Xuyên Việt Chi Pháo Hôi Nam Xứng

Chương 336

Trước Sau
Trong phòng hội nghị Mệnh Tộc, mười mấy trưởng lão tụ tập lại.

“Hồn đăng của Đại trưởng lão sao lại dập tắt?”

“Còn có hồn đăng của Thập Thất trưởng lão, cũng diệt.”

“Ta không tin! Thập Thất trưởng lão là võ thánh mới, hắn xảy ra chuyện thì vẫn có khả năng, nhưng mà, Đại trưởng lão là võ thánh thất tinh, ai có thể là đối thủ của hắn?”

Trang Thiên Dương có địa vị cao thượng ở Mệnh Tộc, hắn vừa chết, Mệnh Tộc nhất thời đại loạn.

“Hồn đăng của Yêu Nguyệt trưởng lão vẫn sáng, chờ nàng đi ra, chúng ta đại khái sẽ biết là xảy ra chuyện gì.”

“Tình huống thương vong của các thế lực khác đã tìm hiểu rõ ràng chưa?”

“Trừ bỏ Đan Tháp, thế lực khác còn chưa xuất hiện thương vong.”

Lần này Đan Tháp tổng cộng đưa đi mười người, năm người của đại gia tộc luyện đan thuộc Đan Tháp, còn năm người, một là tháp chủ Đan Tháp, một là thái thượng trưởng lão của Đan Tháp, ba người còn lại là võ thánh Mệnh Tộc.

Hiện giờ, Đan Tháp năm người thế gia luyện đan đều đã chết.

Này cũng không khó hiểu, những người này từng tiếp xúc với đám người Đại trưởng lão, nhất định biết những gì, giữ lại không được.

Vừa lúc Đan Tháp cùng Bạch gia từng xung đột, giết những người đó vừa vặn có thể đổ lên trên đầu bách gia.

Nhưng hiện giờ đây là cái tình huống gì? Đại trưởng lão cùng Thập Thất trưởng lão vậy mà đều chết!

Mệnh Tộc bọn họ đưa vào ba võ thánh, thực lực hẳn nên đủ để quét ngang những người khác bên trong, kết quả hiện tại người các thế lực khác không có việc gì, cố tình là Mệnh Tộc bọn họ lại tổn thất hai võ thánh.

… …

Trong Đan Điện.

Trang Yêu Nguyệt bị Mộ Thần, Lăng Xuyên và Diệp Thạch vây công, vừa đánh vừa lui.

Sắc mặt Trang Yêu Nguyệt hết sức khó coi, đây đã là lần vây công thứ bảy mà nàng gạp được trong bí cảnh. Trong khoảng thời gian này, nàng cùng đám người Mộ Thần xung đột không ngừng, có nàng chủ động làm phiền đám người Mộ Thần, cũng có đám người Mộ Thần vây công nàng, hai phe giằng co, đều có thua có thắng.

Trang Yêu Nguyệt có chút buồn bực phát hiện, ba người này càng ngày càng khó đối phó.

Thực lực của nàng cơ bản đã định hình, nhưng Mộ Thần và Diệp Thạch lại đều còn ở thời kỳ tăng lên. Thế nên mỗi lần giao thủ, Trang Yêu Nguyệt đều phát hiện ba người này càng ngày càng khó đối phó. Cảm giác như vậy, khiến Trang Yêu Nguyệt vừa tức giận, vừa vô lực.

“Oanh.” Một tiếng vang thật lớn, Bạo Viêm Châu cửu cấp nổ tung.

Trang Yêu Nguyệt nhanh phi thân lui về, nhưng vẫn bị vụ nổ gây thương tích.

Trang Yêu Nguyệt rống giận một tiếng, không cam lòng xé một tờ phù chú cửu cấp, bứt ra rời đi.

“Chạy rồi.” Diệp Thạch có chút buồn bực.

“Ừ.” Mộ Thần gật đầu, võ thánh thật sự rất khó đối phó, cũng may trước đó đã giải quyết Trang Thiên Dương, nếu không để lão quái vật cùng xú bà nương kia liên thủ, bọn họ phiền toái lớn.

“Mất một gốc linh thảo.” Diệp Thạch buồn bực nói.

Tiến vào trung tâm cung điện chỉ có Trang Yêu Nguyệt cùng bọn họ, người lấy đi linh thảo nhất định là Trang Yêu Nguyệt.



Từ khi Trang Yêu Nguyệt đánh lén Mộ Thần, hai phe liền chính thức xé rách mặt, Diệp Thạch tại trung tâm cung điện thiết hạ bẫy rập ở vài địa phương trọng yếu, vừa phát hiện tung tích của Trang Yêu Nguyệt thì liền tới dây dưa một phen.

Trang Yêu Nguyệt cũng mấy lần ngay lúc Mộ Thần luyện đan mà phát động đánh lén, trở ngại Mộ Thần luyện đan.

Song phương kiêng kị nhau, cũng lẫn nhau tìm phiền toái.

“Hẳn là ngươi đã làm nữ nhân kia bị thương.” Mộ Thần nói.

Trang Yêu Nguyệt thực lực bất phàm, nếu nữ nhân đó một lòng muốn chạy trốn, Mộ Thần và Lăng Xuyên cũng không lưu được, cũng không gây thương tổn được. Nhưng mà Trang Yêu Nguyệt đối với Diệp Thạch có phòng bị rất ít, mà Lăng Xuyên lại giao Bạo Viêm Châu cửu cấp cho Diệp Thạch sử dụng. Trang Yêu Nguyệt luôn không đặt Diệp Thạch vào mắt, bất ngờ không kịp đề phòng, liền ăn thiệt một phen.

Diệp Thạch buồn bực nói: “Có thể đánh chết thì tốt rồi.”

Diệp Thạch cúi đầu siết chặt tay. Trang Yêu Nguyệt mấy lần ngay lúc Mộ Thần luyện đan mà ra tay can thiệp. Lần đầu tiên Trang Yêu Nguyệt ra tay, Mộ Thần tuy có phòng bị, nhưng vẫn là thiếu chút nữa giống Bạch Thần Tinh, thiếu chút nữa bị trọng thương, linh hồn lực phản phệ. Diệp Thạch đã sớm hận chết nữ nhân này.

Trang Yêu Nguyệt vận hành một chút linh hồn lực mở cửa, chui vào chỗ trước khi tiến vào cung điện.

“Tộc lão, ngài bị thương?” Mạc Ly Huyền tràn đầy lo lắng nhìn Trang Yêu Nguyệt.

Trang Yêu Nguyệt từ từ nhắm hai mắt, khoát tay áo nói: “Không có việc gì, một chút thương nhỏ mà thôi.”

Mạc Ly Huyền có lẽ quyền cao chức trọng ở Đan Tháp, nhưng ở Mệnh Tộc thì địa vị cũng không cao, nghe thấy Trang Yêu Nguyệt nói vậy, Mạc Ly Huyền thức thời đứng ở một bên không xen vào, chỉ là trên mặt có mấy phần sầu khổ.

Mạc Ly Huyền mím môi, Mệnh Tộc đưa vào ba võ thánh, đã chết mất hai người, chỉ còn dư lại Trang Yêu Nguyệt. Nếu như trong tộc truy cứu, mạng hắn khó giữ lại!

Trang Yêu Nguyệt nhìn vết thương trên người, tức giận run cả người, nàng vậy mà lại bị một võ tôn tam tinh làm bị thương. Tuy rằng thủ đoạn của Diệp Thạch cũng coi như đủ loại, nhưng mà bởi vì thực lực Diệp Thạch thấp kém, Trang Yêu Nguyệt luôn không quá đặt Diệp Thạch vào mắt. Không nghĩ tới, người mà nàng vẫn luôn nhìn không vào mắt thế nhưng lại làm cho nàng ăn mệt lớn như vậy.

… …

Diệp Thạch đi vào trong Linh Tháp, hỏi thăm Bạch Thần Tinh: “Phụ thân, ngài khá hơn chút nào không?”

Bạch Thần Tinh cười nói: “Tốt hơn nhiều rồi.” Mộ Thần luyện chế một viên Dưỡng Hồn Đan bát cấp trung kỳ cho Bạch Thần Tinh, linh hồn lực của Bạch Thần Tinh đã khôi phục không ít.

“Các ngươi thế nào?” Bạch Thần Tinh hỏi.

“Ta làm cho nữ nhân kia bị thương, trong ngắn hạn hẳn là nữ nhân kia sẽ không xuất hiện quấy rối.Nhưng màthực lực nữ nhân kia thật sự là mạnh, chúng ta còn chưa bắt nữ nhân đó được.” Diệp Thạch có chút buồn bực nói.

Bạch Thần Tinh nói: “Bắt không được cũng không sao.” Mệnh Tộc đã có hai võ thánh chết, bọn họ đã kiếm đủ.

“Hẳn là qua một thời gian ngắn nữalà ta có thể khôi phục.” Bạch Thần Tinh nói.

Trong mắt Diệp Thạch hiện lên vẻ vui mừng, nếu như Bạch Thần Tinh khôi phục, phần thắng của bọn họ liền lớn hơn nhiều.

“Ông ngoại ngươi đâu?Đưa thứ này cho Lăng ông ngoại của ngươi đi.” Bạch Thần Tinh lấy ra vài cuốn sách, còn có hai quả ngọc giản cho Diệp Thạch.

Diệp Thạch có chút ngạc nhiên hỏi: “Đây là cái gì vậy?”

“Ta tìm được trong nhẫn không gian của tên Đại trưởng lão Mệnh Tộc kia, ngươi đem ra choLăng ông ngoại của ngươi nhìn xem, có lẽ có chút tác dụng đối với hắn.” Bạch Thần Tinh nói.

Khoảng thời gian này đám người Mộ Thần quá bận, bận đến mức cả việc kiểm tra những thứ mà hai tên võ thánh kia lưu lại cũng không có thời gian kiểm tra, vừa lúc linh hồn lực Bạch Thần Tinh bị hao tổn, có thời gian để kiểm tra.

Diệp Thạch gật đầu, cầm đồ vật đi ra ngoài.



“Phụ thân ngươi kêu ngươi đưa cho ta?” Lăng Xuyên nhìn Diệp Thạch hỏi.

Diệp Thạch gật đầu: “Dạ.”

Lăng Xuyên xem xét một chút thứ mà Diệp Thạch lấy tới, sắc mặt âm trầm như nước.

“Ông ngoại, làm sao vậy? Không có tác dụng sao?” Diệp Thạch không hiểu.

Lăng Xuyên cười gượng hai tiếng, nói: “Không có, có tác dụng, rất có tác dụng.”

Diệp Thạch có chút nghi hoặc nhìn Lăng Xuyên, không rõ vì sao nó có tác dụng mà Lăng Xuyên lại tức giận đến như vậy.

Khúc Khôn hỏi Lăng Xuyên, “Làm sao?”

Lăng Xuyên nhắm mắt lại, nói: “Không có gì.” Không ngờ trong những thứ mà Bạch Thần Tinh đưa tới còn có phương pháp luyện chế Cửu Thiên Phi Phiến của Lăng gia.

Cửu Thiên Phi Phiến là luyện khí sư cửu cấp của Lăng gia là Lăng Nguyên hai trăm năm trước luyện chế ra. Sau khi Cửu Thiên Phi Phiến luyện chế ra, Lăng Nguyên chỉnh lý quá trình luyện chế thành sách, để vào trong tầng cất chứa tàng thư của gia tộc. Lăng Xuyên dù thế nào cũng không nghĩ tới thứ này Mệnh Tộc cũng có một phần trên tay.

Lăng gia đã bị Mệnh Tộc thẩm thấu, nghĩ vậy Lăng Xuyên nhất thời có loại cảm giác mao cốt tủng nhiên.

Khúc Khôn nhìn Lăng Xuyên, trong lòng không khỏi nhiều vài phần hồ nghi. Khúc Khôn nhất nhất nhìn đống sách trên tay, trong lòng lập tức cổ quái.

Mệnh Tộc mưu đoạt không chỉ điển tịch của Lăng gia, luyện khí thuật của luyện khí thế gia Nguyên gia cũng có ở đây. Tuy xa xa không bằng Lăng gia, nhưng về thuật phân giải pháp khí của Nguyên gia, Lăng gia thật sự không bằng. Trong đống điển tịch này vậy mà cả thuật phân giải pháp khí của Nguyên gia cũng có.

“Kỳthật trong cung điện này trừ bỏ Linh Thảo Viên cùng đan thư cửu cấp, còn có một thứrất trân quý.” Lăng Xuyên thần thần bí bí nói với Khúc Khôn.

Khúc Khôn tò mò hỏi: “Cái gì?”

“Cửa.” Lăng Xuyên nói.

“Cửa?” Khúc Khôn nghi hoặc.

Lăng Xuyên gật đầu nói: “Đại môn của cả tòa cung điện không biết là dùng bằng gì làm, nhưng có thể xác định tuyệt đối là nguyên liệu luyện khí cửu cấp, nếu có thể phân giải nguyên liệu cửu cấp ra, như thế…” Nhiều nguyên liệu luyện khí cửu cấp như vậy, hắn có thể luyện chế được vài kiện pháp khí cửu cấp.

Nguyên liệu luyện khí cửu cấp cũng không dễ tìm nha!

Khúc Khôn trừng mắt nhìn: “Ngươi thật đúng là Chu Lột Da, tới cảcửa cũng không buông tha.Lăng gia các ngươi kỳ thật gia đạođã sa sút, chỉ còn vài thứ trang điểm ngoài cửa thôi đúng không, cho nên mới nuôi raloại người ‘nhạn quá bạt mao’ như ngươi?”

Lăng Xuyên: “…”

Khúc Khôn nhìn Lăng Xuyên, nói: “Ngươi nhanh đi đi! Cả ngày chỉ biết ăn của Mộ Thần, dùng của Mộ Thần.Ngươi là một tiền bối trưởng thành, thế mà cả ngày cứ chiếm tiện nghi của tiểu bối, ngươi cảm thấy vậy mà được à?”

Lăng Xuyên: “…”

Khúc Khôn nhìn Lăng Xuyên vẻ mặt khiếp sợ, đen mặt nói: “Nhanh coi! Ngươi ăn cơm trắng lâu như vậy rồi, đến hiện tại còn chưa biết tỉnh lại sao?”

Lăng Xuyên: “…”

Khúc Khôn nhìn Lăng Xuyên, hỏi: “Ngươi còn có chuyện gì?”

Lăng Xuyên nhìn Khúc Khôn, nghĩ nghĩ, vẫn là nuốt xuống câu ‘ta đi hỏi Mộ Thần mượn dị hỏa’’.

Khúc Khôn vuốt cằm, thầm nghĩ trước khi tiến vào trung tâm cung điện, bọn họ mỗi lần mở một đại môn liền có không ít thu hoạch, vậy hiện tại nếu phân giải các đại môn, những thứ trong đại môn sẽ chính là của bọn họ.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau