màn hình lớn chiếu ra hình ảnh của thẻ bài ở trước mắt mọi người.
"Đây chính là món đồ đấu giá hôm nay. Công hiệu cùng sử dụng giống như vừa nãy thể hiện, là thẻ bài Chế thẻ sư sử dụng, bổ sung Tinh thần lực Ma thẻ sư, thường thì là thẻ bài một lần, nếu tiêu hao không nhiều thì có thể dùng nhiều hơn một lần."
Trần Đại dừng lại một chút, lộ một nụ cười càng xán lạn, mới tiếp tục nói: "Khác với thẻ bài màu lam nhạt Quý đại sư dùng là, thẻ bài màu lam đậm có thể lập tức bổ sung cho một Ma thẻ sư cấp năm có Tinh thần lực khô kiệt, mà màu vàng có thể bổ sung đầy lại Tinh thần lực cho một Ma thẻ sư cấp tám."
Trần Đại vừa dứt lời, dưới sân khấu một mảnh im lặng.
Trong buổi bán đấu giá này, trước đó có bán đấu giá một viên bí thuốc có thể cấp tốc bổ sung đầy lại Tinh thần lực cho Ma thẻ sư cấp tám, giá cuối cùng là 90 triệu. Cái thẻ bài màu vàng này gần như chẳng khác nào một viên bí thuốc, tuy rằng nó còn cần một Chế thẻ sư đến phát động.
"À đúng rồi, có một điểm mấu chốt tôi quên không nói." Trần Đại ý cười dịu dàng bán một cái nút thắt.
"Bất kể là thẻ bài Quý tiên sinh vừa dùng, hay là hai tấm thẻ bài trên tay tôi, đều chỉ cần là Chế thẻ sư cấp ba là có thể phát động, hiệu quả sử dụng như nhau, sẽ không vì trình độ Chế thẻ sư chênh lệnh mà sinh ra hiệu quả khác nhau."
Trần Đại vừa nói câu này ra khỏi miệng, phản ứng phía dưới không còn là im lặng nữa.
Vừa nãy trong lòng mọi người có nghi hoặc, theo tư duy cố định, phát động một tấm có thể bổ sung Tinh thần lực cho Ma thẻ sư cấp tam cần phải có Chế thẻ sư cấp tám, Chế thẻ sư cấp tám không khả chỗ nào cũng thấy được, nếu không phải do gia tộc lớn bồi dưỡng, thì là người tự lập môn hộ có đông đảo người theo đuổi.
Để một Chế thẻ sư cấp tám trân quý như vậy ra chiến trường, vậy khẳng định là không có lời.
Nhưng bây giờ chỉ cần Chế thẻ sư cấp ba là có thể dùng thẻ bài, tuy rằng không thể nói là Chế thẻ sư cấp ba không đáng giá, nhưng dù sao thì độ nguy hiểm lỗ vốn cũng giảm bớt.
"80 triệu!"
Dưới sân khấu lập tức có người mở miệng, Trần Đại liếc mắt một cái, phát hiện là cao thủ Dịch gia Dịch Địch Ngần, vừa nãy không cạnh tranh thành công viên thuốc Ma thẻ sư cấp tam.
Trần Đại cảm thấy làm nền đã gần đủ rồi, có thể tiến vào vấn đề chính.
"Nếu tất cả mọi người đều có hiểu biết về thẻ bài này, vậy chúng ta liền bắt đầu đấu giá đi. Một tấm màu lam đậm cùng một tấm màu vàng làm một tổ, không dỡ ra bán lẻ, bắt đầu bán một tổ 50 triệu, tổng cộng 10 tổ."
Phía dưới ồ lên.
Người ở ghế phổ thông tự biết không có tài lực để cạnh tranh món đồ then chốt, cũng coi như mở mang kiến thức xem trò vui. Khu ghế khách quý thì không như vậy, bọn họ là thật sự ôm suy nghĩ tranh giành vật phẩm then chốt, bây giờ nghe nói có mười tổ, ý nghĩ đầu tiên là rốt cuộc không cần chen bể đầu, ý nghĩ thứ hai là thế nào cũng thấy không đúng.
Ai cũng biết thương nhân lãi lớn, cái thẻ bài này quả thật là từ trước giờ chưa có, nếu như chính bọn họ đi bán, vậy khẳng định là một lần một lần, từ từ tiến hành, chia làm mười buổi đấu giá, tuyên truyền tạo thế, làm sao có thể nhanh như vậy đưa ra toàn bộ?
Lẽ nào trữ hàng của Thương hội Dịch Ly không chỉ có chừng này? Mọi người phỏng đoán, lại cảm thấy không thể.
Loại thẻ bài vượt qua thời đại này tám phần mười là lấy từ trong loại địa phương như bí cảnh, huống hồ trước đó bí cảnh Mộ Dung gia vừa mở ra, tám chín phần mười là mấy ra từ đó, trữ hàng này còn có thể có bao nhiêu.
Mọi người tuy rằng không mò ra, nhưng rất nhanh lại không tiếp tục tính toán vấn đề này. Mộ Dung Dịch là choáng váng hay là ngẩn người thì liên quan quái gì đến họ, nhanh chóng đấu giá thẻ bài mới là chính sự.
Trần Đại trước chia thẻ bài làm mười tổ, bắt đầu đấu giá.
Tổ thứ nhất bị Quý Nỗ Mân đập xuống, 80 triệu, không có ai sẽ trả giá mạo hiểm đi lên đắc tội với Chế thẻ sư cấp chín, hơn nữa tiếp đó còn có chín tổ.
Chẳng qua trong lòng mọi người thầm mắng, một Chế thẻ sư đi tranh đồ Ma thẻ sư cần làm gì. Mọi người tự động quên đây là thẻ bài Chế thẻ sư có thể sử dụng, bởi vì Chế thẻ sư cũng có thể dùng ra hiệu quả giống nhau, ai lại dửng mỡ đi tìm Chế thẻ sư cấp cao dùng làm gì.
Sau khi tổ thứ hai bắt đầu bán đấu giá, giá cả nước lên thì thuyền lên.
Văn Dịch Kế mở màn 80 triệu lập tức bị che mất, giá cả toàn bộ đều hơn trăm triệu, dù sao mặt mũi Chế thẻ sư cấp chín vẫn phải cho, nhưng Ma thẻ sư cấp chín lại không phải có một.
(Ada: chỗ này là bạn Kế ra giá cũng là 80 triệu giống bạn Mân, nhưng mà Ma thẻ sư cấp chín không hiếm bằng Chế thẻ sư cấp chín, mấy người kia không ngại bạn Kế, nên nâng giá cao hơn)
Bầu không khí trong sàn bán đấu giá cực kỳ nóng bỏng, giá cả tăng lên liên tục, đặc biệt là đến tổ thứ sáu, gần như là một bộ tư thế 'tiền không phải tiền'.
Cố Thần ngồi trong phòng riêng mà trợn mắt há mồm, tay nâng cằm không để nó rơi xuống, Mộ Dung Trác Thất bên cạnh thỉnh thoảng làm các loại hành động sỗ sàng như xoa xoa tóc cậu, sờ sờ mặt nhỏ mà cũng không phát hiện.
Con số nhảy lên nhanh chóng trên màn hình lớn khiến cho Cố Thần hơi choáng váng.
Tổ đầu tiên 80 triệu lúc bán xong nội tâm cậu đại hỉ, 80 triệu đó, một căn biệt thự đã đủ!
Tổ thứ hai tổ thứ ba phá vỡ con số 100 triệu xong, cậu chỉ cảm thấy đầu mình không theo kịp. Biệt thự lớn, hai tòa biệt thự lớn, hai toà biệt thự lớn trang trí xa hoa.
(Ada: ặc trong đầu em chỉ biệt thự thôi hả, Ngựa Bay Mộng Ảo đâu rồi hả hả hả)
Tiểu thị dân Cố Thần vẫn chỉ có thể dùng vật phàm để móc nối với tiền. Cậu nhớ tới một tiết mục ngắn trước đây, chờ ta có tiền, mua sữa đậu nành hai chén, một chén uống cạn, một chén đổ đi. Cảnh giới bây giờ của cậu là mua hai tòa biệt thự, một nhà để ở, một nhà bỏ không?
"Một tấm thẻ bài đổi một tòa biệt thự, những người này thật điên cuồng." Cố Thần cảm thán.
Mộ Dung Trác Thất có chút bất đắc dĩ. Bối cảnh văn hóa hai người bất đồng, hai cái giá trị quan cũng bất động, mỗi lần nghe Cố Thần bàn luận về tiền tài, Mộ Dung Trác Thất đều muốn bò vào bên trong mạch não của Cố Thần nhìn thử rốt cuộc là cái gì.
Cố Thần tuy rằng tham tài, cố tình còn mang theo thuộc tính mâu thuẫn 'không vì vật vui, không vì mình buồn'. Sau chấn động của biệt thự, cậu bình tĩnh lại, cảm thấy có chút kỳ quái: "Lại nói, Thẻ Cửu Từ còn cần Chế thẻ sư phát động, kém xa việc dùng thuốc để bổ sung Tinh thần lực, tại sao bí thuốc mới 80 triệu, thẻ bài này lại càng đắt hơn?"
"Bọn họ đấu giá Thẻ Cửu Từ, không có mấy người thật sự muốn mua về để dùng bổ sung Tinh thần lực, phần lớn là nghiên cứu loại thẻ bài này, thăm dò huyền bí trong đó, dùng thẻ bài đấu giá làm tư liệu sống nguyên thủy, chế tạo ra càng nhiều thẻ bài." Mộ Dung Trác Thất giải thích.
Cố Thần méo xệch đầu: "Cần gì phải nghiên cứu, không phải có sách sao?"
Mộ Dung Trác Thất dở khóc dở cười, lại cảm thấy Cố Thần quả thật tâm tính thuần lương, luôn nguyện ý dùng thiện ý đi phỏng đoán thế giới này.
"Quyển sách «Cửu Từ Phổ Thiện Chú» này quá nghịch thiên, nếu trực tiếp công bố quyển sách này, mọi người khẳng định biết được bí cảnh Mộ Dung gia biến dị, đa số sẽ phỏng đoán còn có trân bảo quý hiếm gì khác không, đến lúc đó khó tránh khỏi rước họa vào thân.
Anh tôi cũng để cho mấy Chế thẻ sư cấp cao tâm phúc luyện tập «Cửu Từ Phổ Thiện Chú», lâu như vậy rồi mà cũng không có ai thành công. Cậu có thể thành công thật sự là bởi vì, cậu... quá đặc thù."
Nhìn thấy Cố Thần như hiểu như không, Mộ Dung Trác Thất cảm thấy bất đắc dĩ với thiếu niên thiên phú dị bẩm lại thuần lương đơn giản này. Có lẽ ông trời yêu thích đứa bé ngốc nghếch đi, chẳng qua ngốc như vậy, mình còn không phải hãm đến gắt gao, so với ý nghĩ tăng cao chỉ số thông minh cho đối phương, không bằng để bản thân mình càng mạnh mẽ hơn, làm cho đối phương vẫn có thể luôn không rành thế sự như vậy mà sống cả đời.
Mộ Dung Trác Thất tiếp tục kiên nhẫn giải thích.
"Còn có một điểm nữa, nếu như trực tiếp công bố «Cửu Từ Phổ Thiện Chú», mọi người không chế tác được Thẻ Cửu Từ, tự nhiên cảm thấy sách này không phải hàng thật, thậm chí là viết lung tung, dù sao nó cũng không giống với hệ thống thẻ bài mà chúng ta biết.
Mà nếu như nói cậu thành công, như vậy nhất định sẽ khiến mọi người chú ý, cậu sẽ bại lộ trước ánh mắt mọi người, rước lấy rất nhiều phiền phức không cần thiết."
Nghe đến hai chữ phiền phức, Cố Thần run lên một cái.
Mộ Dung giống như động viên, nắm chặt tay cậu, tiếp tục nói: "Hiện tại trước tiên ra mắt thẻ bài, để cho mọi người biết đây là thẻ bài phát hiện trong bí cảnh, đến lúc đó mọi người sẽ đi nghiên cứu. Đương nhiên không quan tâm là họ có nghiên cứu ra cái gì hay không, chúng ta liền vào lúc thích hợp thả ra tin tức nói thẻ bài này là tác phẩm do luyện tập, mọi người cũng không biết đây đến cùng là đấu giá thẻ bài do nhà chế tác nào thành công. Sau đó sẽ chậm rãi công bố «Cửu Từ Phổ Thiện Chú». Còn có thể có bao nhiêu người học được, vậy thì phải xem mệnh đi."
Cố Thần gật đầu, lúc này, tổ cuối cùng trên sân khấu cũng đã bán đấu giá thành công, 170 triệu, sáng lập một kỷ lục mới.
Cái đầu nhỏ không mẫn cảm mấy với con số của Cố Thần chuyển chuyển, phát hiện sau khi bán đấu giá mười tổ thẻ bài lần này, cậu sạch sẽ kiếm lời mấy tỷ.
Cố Thần đã không còn cách nào hình dung tâm tình lúc này nữa, cảm xúc dâng trào, vui mừng nhảy nhót? Không không không, mấy cái đó đều không đủ để hình dung.
Cậu phát hiện nguyện vọng biệt thự nhỏ đã được thực hiện vượt mức. Không phải là mua hai tòa biệt thự một tòa ở một tòa để không, mấy tỷ đấy, chỗ này cũng đủ để mua một dãy luôn.
Mộ Dung Trác Thất ở bên cạnh không lên tiếng, chỉ cảm thấy bộ dáng hai con mắt sắp biến thành ký hiệu tiền tài của cậu thật sự quá đáng yêu, liền nhân cơ hội sờ sờ mái tóc mềm mại của Cố Thần.
(Ada: chỉ sờ tóc thui hả, sao không tranh thủ nhiều hơn ý...)
Một gian phòng riêng khác gần phòng của Cố Thần.
Trên bàn của phòng riêng đặt một tấm mặt nạ khiến người sợ hãi.
Một nam nhân trung niên nhìn chằm chằm vào Thẻ Cửu Từ trên màn ảnh lớn. Trận đấu giá này, toàn bộ quá trình hắn đều không tham gia, một lần tranh giá cũng không có.
Giờ khắc này, khuôn mặt lạnh lùng của hắn tựa như ngưng kết băng sương lại như tưới nước lên kim loại nóng.
"Vào lúc này lại xuất hiện loại thẻ bài này, lẽ nào người cứu vớt Liên Bang trong truyền thuyết đã xuất hiện?" Tựa như tự hỏi, lẩm bẩm.
Một lát sau.
"Thôi, ta ngược lại muốn xem thứ, cái tiên đoán kia có đúng hay không."
=
Ada: có phải nhân vật phản diện hay không??? chắc là nhân vật phản diện nhỉ...
=
=
=
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất