Xuyên Việt Ta Kiếm Được Lão Công Cường Tráng
Chương 19
Buộc lừa vào chuồng Lưu Triệt mệt mỏi vào nhà. Tiểu Tráng thấy cha nhỏ đã về liền bỏ việc trong tay, chạy ra đấm lưng cho cha nhỏ. Bỏ gói kẹo mạch nha lên bàn, Lưu Triệt nói: " Tiểu Tráng cha mua kẹo cho con này, mang một ít sang chia cho Hổ Tử cùng ăn cho vui"
Tiểu Tráng cầm gói kẹo, nói: " Cha nhỏ, cha không cần lần nào về cũng mua đồ cho con đâu như vậy tốn kém lắm "
Lưu Triệt mỉm cười gật đầu, Tiểu Tráng vui vẻ cầm kẹo sang chơi với Hổ Tử. Nhìn trong nhà không còn ai, chắc Đại Tráng lại ra đồng rồi. Sắn tay áo Lưu Triệt nấu cơm đem cho Đại Tráng ít thức ăn.
Triệu Đại Tráng ngồi dưới gốc cây nghỉ ngơi. Thấy bóng dáng quen thuộc liền nhanh chóng đứng lên đỡ lồng cơm cho y. Mấy đại hán xung quanh chua loét nói: " Tức phụ nhà Đại Tráng lại đến kìa"
Ngày nào Lưu Triệt cũng ra đưa cơm, cơm lại ngon như thế. Bọn họ nhìn đau lòng cho bản thân mình rồi có được hay không? Đúng là vợ chồng son mà....
Đưa cơm xong Lưu Triệt dọn đồ trở về thì gặp Lý đại thúc đang loay hoay gì đó ở ruộng. Lý thúc này cũng là trong thôn số ít người cưới nam tức phụ. Hoàn cảnh khá khó khăn, nhưng hai phu phu tình cảm khá tốt. Lưu Triệt đi lại xem sao, thì thấy Lý thúc cầm cái lồng cá. Trong đó còn có mấy con cá trạch, Lưu Triệt nói: " Lý thúc bắt được cá trạch ạ, nhiều quá "
Thấy người đến là Lưu Triệt, Lý thúc thở ra, nói: " Tiểu Triệt đó à, ta đang tính thả chúng đi đây"
Lưu Triệt khó hiểu nói: " Cá trạch này cũng không quý nhưng nhiều như vậy cũng nấu được hai bữa sao thúc lại thả đi, lãng phí a?"
Lý đại thúc thở dài nói: " Triệu gia thuê thúc tát nước trong ruộng làm xong thúc bắt được mớ cá này. Lúc trước làm bọn họ nói bắt được gì thì cho thúc. Ai ngờ ban nãy thấy cá nhiều lại bắt thúc để lại cá còn bảo là cá trong ruộng bọn họ là của họ. Thúc tức mới tính ném lại ruộng này"
Lưu Triệt nghe vậy liền thở dài, cái nhà này cá trạch ở đây trong ruộng không thiếu. Vốn là món đồ không quý, hứa cho người ta rồi bây giờ thấy nhiều lại tham đúng là hết cách. Bèn nói: " Thúc làm vậy cũng đúng, thôi thì như vậy. Đây là hai con cá rô phi ban nãy Đại Tráng bắt được trong ruộng. Thúc cầm về nấu tạm, mớ cá trạch này ném lại vào ruộng cho bọn họ "
Lý đại thúc nghe vậy liền xua tay: " Sao có thể như vậy được, con đem cá về đi Tiểu Tráng cũng cần bồi bổ mà"
Lưu Triệt cường ngạnh nhét cá vào tay Lý đại thúc, nói: " Thúc cầm lấy mấy con cá này đáng giá gì đâu. Thúc khách sáo với con làm gì? Sau này thúc đừng làm cho nhà họ Triệu nữa "
Lý đại thúc đành nhận cá, thực ra không cần Lưu Triệt nói. Ông cũng không định làm cho nhà họ Triệu nữa. Người cùng thôn với nhau mà bọn họ toàn trễ tiền công. Hôm nay vì mấy con cá trạch mà náo loạn cả lên. Người như vậy ông không dám làm giúp nữa. Đòi tiền công bữa này rồi ít lui tới với bọn họ là tốt nhất.
Buổi chiều, cơm nước xong xuôi Lưu Triệt nằm trên giường tính toán. Tuy là có chút tiền rồi nhưng tiền này phải để dành cho Tiểu Tráng đi học. Năm sau thằng bé phải được gửi vào trường. Mình sắp không đủ sức dạy nó nữa rồi lát nữa phải bàn với Đại Tráng mới được.
Đang suy nghĩ thì cửa được mở ra, biết là Đại Tráng vào. Lưu Triệt thò chân xuống giường muốn đi lại bàn, nói: " Đại Tráng, đệ có chuyện muốn...... "
Nói chưa hết câu thì lời của Lưu Triệt bị nghẹn ở lại họng. Vì Triệu Đại Tráng cmn đang mặc có mỗi bộ áo trong. Nửa kín nửa hở, lồng ngực lộ ra hết. Đây là dụ dỗ, tuyệt đối là trắng trợn dụ dỗ hơn nữa nước trên người còn chưa khô hết rõ ràng là vừa mới tắm xong.
Ờm...thực ra đúng là Đại Tráng có ý đồ dụ dỗ tức phụ nhà mình thật. Bằng việc ngày nào y cũng dán vào Lưu Triệt, thi thoảng còn có ít hành động mập mờ là biết. Có điều Lưu Triệt đầu gỗ vẫn nghĩ Đại Tráng chỉ thích phụ nữ. Tuy rằng thèm thuồng một trận nhưng cũng không có ý gì khác. Điều này làm Đại Tráng hết sức buồn bực rõ ràng đều thích thành như thế tại sao còn chưa chấp nhận mình?
Hôm nay vốn là nghĩ Lưu Triệt đang bên nhà Vương đại thúc. Mới tắm xong rồi buồn bực vào phòng thay đồ. Ai ngờ liền thấy được tức phụ ngẩn ngơ nhìn mình. Triệu Đại Tráng liền buồn cười, nói: " Muốn chạm vào không? "
Lưu Triệt đang đắm chìm trong mỹ sắc buột miệng trả lời theo bản năng: " Muốn.... Á không..."
Lưu Triệt còn đang bối rối, chợt thấy tay mình ấm lên. Mạnh mẽ ngẩng đầu liền thấy tay mình đã đặt lên lồng ngực Đại Tráng. Tay Đại Tráng còn đang đặt lên tay mình. Người này vừa lấy tay mình đặt lên ngực hắn? Lưu Triệt mặt mày đỏ bừng, ngạc nhiên nhìn Triệu Đại Tráng....chuyện này....
Tức phụ đang rối ren, không tiến công là đồ ngu. Bởi vậy Triệu Đại Tráng liền dùng chất giọng gợi cảm của mình gọi: " Tức phụ..."
Xử nam Lưu Triệt bị mỹ sắc tiến công liên tiếp không tiền đồ choáng váng. Không nói nên lời, Triệu Đại Tráng liền nắm bắt thời cơ hôn xuống đôi môi mình mong muốn lâu nay. Ừm rất mềm...rất ngọt...tốt lắm tức phụ không bài xích. Lưu Triệt bị hôn tới choáng váng đầu óc đến lúc hai người tách ra liền có một sợi chỉ bạc. Không cho Lưu Triệt thời gian suy nghĩ, Triệu Đại Tráng lại hôn xuống. Bàn tay luồn vào vạt áo tức phụ nhà mình.
=========cua đồng bò ngang=======
???????????? so rỳ các tềnh yêu viết H quá tốn calo. Và tuôi viết H cũng không hay nữa. Thôi ăn cua đồng tạm ????????
Tiểu Tráng cầm gói kẹo, nói: " Cha nhỏ, cha không cần lần nào về cũng mua đồ cho con đâu như vậy tốn kém lắm "
Lưu Triệt mỉm cười gật đầu, Tiểu Tráng vui vẻ cầm kẹo sang chơi với Hổ Tử. Nhìn trong nhà không còn ai, chắc Đại Tráng lại ra đồng rồi. Sắn tay áo Lưu Triệt nấu cơm đem cho Đại Tráng ít thức ăn.
Triệu Đại Tráng ngồi dưới gốc cây nghỉ ngơi. Thấy bóng dáng quen thuộc liền nhanh chóng đứng lên đỡ lồng cơm cho y. Mấy đại hán xung quanh chua loét nói: " Tức phụ nhà Đại Tráng lại đến kìa"
Ngày nào Lưu Triệt cũng ra đưa cơm, cơm lại ngon như thế. Bọn họ nhìn đau lòng cho bản thân mình rồi có được hay không? Đúng là vợ chồng son mà....
Đưa cơm xong Lưu Triệt dọn đồ trở về thì gặp Lý đại thúc đang loay hoay gì đó ở ruộng. Lý thúc này cũng là trong thôn số ít người cưới nam tức phụ. Hoàn cảnh khá khó khăn, nhưng hai phu phu tình cảm khá tốt. Lưu Triệt đi lại xem sao, thì thấy Lý thúc cầm cái lồng cá. Trong đó còn có mấy con cá trạch, Lưu Triệt nói: " Lý thúc bắt được cá trạch ạ, nhiều quá "
Thấy người đến là Lưu Triệt, Lý thúc thở ra, nói: " Tiểu Triệt đó à, ta đang tính thả chúng đi đây"
Lưu Triệt khó hiểu nói: " Cá trạch này cũng không quý nhưng nhiều như vậy cũng nấu được hai bữa sao thúc lại thả đi, lãng phí a?"
Lý đại thúc thở dài nói: " Triệu gia thuê thúc tát nước trong ruộng làm xong thúc bắt được mớ cá này. Lúc trước làm bọn họ nói bắt được gì thì cho thúc. Ai ngờ ban nãy thấy cá nhiều lại bắt thúc để lại cá còn bảo là cá trong ruộng bọn họ là của họ. Thúc tức mới tính ném lại ruộng này"
Lưu Triệt nghe vậy liền thở dài, cái nhà này cá trạch ở đây trong ruộng không thiếu. Vốn là món đồ không quý, hứa cho người ta rồi bây giờ thấy nhiều lại tham đúng là hết cách. Bèn nói: " Thúc làm vậy cũng đúng, thôi thì như vậy. Đây là hai con cá rô phi ban nãy Đại Tráng bắt được trong ruộng. Thúc cầm về nấu tạm, mớ cá trạch này ném lại vào ruộng cho bọn họ "
Lý đại thúc nghe vậy liền xua tay: " Sao có thể như vậy được, con đem cá về đi Tiểu Tráng cũng cần bồi bổ mà"
Lưu Triệt cường ngạnh nhét cá vào tay Lý đại thúc, nói: " Thúc cầm lấy mấy con cá này đáng giá gì đâu. Thúc khách sáo với con làm gì? Sau này thúc đừng làm cho nhà họ Triệu nữa "
Lý đại thúc đành nhận cá, thực ra không cần Lưu Triệt nói. Ông cũng không định làm cho nhà họ Triệu nữa. Người cùng thôn với nhau mà bọn họ toàn trễ tiền công. Hôm nay vì mấy con cá trạch mà náo loạn cả lên. Người như vậy ông không dám làm giúp nữa. Đòi tiền công bữa này rồi ít lui tới với bọn họ là tốt nhất.
Buổi chiều, cơm nước xong xuôi Lưu Triệt nằm trên giường tính toán. Tuy là có chút tiền rồi nhưng tiền này phải để dành cho Tiểu Tráng đi học. Năm sau thằng bé phải được gửi vào trường. Mình sắp không đủ sức dạy nó nữa rồi lát nữa phải bàn với Đại Tráng mới được.
Đang suy nghĩ thì cửa được mở ra, biết là Đại Tráng vào. Lưu Triệt thò chân xuống giường muốn đi lại bàn, nói: " Đại Tráng, đệ có chuyện muốn...... "
Nói chưa hết câu thì lời của Lưu Triệt bị nghẹn ở lại họng. Vì Triệu Đại Tráng cmn đang mặc có mỗi bộ áo trong. Nửa kín nửa hở, lồng ngực lộ ra hết. Đây là dụ dỗ, tuyệt đối là trắng trợn dụ dỗ hơn nữa nước trên người còn chưa khô hết rõ ràng là vừa mới tắm xong.
Ờm...thực ra đúng là Đại Tráng có ý đồ dụ dỗ tức phụ nhà mình thật. Bằng việc ngày nào y cũng dán vào Lưu Triệt, thi thoảng còn có ít hành động mập mờ là biết. Có điều Lưu Triệt đầu gỗ vẫn nghĩ Đại Tráng chỉ thích phụ nữ. Tuy rằng thèm thuồng một trận nhưng cũng không có ý gì khác. Điều này làm Đại Tráng hết sức buồn bực rõ ràng đều thích thành như thế tại sao còn chưa chấp nhận mình?
Hôm nay vốn là nghĩ Lưu Triệt đang bên nhà Vương đại thúc. Mới tắm xong rồi buồn bực vào phòng thay đồ. Ai ngờ liền thấy được tức phụ ngẩn ngơ nhìn mình. Triệu Đại Tráng liền buồn cười, nói: " Muốn chạm vào không? "
Lưu Triệt đang đắm chìm trong mỹ sắc buột miệng trả lời theo bản năng: " Muốn.... Á không..."
Lưu Triệt còn đang bối rối, chợt thấy tay mình ấm lên. Mạnh mẽ ngẩng đầu liền thấy tay mình đã đặt lên lồng ngực Đại Tráng. Tay Đại Tráng còn đang đặt lên tay mình. Người này vừa lấy tay mình đặt lên ngực hắn? Lưu Triệt mặt mày đỏ bừng, ngạc nhiên nhìn Triệu Đại Tráng....chuyện này....
Tức phụ đang rối ren, không tiến công là đồ ngu. Bởi vậy Triệu Đại Tráng liền dùng chất giọng gợi cảm của mình gọi: " Tức phụ..."
Xử nam Lưu Triệt bị mỹ sắc tiến công liên tiếp không tiền đồ choáng váng. Không nói nên lời, Triệu Đại Tráng liền nắm bắt thời cơ hôn xuống đôi môi mình mong muốn lâu nay. Ừm rất mềm...rất ngọt...tốt lắm tức phụ không bài xích. Lưu Triệt bị hôn tới choáng váng đầu óc đến lúc hai người tách ra liền có một sợi chỉ bạc. Không cho Lưu Triệt thời gian suy nghĩ, Triệu Đại Tráng lại hôn xuống. Bàn tay luồn vào vạt áo tức phụ nhà mình.
=========cua đồng bò ngang=======
???????????? so rỳ các tềnh yêu viết H quá tốn calo. Và tuôi viết H cũng không hay nữa. Thôi ăn cua đồng tạm ????????
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất