Xuyên Việt Ta Kiếm Được Lão Công Cường Tráng
Chương 27
Nhà cửa xây xong, lúc này người trong thôn mới chợt nhận ra. Nhà Đại Tráng đã có thể xem là đại hộ trong thôn nhà họ Triệu chắc là hối hận chết rồi đi.
Hầu hết người trong thôn đều thoải mái về việc nhà Đại Tráng trở thành đại hộ. Vì Lưu Triệt hào phóng chỉ dạy cách trồng rau vào mùa đông cho người trong thôn. Đối nhân xử thế lại tốt chưa bao giờ vì có của cải mà xem thường người khác. So với nhà họ Triệu thì người trong thôn Thạch Thủy dĩ nhiên nghiêng về phía phu phu Lưu Triệt.
Chỉ có một số ít, tâm địa xấu xa không biết đủ ghen ghét Lưu Triệt và Đại Tráng có tiền. Muốn tìm cơ hội gây sự thì bị Đại Tráng thẳng tay đánh sau đó còn bị Lưu Triệt tìm cách xử đẹp. Biết là tấm sắt, không thể đá bừa đành phải thu liễm lại.
Chuyển vào nhà mới, Lưu Triệt mở tiệc đãi người trong thôn ăn tân gia. Hầu hết người trong thôn đều đến đủ Lưu Triệt hào phóng bàn ăn thịt cá đầy đủ. Người trong thôn đều rất hài lòng với bữa cơm này.
Hôm nay nhà họ Triệu không đến, xem ra là quyết cắt đứt với nhà Đại Tráng rồi. Người trong thôn đều nghĩ vậy xong ăn ý không ai nói đến Triệu gia.
Tại nhà họ Triệu, Triệu lão thái khóc thê lương, nói: " Ông xem thằng bất hiếu kia xây nhà mới. Ăn tân gia cũng không mời chúng ta sao ông không cho tôi sang bên đó?"
Tiểu Hổ và Tiểu Mao cũng khóc nháo đòi qua bên nhà Tiểu Tráng ăn thịt. Cuối cùng cũng chọc Triệu lão gia tử tức giận quát: " Bà có thôi đi không bà muốn Bình nhi chết bà mơia vừa lòng phải không? "
Triệu lão thái nhảy dựng lên nói: " Tôi không phải vì Tiểu Bình sao? Tiểu Bình cần tiền học thư nó ông cũng nhận được rồi. Sao ông cứ ngăn cản không cho tôi sang bên đó? Bọn nó chỉ dọa thôi không dám làm thật đâu. Ông sợ cái gì? Chúng ta là cha mẹ nó chẳng lẽ nó dám thực sự đẩy chúng ta vào đường cùng? "
Triệu lão gia tử cho Triệu lão thái một bạt tai, nói: " Chúng ta dám đẩy nó vào đường cùng nó dám đẩy chúng ta vào đường cùng. Chuyện này bà câm miệng cho tôi còn dám nhắc đến tôi sẽ đuổi bà ra khỏi nhà"
Nói rồi phất tay áo đi, Triệu lão gia tử cũng muốn lấy tiền từ chỗ Đại Tráng lắm chứ. So với vợ của mình ông ta còn muốn điều này hơn. Chỉ có điều ông ta biết Triệu Đại Tráng là người ăn mềm không ăn cứng. Năm xưa đồng ý không báo chuyện mà im lặng đi nhập ngũ. Cũng là do mình quỳ xuống cầu xin.
Muốn moi tiền thì phải từ từ tìm cách hàn gắn quan hệ. Không thể hấp tấp được, chỉ mong lão bà nương kia ăn tát rồi biết sợ không đi gây chuyện nữa là tốt rồi.
Nhưng hiển nhiên Triệu lão gia tử đã đánh giá sự ngu ngốc của vợ mình. Vì sau khi bị trượng phu đánh bà ta đang tức tối. Tính hết mọi chuyện lên đầu Lưu Triệt và Đại Tráng lại nghe Lưu Mai thôi bên tai rằng: " Đại ca như vậy thực bất hiếu. Dù sao mẹ cũng là người sinh thành dưỡng dục huynh ấy vậy mà huynh ấy làm ngơ để chúng ta khó khăn"
Nghe những lời đó sao mà bà ta bình tĩnh cho được. Chợt bà ta nghĩ đến, đúng vậy bất hiếu cũng là tội. Mình phải kiện lên quan cho nha môn bắt hết chúng mới được. Bắt chúng bỏ tiền ra phụng dưỡng bố mẹ mới là phải đạo. Nghĩ vậy trong lòng bà ta càng quyết tâm liền kéo Lưu Mai ra cửa, Lưu Mai không hiểu ra sao nhưng vẫn ngoan ngoãn đi theo mẹ chồng của mình. Thầm nghĩ chắc là sắp có được chỗ tốt đây.
Lưu Triệt kiểm tra lại cửa tiệm của mình. Mua đồ đạc cần dùng xong, trở về liền thấy đám đông trước cửa. Đang không hiểu ra sao thì Vương đại thẩm túm lấy cậu nói: " Tiểu Triệt ban nãy Triệu lão thái dẫn quan sai tới bắt Đại Tráng đi rồi"
Lưu Triệt nghe vậy biến sắc vội vàng hỏi: " Sao lại như vậy? Giờ Đại Tráng nhà con đang ở đâu? "
Vương đại thẩm, nói: " Tiểu Triệt con bình tĩnh chút. Ban nãy lão bà nương kia đến hô hoán nói Đại Tráng phạm tội bất hiếu. Phải bị bắt bỏ tù, Đại Tráng theo quan sai lên trấn rồi"
Lưu Triệt nghe vậy vội thúc lừa chạy trở về trấn. Mong là Đại Tráng không có chuyện gì Đại Tráng mà có làm sao nhà họ Triệu nhất định lãnh đủ.
Ngoài Lưu Triệt gấp gáp còn có người của Triệu gia gấp gáp lên trấn. Triệu lão gia tử đau đầu không thôi bà vợ ngu ngốc chỉ biết gây chuyện. Lý chính đến tận nơi mắng Triệu lão gia tử. Giờ chuyện này đem lên tận trên huyện không cẩn thận cả thôn gặp họa.
Cả nhà họ Triệu cuống quýt lên vội vàng cử vài người lên trấn xem tình hình. Lý chính xốt ruột quẩn quanh ở nhà họ Triệu đợi tin tức.
Lưu Triệt tới đến huyện nha thì bị cản lại. Nói bên trong đang xử án không phận sự không được phép vào đành sốt ruột quanh quẩn bên ngoài. Đang lúc tính bất chấp lao vào thì thấy Triệu gia cũng gấp gáp tới nơi.
Hai bên nhìn nhau tóe lửa giận, đang lúc giằng co thì cửa nha môn mở ra. Lưu Triệt buông cổ áo Triệu Nhị Tráng ra, chạy lại xem phu quân của mình.
Vừa ra ngoài liền thấy được tức phụ mình tâm niệm lo lắng chạy lại. Đại Tráng tâm tình liền tốt lên, ôm lấy Lưu Triệt, Đại Tráng mỉm cười. Đúng vậy, mình làm đúng lắm.
Hầu hết người trong thôn đều thoải mái về việc nhà Đại Tráng trở thành đại hộ. Vì Lưu Triệt hào phóng chỉ dạy cách trồng rau vào mùa đông cho người trong thôn. Đối nhân xử thế lại tốt chưa bao giờ vì có của cải mà xem thường người khác. So với nhà họ Triệu thì người trong thôn Thạch Thủy dĩ nhiên nghiêng về phía phu phu Lưu Triệt.
Chỉ có một số ít, tâm địa xấu xa không biết đủ ghen ghét Lưu Triệt và Đại Tráng có tiền. Muốn tìm cơ hội gây sự thì bị Đại Tráng thẳng tay đánh sau đó còn bị Lưu Triệt tìm cách xử đẹp. Biết là tấm sắt, không thể đá bừa đành phải thu liễm lại.
Chuyển vào nhà mới, Lưu Triệt mở tiệc đãi người trong thôn ăn tân gia. Hầu hết người trong thôn đều đến đủ Lưu Triệt hào phóng bàn ăn thịt cá đầy đủ. Người trong thôn đều rất hài lòng với bữa cơm này.
Hôm nay nhà họ Triệu không đến, xem ra là quyết cắt đứt với nhà Đại Tráng rồi. Người trong thôn đều nghĩ vậy xong ăn ý không ai nói đến Triệu gia.
Tại nhà họ Triệu, Triệu lão thái khóc thê lương, nói: " Ông xem thằng bất hiếu kia xây nhà mới. Ăn tân gia cũng không mời chúng ta sao ông không cho tôi sang bên đó?"
Tiểu Hổ và Tiểu Mao cũng khóc nháo đòi qua bên nhà Tiểu Tráng ăn thịt. Cuối cùng cũng chọc Triệu lão gia tử tức giận quát: " Bà có thôi đi không bà muốn Bình nhi chết bà mơia vừa lòng phải không? "
Triệu lão thái nhảy dựng lên nói: " Tôi không phải vì Tiểu Bình sao? Tiểu Bình cần tiền học thư nó ông cũng nhận được rồi. Sao ông cứ ngăn cản không cho tôi sang bên đó? Bọn nó chỉ dọa thôi không dám làm thật đâu. Ông sợ cái gì? Chúng ta là cha mẹ nó chẳng lẽ nó dám thực sự đẩy chúng ta vào đường cùng? "
Triệu lão gia tử cho Triệu lão thái một bạt tai, nói: " Chúng ta dám đẩy nó vào đường cùng nó dám đẩy chúng ta vào đường cùng. Chuyện này bà câm miệng cho tôi còn dám nhắc đến tôi sẽ đuổi bà ra khỏi nhà"
Nói rồi phất tay áo đi, Triệu lão gia tử cũng muốn lấy tiền từ chỗ Đại Tráng lắm chứ. So với vợ của mình ông ta còn muốn điều này hơn. Chỉ có điều ông ta biết Triệu Đại Tráng là người ăn mềm không ăn cứng. Năm xưa đồng ý không báo chuyện mà im lặng đi nhập ngũ. Cũng là do mình quỳ xuống cầu xin.
Muốn moi tiền thì phải từ từ tìm cách hàn gắn quan hệ. Không thể hấp tấp được, chỉ mong lão bà nương kia ăn tát rồi biết sợ không đi gây chuyện nữa là tốt rồi.
Nhưng hiển nhiên Triệu lão gia tử đã đánh giá sự ngu ngốc của vợ mình. Vì sau khi bị trượng phu đánh bà ta đang tức tối. Tính hết mọi chuyện lên đầu Lưu Triệt và Đại Tráng lại nghe Lưu Mai thôi bên tai rằng: " Đại ca như vậy thực bất hiếu. Dù sao mẹ cũng là người sinh thành dưỡng dục huynh ấy vậy mà huynh ấy làm ngơ để chúng ta khó khăn"
Nghe những lời đó sao mà bà ta bình tĩnh cho được. Chợt bà ta nghĩ đến, đúng vậy bất hiếu cũng là tội. Mình phải kiện lên quan cho nha môn bắt hết chúng mới được. Bắt chúng bỏ tiền ra phụng dưỡng bố mẹ mới là phải đạo. Nghĩ vậy trong lòng bà ta càng quyết tâm liền kéo Lưu Mai ra cửa, Lưu Mai không hiểu ra sao nhưng vẫn ngoan ngoãn đi theo mẹ chồng của mình. Thầm nghĩ chắc là sắp có được chỗ tốt đây.
Lưu Triệt kiểm tra lại cửa tiệm của mình. Mua đồ đạc cần dùng xong, trở về liền thấy đám đông trước cửa. Đang không hiểu ra sao thì Vương đại thẩm túm lấy cậu nói: " Tiểu Triệt ban nãy Triệu lão thái dẫn quan sai tới bắt Đại Tráng đi rồi"
Lưu Triệt nghe vậy biến sắc vội vàng hỏi: " Sao lại như vậy? Giờ Đại Tráng nhà con đang ở đâu? "
Vương đại thẩm, nói: " Tiểu Triệt con bình tĩnh chút. Ban nãy lão bà nương kia đến hô hoán nói Đại Tráng phạm tội bất hiếu. Phải bị bắt bỏ tù, Đại Tráng theo quan sai lên trấn rồi"
Lưu Triệt nghe vậy vội thúc lừa chạy trở về trấn. Mong là Đại Tráng không có chuyện gì Đại Tráng mà có làm sao nhà họ Triệu nhất định lãnh đủ.
Ngoài Lưu Triệt gấp gáp còn có người của Triệu gia gấp gáp lên trấn. Triệu lão gia tử đau đầu không thôi bà vợ ngu ngốc chỉ biết gây chuyện. Lý chính đến tận nơi mắng Triệu lão gia tử. Giờ chuyện này đem lên tận trên huyện không cẩn thận cả thôn gặp họa.
Cả nhà họ Triệu cuống quýt lên vội vàng cử vài người lên trấn xem tình hình. Lý chính xốt ruột quẩn quanh ở nhà họ Triệu đợi tin tức.
Lưu Triệt tới đến huyện nha thì bị cản lại. Nói bên trong đang xử án không phận sự không được phép vào đành sốt ruột quanh quẩn bên ngoài. Đang lúc tính bất chấp lao vào thì thấy Triệu gia cũng gấp gáp tới nơi.
Hai bên nhìn nhau tóe lửa giận, đang lúc giằng co thì cửa nha môn mở ra. Lưu Triệt buông cổ áo Triệu Nhị Tráng ra, chạy lại xem phu quân của mình.
Vừa ra ngoài liền thấy được tức phụ mình tâm niệm lo lắng chạy lại. Đại Tráng tâm tình liền tốt lên, ôm lấy Lưu Triệt, Đại Tráng mỉm cười. Đúng vậy, mình làm đúng lắm.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất