Xuyên Việt Ta Kiếm Được Lão Công Cường Tráng
Chương 26
Vương Đại Ngưu suy xét nửa ngày cuối cùng cũng bị Lưu Triệt thuyết phục. Nhận lấy phương thức làm trà, ân huệ này ông sẽ không bao giờ quên. Lưu Triệt nhét được phương thức cho Vương Đại Ngưu thì liền chạy về nhà.
Cưỡi lừa lên trấn trên, xem xét lại cửa tiệm mình đã mua. Cửa tiệm Lưu Triệt mua hơi bé nhưng vì nằm ở vị trí tốt nên cũng tốn không ít tiền mới tới tay. Sửa soạn tân trang cửa tiệm cũng sắp xong. Đợi nhà cửa xây xong ổn định cửa tiệm cũng có thể khai trương luôn.
Thu xếp xong xuôi, Lưu Triệt lại cưỡi lừa về. Vừa vào tới cửa đã thấy Vương thẩm xông từ trong nhà mình ra. Bị Vương thẩm khí thế hừng hực xông tới phát một phát thật mạnh vào lưng. Lưu Triệt không hiểu ra sao, vốn định hỏi Vương thẩm. Chưa kịp mở miệng đã thấy Vương thúc đứng phía sau liều mạng nháy mặt với mình, khóe mắt còn có một vết bầm.
Lưu Triệt đành nuốt lời muốn nói xuống họng, ngập ngừng nói: " Thẩm, có gì chúng ta vào bên trong nói chuyện"
Lúc này Vương thẩm mới nghe theo vào trong. Phu phu Lưu Triệt ngồi một bên nhìn Vương thẩm khóc. Không biết phải làm sao cho phải, không lẽ có chuyện gì xảy ra rồi? Bên cạnh là Vương thúc dỗ dành, sau đó bị tức phụ lườm lại ngồi ngay ngắn lại.
Cảm thấy khóc đủ, Vương thẩm sụt sịt nói: " Tiểu Triệt, ta biết con cũng vì muốn tốt cho chúng ta. Nhưng thứ này quá quý giá chúng ta không thể nhận được. Nhà con cũng giúp nhà chúng ta nhiều rồi con như vậy là không xem chúng ta là người nhà ư? "
Lưu Triệt vội vàng nói: " Sao có thế chứ, chính vì xem như người nhà chỗ tốt mới để cho người con cũng vì muốn tốt cho Hổ Tử thôi "
Nhắc đến Hổ Tử, Vương thẩm quả nhiên ngập ngừng lại. Nhưng vẫn kiên quyết nói: " Tiểu tử nhà nông học được như thế đã là có phúc rồi trong thôn đều thế cả."
Lưu Triệt muốn khuyên, nhưng Vương thẩm một bộ kiên quyết khiến y không biết nên nói từ đâu. Đại Tráng nắm tay Lưu Triệt ra hiệu cho y Lưu Triệt đành ngồi xuống. Lúc này Triệu Đại Tráng im lặng nãy giờ cuối cùng cũng mở miệng: " Vương thúc, Vương thẩm tình cảnh nhà chúng con. Trước đây như thế nào hai người cũng biết. Nếu không phải nhờ hai người, con không dám nghĩ đến bây giờ Tiểu Tráng sẽ ra sao Tiểu Triệt đã nói vậy rồi hai người hãy nhận đi"
Vương thẩm ngạc nhiên nhìn Đại Tráng. Xem ra Đại Tráng cũng tán thành việc này Vương thẩm còn tưởng Lưu Triệt tự ý quyết định sẽ gặp rắc rối nên mới vội vàng sang đây. Bây giờ nghe ý của Đại Tráng, có vẻ mọi chuyện trong nhà Lưu Triệt làm chủ. Lưu Triệt cũng nói phụ: " Con cũng đã nói rồi, lá trà này con giữ cũng không có chỗ dùng chi bằng cho hai người tốt hơn"
Vương thẩm nói: " Nói bậy sao lại không có chỗ dùng được con đừng lừa ta"
Lưu Triệt nói: " Con nào dám lừa người, nói thực với người con đã mua một cửa tiệm ở trấn trên. Tiệm của con không dùng đến trà mà tình cờ con lại biết phương thức này nên con mới đưa cho hai người "
Vương thẩm còn muốn nói gì đó, Lưu Triệt chặn nói trước: " Không thì sau này thi thoảng thẩm nấu cho con món gì đó con thích đồ ăn thẩm nấu nhất vậy là được rồi"
Vương thẩm lau nước mắt, nói: " Đồ thẩm nấu sao ngon bằng con nấu được"
Thấy Vương thẩm đã dịu lại, Đại Tráng và Lưu Triệt vội ra hiệu Vương thúc. Vương Đại Ngưu cũng nắm cơ hội ra sức hống tức phụ nhà mình. Cuối cùng phương thức cũng được nhận, Lưu Triệt thở phào ngồi xuống, Đại Tráng liền bóp vai cho tức phụ mình, nói: " Tức phụ cửa hàng ở trấn trên thế nào rồi? "
Lưu Triệt thoải mái nói: " Cũng ổn thỏa hết rồi. Còn nhà mình thì sao? "
Điều chỉnh lực đạo tay, Đại Tráng nói: " Ta định trồng cây ăn quả trong vườn, đào thêm cái ao chắc phải thuê người trông coi nữa"
Lưu Triệt ra hiệu Đại Tráng ngồi xuống. Đợi Đại Tráng ngồi xuống xong xuôi Lưu Triệt nói: " Mai huynh lên trấn với đệ chúng ta đi coi sao"
Vương thẩm về tới nhà liền vừa khóc vừa cười nói: " Hổ Tử nhà chúng ta sau này có tương lai rồi.... "
Vương Đại Ngưu cũng an ủi tức phụ mình, nói: " Tiểu Triệt và Đại Tráng đúng là người có tình nghĩa. Chúng nhớ việc chúng ta từng giúp nó nên mới tìm cách giúp chúng ta đó"
Vương thẩm gật đầu, gạt nước mắt nghĩ đến Triệu lão thái luôn miệng chua ngoa chửi rủa Lưu Triệt là sao chổi. Mắng nhiếc Đại Tráng bất hiếu, cùng cả nhà cực phẩm Triệu gia không khỏi lắc đầu ngao ngán, nhà họ Triệu xem như vô phúc đi.
Vương thúc và Vương thẩm bắt đầu thu mua hoa và dược liệu. Bắt đầu làm trà, tuy năng suất không lớn lắm. Nhưng lá trà làm ra chất lượng đảm bảo hai người đều rất vui mừng, lên trấn trên tìm mối bán trà.
Trà hoa thì bán cho một tửu lâu nhỏ, nhưng đã có giao tình lâu với bọn họ. Trà thảo mộc thì bán cho thiện dược đường của Tần đại phu. Đại phu này y đức tốt, lại từng có ơn với nhà họ Vương.
Những chuyện này Lưu Triệt không hỏi tới. Cũng không giới thiệu Trần trưởng quầy dù sao mỗi người đều có chỗ quen biết riêng. Lưu Triệt cũng biết Vương thúc hay bán hàng cho tửu lưu kia. Việc này coi như giải quyết xong xuôi nhà họ Vương đã có mối làm ăn ổn định có của ăn của để. Hổ Tử cũng đã được gửi tới chỗ lão sư trong thôn Vương thẩm nói: " Như vậy thì người trong thôn mới không thắc mắc"
Nên Lưu Triệt cũng không nói thêm về việc cho Hổ Tử học chung với Tiểu Tráng nữa.
Cưỡi lừa lên trấn trên, xem xét lại cửa tiệm mình đã mua. Cửa tiệm Lưu Triệt mua hơi bé nhưng vì nằm ở vị trí tốt nên cũng tốn không ít tiền mới tới tay. Sửa soạn tân trang cửa tiệm cũng sắp xong. Đợi nhà cửa xây xong ổn định cửa tiệm cũng có thể khai trương luôn.
Thu xếp xong xuôi, Lưu Triệt lại cưỡi lừa về. Vừa vào tới cửa đã thấy Vương thẩm xông từ trong nhà mình ra. Bị Vương thẩm khí thế hừng hực xông tới phát một phát thật mạnh vào lưng. Lưu Triệt không hiểu ra sao, vốn định hỏi Vương thẩm. Chưa kịp mở miệng đã thấy Vương thúc đứng phía sau liều mạng nháy mặt với mình, khóe mắt còn có một vết bầm.
Lưu Triệt đành nuốt lời muốn nói xuống họng, ngập ngừng nói: " Thẩm, có gì chúng ta vào bên trong nói chuyện"
Lúc này Vương thẩm mới nghe theo vào trong. Phu phu Lưu Triệt ngồi một bên nhìn Vương thẩm khóc. Không biết phải làm sao cho phải, không lẽ có chuyện gì xảy ra rồi? Bên cạnh là Vương thúc dỗ dành, sau đó bị tức phụ lườm lại ngồi ngay ngắn lại.
Cảm thấy khóc đủ, Vương thẩm sụt sịt nói: " Tiểu Triệt, ta biết con cũng vì muốn tốt cho chúng ta. Nhưng thứ này quá quý giá chúng ta không thể nhận được. Nhà con cũng giúp nhà chúng ta nhiều rồi con như vậy là không xem chúng ta là người nhà ư? "
Lưu Triệt vội vàng nói: " Sao có thế chứ, chính vì xem như người nhà chỗ tốt mới để cho người con cũng vì muốn tốt cho Hổ Tử thôi "
Nhắc đến Hổ Tử, Vương thẩm quả nhiên ngập ngừng lại. Nhưng vẫn kiên quyết nói: " Tiểu tử nhà nông học được như thế đã là có phúc rồi trong thôn đều thế cả."
Lưu Triệt muốn khuyên, nhưng Vương thẩm một bộ kiên quyết khiến y không biết nên nói từ đâu. Đại Tráng nắm tay Lưu Triệt ra hiệu cho y Lưu Triệt đành ngồi xuống. Lúc này Triệu Đại Tráng im lặng nãy giờ cuối cùng cũng mở miệng: " Vương thúc, Vương thẩm tình cảnh nhà chúng con. Trước đây như thế nào hai người cũng biết. Nếu không phải nhờ hai người, con không dám nghĩ đến bây giờ Tiểu Tráng sẽ ra sao Tiểu Triệt đã nói vậy rồi hai người hãy nhận đi"
Vương thẩm ngạc nhiên nhìn Đại Tráng. Xem ra Đại Tráng cũng tán thành việc này Vương thẩm còn tưởng Lưu Triệt tự ý quyết định sẽ gặp rắc rối nên mới vội vàng sang đây. Bây giờ nghe ý của Đại Tráng, có vẻ mọi chuyện trong nhà Lưu Triệt làm chủ. Lưu Triệt cũng nói phụ: " Con cũng đã nói rồi, lá trà này con giữ cũng không có chỗ dùng chi bằng cho hai người tốt hơn"
Vương thẩm nói: " Nói bậy sao lại không có chỗ dùng được con đừng lừa ta"
Lưu Triệt nói: " Con nào dám lừa người, nói thực với người con đã mua một cửa tiệm ở trấn trên. Tiệm của con không dùng đến trà mà tình cờ con lại biết phương thức này nên con mới đưa cho hai người "
Vương thẩm còn muốn nói gì đó, Lưu Triệt chặn nói trước: " Không thì sau này thi thoảng thẩm nấu cho con món gì đó con thích đồ ăn thẩm nấu nhất vậy là được rồi"
Vương thẩm lau nước mắt, nói: " Đồ thẩm nấu sao ngon bằng con nấu được"
Thấy Vương thẩm đã dịu lại, Đại Tráng và Lưu Triệt vội ra hiệu Vương thúc. Vương Đại Ngưu cũng nắm cơ hội ra sức hống tức phụ nhà mình. Cuối cùng phương thức cũng được nhận, Lưu Triệt thở phào ngồi xuống, Đại Tráng liền bóp vai cho tức phụ mình, nói: " Tức phụ cửa hàng ở trấn trên thế nào rồi? "
Lưu Triệt thoải mái nói: " Cũng ổn thỏa hết rồi. Còn nhà mình thì sao? "
Điều chỉnh lực đạo tay, Đại Tráng nói: " Ta định trồng cây ăn quả trong vườn, đào thêm cái ao chắc phải thuê người trông coi nữa"
Lưu Triệt ra hiệu Đại Tráng ngồi xuống. Đợi Đại Tráng ngồi xuống xong xuôi Lưu Triệt nói: " Mai huynh lên trấn với đệ chúng ta đi coi sao"
Vương thẩm về tới nhà liền vừa khóc vừa cười nói: " Hổ Tử nhà chúng ta sau này có tương lai rồi.... "
Vương Đại Ngưu cũng an ủi tức phụ mình, nói: " Tiểu Triệt và Đại Tráng đúng là người có tình nghĩa. Chúng nhớ việc chúng ta từng giúp nó nên mới tìm cách giúp chúng ta đó"
Vương thẩm gật đầu, gạt nước mắt nghĩ đến Triệu lão thái luôn miệng chua ngoa chửi rủa Lưu Triệt là sao chổi. Mắng nhiếc Đại Tráng bất hiếu, cùng cả nhà cực phẩm Triệu gia không khỏi lắc đầu ngao ngán, nhà họ Triệu xem như vô phúc đi.
Vương thúc và Vương thẩm bắt đầu thu mua hoa và dược liệu. Bắt đầu làm trà, tuy năng suất không lớn lắm. Nhưng lá trà làm ra chất lượng đảm bảo hai người đều rất vui mừng, lên trấn trên tìm mối bán trà.
Trà hoa thì bán cho một tửu lâu nhỏ, nhưng đã có giao tình lâu với bọn họ. Trà thảo mộc thì bán cho thiện dược đường của Tần đại phu. Đại phu này y đức tốt, lại từng có ơn với nhà họ Vương.
Những chuyện này Lưu Triệt không hỏi tới. Cũng không giới thiệu Trần trưởng quầy dù sao mỗi người đều có chỗ quen biết riêng. Lưu Triệt cũng biết Vương thúc hay bán hàng cho tửu lưu kia. Việc này coi như giải quyết xong xuôi nhà họ Vương đã có mối làm ăn ổn định có của ăn của để. Hổ Tử cũng đã được gửi tới chỗ lão sư trong thôn Vương thẩm nói: " Như vậy thì người trong thôn mới không thắc mắc"
Nên Lưu Triệt cũng không nói thêm về việc cho Hổ Tử học chung với Tiểu Tráng nữa.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất