Xuyên Việt Chi Pháo Hôi Nam Xứng

Chương 339

Trước Sau
“Mộ Thần, ngươi đãluyện chế nhiều đan dược rồi phải không?” Khúc Khôn hỏi.

Mộ Thần gật đầu: “Vâng,đã luyện chế không ít.”

Linh thảo trong tay hắn còn dư không ít, chỉ là, linh thảo cùng phương thuốc không giống, không có phương thuốc thích hợp, tất nhiên cũng không thể nào luyện chế đan dược.

“Vậy thì không cần luyện chế, hoãn chậm lại đi, dù sao mấy viên đan dược bát cấp ngươi luyện ra vẫn chưa ăn xong.” Khúc Khôn cân nhắc rồi nói.

Mộ Thần gật đầu: “Cũng tốt.” Mộ Thần trực giác luyện đan thuật của mình đã mơ hồ chạm đến đến bình cảnh cửu cấp, hoãn chậm lại cũng vừa lúc.

Bạch Thần Tinh cùng Lăng Xuyên hai mặt nhìn nhau, đan dược bát cấp ăn chưa hết?

Bạch Thần Tinh cùng Lăng Xuyên phân biệt là hai đối tượng trọng điểm bồi dưỡng của Bạch gia và Lăng gia, hai gia tộc đều đầu nhập đại lượng tài nguyên trên người bọn họ, thế nhưng mà loại đồ vật đan dược bát cấp này, Bạch gia hay Lăng gia cũng đều rất khó lấy ra, loại đãi ngộ ‘đan dược bát cấp ăn cũng không hết’ như vậy, hai người có nghĩ cũng không dám đi nghĩ tới.

Đan dược đối với tu vi tu sĩ có ảnh hưởng cực đại, theo lời Mộ Thần kể thì trong Mệnh Tộc có tồn tại tới vài luyện dược sư cửu cấp, có thể thấy bộ tộc này có thực lực cường đại bao nhiêu.

Hiện giờ, bọn họ không thiếu đan dược, bởi vì ở trong Linh Tháp nên cũng không thiếu thời gian, tu vi của bọn họ đều tiến cảnh thần tốc.

Lăng Xuyên chắp tay sau lưng hỏi Mộ Thần: “Ngươi hiện tại đã không vội luyện đan, vậy có hứng thú theo ta học luyện khí không?”

Mộ Thần thần sắc vui vẻ, vội nói: “Ông ngoại nguyện ý dạy, ta đương nhiên là cầu còn không được.”

Trong năm môn học thuật, luyện khí thuật của Mộ Thần là yếu nhất, nếu có một luyện khí sư cửu cấp như Lăng Xuyên ở bên cạnh chỉ điểm thì tất nhiên là rất có ích lợi.

Thu phục năm Linh Tháp cần năm môn học thuật đồng thời đạt tới bát cấp hậu kỳ, hiện tại luyện đan thuật của hắn hẳn là đã đạt tới yêu cầu, có thêm Lăng Xuyên và Bạch Thần Tinh, nghĩ chắc luyện khí cùng trận pháp cũng không thành vấn đề, chỉ còn dư lại phù chú cùng minh văn.

Lăng Xuyên ho nhẹ hai tiếng, nói: “Trước tiên ta dạy ngươi luyện pháp, học được pháp quyết này xong, ngươi sẽ không cần sầu về nguyên liệu luyện khí quý trọng.”

Từ xưa đến nay, pháp khí bị vứt đi đếm không hết, hiện tại có rất nhiều pháp khí vô pháp vận dụng, lại có nguyên liệu luyện khí mà hiện tại có thể ngộ mà không thể cầu.

Mộ Thần gật mạnh đầu: “Được!”

Khúc Khôn cau mày, có chút hồ nghi nhìn Lăng Xuyên: “Ngươi muốn dạy Mộ Thần hay là muốn tìm một lao công miễn phí đó?!”

Lăng Xuyên cười nói: “Tất nhiên là ta vì dạy Mộ Thần rồi. AKhôn, ngươi cứ luôn quen nghĩ ta ác liệt như vậy, ngươi như vậy ta thực thương tâm.”

Khúc Khôn nói: “Thứ khẩu thị tâm phi!Có bản lĩnh thìngươi đừng kêu hắn đi đốt cửa!”

Lăng Xuyên bất đắc dĩ nói: “Mộ Thần có được dị hỏa, học luyện pháp sẽ tiến triển cực nhanh, đương nhiên, cũng là kiểm nghiệm hắn có thể học giỏi phần luyện khí chi pháp này hay không, màcon đường kiểm nghiệm tốt nhất chính là nhìn hắn có thể đốt được cánh cửa nàyhay không.” Lúc trước hắn có hướng Mộ Thần mượn dị hỏa, dị hỏa là mầm lửa thiên địa dị chủng, uy lực cường đại, tất nhiên là hết sức lợi hại, chỉ là, dị hỏa này dù sao cũng không nhận hắn làm chủ, lúc sử dụng có hơi không thuận tay.

Khúc Khôn nhẹ xùy một tiếng, Lăng Xuyên thấy Khúc Khôn trào phúng nhìn mình, tính tình tốt bồi khuôn mặt cười.

Khúc Khôn quay mặt đi, hừ lạnh một tiếng. Lăng Xuyên tên này bình thường nhìn giống nhưng một con thỏ ôn nhuận thuần lương, đến trên giường liền biến thành lão hổ hung tàn. Mấy cái thứ trong ngoài không đồng nhất như vậy, nên sát ngàn đao!

“A Khôn, gần đây ngươi luôn theo ta làm mình làm mẩy, không phải là có rồi đấy chứ?Ta nghe nói khi có, tính tình sẽ trở nênvô cùng nóng nảy nha.” Lăng Xuyên hết sức vô tội nói.

Khúc Khôn lạnh lùng nói: “Ngươi mới có!Ta còn khôngcó đâu…”

Lăng Xuyên vô cùng chân thành nhìn Khúc Khôn nói: “A Khôn, ngươi đừng tự coi nhẹ mình như thế, tỷ lệ ngươi có thai khẳng định lớn hơn ta.”

Khúc Khôn: “…”

… …

Mấy người Mộ Thần thương nghị một chút, quyết định binh chia làm hai đường, Mộ Thần và Lăng Xuyên đi đốt cửa, Bạch Thần Tinh, Diệp Thạch và Khúc Khôn đi phá trận, Bạch Thừa Phong thì ở trong Linh Tháp trông trẻ.

Có Lăng Xuyên ở bên chỉ điểm, thực lực luyện khí của Mộ Thần tiến cảnh nhanh chóng.



Lăng Xuyên nhìn đại môn không ngừng bị phân giải, trong mắt hiện lên vài phần tán thưởng, Mộ Thần có năng lực học tập kinh người, rất nhiều thứ chỉ cần giảng một lần cho Mộ Thần, hắn liền có thể nhanh chóng lý giải.

Khi hắn tuổi trẻ, tại trong mắt các trưởng bối hắn cũng là người có ngộ tính kinh người, nhưng so với Mộ Thần thì vẫn kém hơn một chút.

Mộ Thần có năng lực học tập quá mạnh mẽ, tư chất luyện khí như Mộ Thần nếu như xuất hiện trong tộc, nhất định có thể được trọng điểm bồi dưỡng.

Một người như vậy, cũng may không phải địch nhân, nếu như là địch nhân, sợ là hắn sẽ nhịn không được mà ra tay bóp chết Mộ Thần tại trong nôi.

Mộ Thần thu hồi dị hỏa, điều trị một chút nguyên khí.

“Mệt rồi sao? Nghỉ ngơi một hồi lại tiếp tục.” Lăng Xuyên khoanh tay nói.

Mộ Thần gật đầu: “Vâng.”

“Cũng không biết Khúc ông ngoại của ngươi nghĩ như thế nào, vậy mà lạichạy theo Bạch Thần Tinh tiểu bạch kiểm kia, Bạch Thần Tinh có cái gì tốt, một tên phụ lòng hán thôi mà.” Lăng Xuyên hết sức không vui lầm bầm.

Mộ Thần cười nói: “Đó là do Khúc ông ngoại tin tưởng ngài, biết thực lực của ngài mạnh hơn nhạc phụ, lo nhạc phụ không đối phó được nữ nhân kia nên mới đi giúp nhạc phụ.”

Có đan dược bát cấp phụ trợ, tu vi Khúc Khôn tiến cảnh nhanh chóng, đã là võ tôn ngũ tinh, nếu Trang Yêu Nguyệt xuất hiện, Khúc Khôn cũng có thể giúp một chút.

“Bạch Thần Tinh cũng thật là vô dụng! Đã lớn như vậy rồi mà còn muốn đểAKhôn bảo hộ.” Lăng Xuyên bất mãn nói.

Mộ Thần cúi đầu thầm nghĩ, Khúc Khôn đi theo Bạch Thần Tinh, cố nhiên là bởi vì thực lực bên Bạch Thần Tinh hơi yếu, nhưng chắc chắn là càng bởi vì tránh ngài! Bản lĩnh mặt dày mày dạn của Lăng Xuyên thật sự là không hề kém hơn thực lực của hắn chút nào!

Lăng Xuyên quan sát vẻ mặt Mộ Thần: “Tiểu tử, ngươi đang suy nghĩ gì?”

Mộ Thần giật mình ngẩng đầu, cười qua loa: “Không có, không nghĩ gì hết!”

Lăng Xuyên hừ lạnh một tiếng: “Mau phá đại môn kia đi, nếu có thể tìm được Thánh Linh Đan, Bạch Thần Tinh hẳn có thể đi lên thêm một bước, đến lúc đó không cần Khúc ông ngoại của ngươi đi theo bảo hộ hắn.”

Mộ Thần nghĩ, Khúc ông ngoại không thích phản ứng tới ngài chính là không thích phản ứng tới ngài, không có liên quan tới thực lực Bạch Thần Tinh mạnh bao nhiêu đâu.

Tuy rằng trong lòng nghĩ như vậy, nhưng Mộ Thần vẫn chuyên tâm khôi phục nguyên khí, mà bắt đầu luyện đại môn.

Lăng Xuyên đặt tay trên đại môn, trong mắt hiện lên vài phần dị sắc, người so với người tức chết người mà! Lần trước hắn luyện đại môn tốn tới tám ngày, giờ nhìn theo tiến độ Mộ Thần, chỉ cần bốn ngày!!!

“Mở ra được rồi.” Mộ Thần nói.

“Là khí tức của đan dược cửu cấp!Có đan dược cửu cấp ở trong này, tựa hồ là khí tức của Thánh Linh Đan!Rất tốt, tiện nghi Bạch Thần Tinh tiểu tử kia rồi.” Lăng Xuyên vui vẻ nói.

… …

Đúng lúc này, một đạo công kích linh hồn sắc bén đánh úp tới, Mộ Thần điên cuồng vận chuyển linh hồn lực tiến lên đón.

Hai đạo linh hồn lực hùng hậu điên cuồng giao phong với nhau.

Mấy con yêu thú bát cấp cũng đánh tới Mộ Thần, Mộ Thần nhìn yêu thú trên bầu trời, quỷ dị mỉm cười.

“Vừa lúc Thạch Đầu nói thịt không đủ ăn, không nghĩ tới vậy mà lạicó thịt đưa lên cửa.”

Mộ Thần vung tay lên, mấy chục con Thôn Thiên Phong vọt qua, đàn Thôn Thiên Phong chỉ trong khoảnh khắc đã xé rách mấy con yêu thú bát cấp.

Thôn Thiên Phong trong tay Mộ Thần chỉ còn lại có mấy chục con, thế nhưng tuy rằng chỉ còn lại có mấy chục con, nhưng lực lượng phát huy ra lại càng lớn hơn so với mấy vạn con.

Sau khi Thôn Thiên Phong tiến vào võ tông liền bắt đầu cắn nuốt lẫn nhau, sau lần kịch liệt chém giết, chỉ những con Thôn Thiên Phong cực mạnh là được giữ lại.

Đàn Thôn Thiên Phong trong tay Mộ Thần, kém cỏi nhất cũng là thất cấp, cao nhất chính là bát cấp, cũng chính là trình độ võ tôn.

Mộ Thần nhìn Thôn Thiên Phong bay đầy trời, âm thầm may mắn Thôn Thiên Phong cuối cùng cắn nuốt lẫn nhau, chỉ còn lại có mấy chục con, nếu không hắn căn bản nuôi không nổi.



Những con Thôn Thiên Phong cắn nuốt đồng loại tựa hồ sinh ra biến dị, dị thường hung hãn, mấy con yêu thú mà Trang Yêu Nguyệt thả ra hoàn toàn không là đối thủ.

Trang Yêu Nguyệt cùng Mộ Thần đánh bằng linh hồn lực hồi lâu, phát hiện hoàn toàn chiếm không được tiện nghi, chỉ đành rút đi.

“Nữ nhân kia chạy thật nhanh.” Lăng Xuyên nói.

Mộ Thần nói: “Đúng thế, Trang Yêu Nguyệt so với Trang Thiên Dương thì cẩn thận hơn nhiều.”

“Nữ nhân thông minh như vậy, vì sao lại không biết tự lượng sức mình ra tay?” Lăng Xuyên hừ lạnh nói.

“Hẳn là kiềm chế không nổi.” Mộ Thần nói. Hẳn là Trang Yêu Nguyệt nghe được bọn họ nói chuyện, biết bên trong đại môn có Thánh Linh Đan nên muốn vật lộn một lần, dù sao, nếu Bạch Thần Tinh ăn vào Thánh Linh Đan, thực lực bên bọn họ liền càng mạnh.

“Chúng ta cũng sắp đốt tới ổ nàng rồi, khó trách kiềm chế không nổi.”

“Có khả năng là thế.” Mộ Thần cười.

Lăng Xuyên nói với Mộ Thần: “Thực lực của ngươi hẳn là không thua nữ nhân kia.”

Mộ Thần cười: “Ông ngoại quá khen, nữ nhân kia chính là võ thánh đâu.”

… …

Trang Yêu Nguyệt trở lại cung điện, sắc mặt càng trở nên âm trầm.

Cừu Tranh Vanh cùng Mạc Ly Huyền phát hiện sắc mặt Trang Yêu Nguyệt ngày càng âm trầm, cũng không dám nói gì.

Trang Yêu Nguyệt siết chặt tay, tại linh hồn lực nàng luôn được trời ưu ái, công kích linh hồn luôn chưa từng bất lợi, nhưng linh hồn lực của Mộ Thần lại không hề yếu  hơn nàng, hơn nữa, bởi vì Mộ Thần có dị hỏa, linh hồn lực luôn mang theo một cỗ hỏa lực, lực sát thương kinh người.

Trang Thiên Dương đồ ngu kia, nếu không phải hắn giúp Mộ Thần một phen, linh hồn lực của Mộ Thần sao lại hùng hậu tới như vậy.

Trang Yêu Nguyệt nhíu mày, năm đại môn cung điện đã bị Mộ Thần cùng Lăng Xuyên thiêu hủy hai, mắt thấy đã sắp đốt lại đây, nơi này chỉ sợ đã không an toàn.

Trang Yêu Nguyệt nhìn Cừu Tranh Vanh cùng Mạc Ly Huyền, khẽ thở dài trong lòng, thầm nghĩ, địch cường ta yếu, chỉ có thể tạm lánh mũi nhọn, về sau lại quyết định.



Mộ Thần làm việc hiệu suất cực cao, đại môn thứ ba tốn ba ngày liền luyện hóa xong, đệ tam phiến đại môn mở ra, bên trong gì cũng không có, chỉ có năm cỗ thi thể, nhẫn không gian trên thi thể cũng không có.

Đại môn thứ bốn luyện hóa xong, nhưng cái gì cũng không có, người không có, đồ vật cũng không có.

“Không có.”

“Hẳn là nữ nhân kia biết trước được cái gì, cho nên đã mang người đi rồi.”

Diệp Thạch cau mày, trung tâm cung điện trên thực tế là một cái tiểu thế giới, từ bên ngoài nhìn thì cảm thấy có lẽ chỉ là một căn phòng lớn, nhưng khi thân ở trong đó, liền cảm thấy diện tích rộng vô cùng, nếu như Trang Yêu Nguyệt mang người đi vào địa phương bí ẩn nào đó trốn, vậy bọn hắn muốn tìm là không có khả năng.

Mộ Thần cúi đầu nói: “Nếu nữ nhân kia đã trốn, vậy chúng ta không cần lo tớinàng.”

Diệp Thạch gật đầu: “Cũng tốt.”

Mộ Thần siết chặt tay, Trang Yêu Nguyệt không chết, rất nhiều bí mật của bọn họ đều sẽ không được bảo đảm, nếu như Cừu Tranh Vanh và Mạc Ly Huyền không chết, sau khi ra ngoài, chỉ sợ lại sẽ hô mưa gọi gió.

Kỳ thật, thực lực của Cừu Tranh Vanh và Mạc Ly Huyền ngược lại không đáng để lo, chỉ là thân phận của hai người này rất đặc biệt, luyện dược sư trong thiên hạ đa số lấy hai người vi tôn.

Chỉ là Trang Yêu Nguyệt đã có phòng bị, nếu muốn giết bọn họ thì không quá khả năng.

Mộ Thần một bên đi theo Lăng Xuyên học luyện khí, một bên phá đại môn. Trong gần ba tháng, Mộ Thần trước sau cứu nhóm người Đan Cốc, Đan Đỉnh Các ra. Thế nhưng trong khoảng thời gian này, Trang Yêu Nguyệt thủy chung vẫn không xuất hiện, khiến Mộ Thần không khỏi có chút thất vọng.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau