Xuyên Việt Ta Kiếm Được Lão Công Cường Tráng
Chương 34
Vương Đại Ngưu thở dài: "A Liên nàng nói xem rốt cục nhà họ Triệu nghĩ gì? Đại Tráng là máu mủ nhà họ mà"
Vương Liên nói: " Lần này quan hệ giữa Đại Tráng và Triệu gia đứt thật rồi. Cũng xem như là may mắn, còn dính tới bên kia Đại Tráng còn khổ"
Vương Đại Ngưu đành gật đầu, cũng chỉ đành như vậy hi vọng không có chuyện gì xảy ra nữa.
Quăng chuyện nhà họ Triệu ra sau đầu Lưu Triệt và Đại Tráng bận rộn chuẩn bị cho cửa hàng. Đại Tráng mua vài người để giúp việc cho cửa tiệm của Lưu Triệt, đồng thời mua người để lo liệu việc trong nhà. Rất nhiều cây ăn quả được trồng. Còn có hồ để trồng hoa sen tất cả mọi thứ trong nhà đều để cung cấp riêng cho cửa tiệm của Lưu Triệt.
Lưu Triệt nhìn mấy người làm chạy quanh trong sân. Cảm thấy thật vi diệu, không ngờ người cũng có thể mua. Ngày Đại Tráng dẫn Lưu Triệt đi mua người Lưu Triệt vẫn đinh ninh là đi thuê người. Ai ngờ tới nơi thấy một hàng người xếp hàng để được chọn. Chọn xong liền kí tử khế, trọn đời chỉ có thể làm người ở.
Mua ba người trông coi việc trong nhà. Hai người đã hơn ba mươi là Cao Nham và Vương Lệ. Một người làm quản gia một người lo việc cơm nước giặt giũ và một người còn trẻ là Hỉ Nhạc mua để lo việc trong tiệm. Đều là người thành thật không tham tài.
Nơm nớp lo sợ đi theo Lưu Triệt và Đại Tráng về nhà thấy rời huyện ngày càng xa. Xem ra là nông hộ, vậy thì việc bọn họ làm rất nhiều không tránh khỏi bị bóc lột. Nghĩ vậy liền ảm đạm, nhưng khi nhìn thấy nhà của Đại Tráng và Lưu Triệt liền am tâm đi một chút.
Sau đó nghe Lưu Triệt phân bố công việc. Nghe Lưu Triệt nói sẽ trả lương hàng tháng đãi ngộ còn rất tốt, liền cảm thấy thực may mắn. Đến bước đường phải đi bán thân làm kẻ ở.
Vốn đã chuẩn bị tâm lý sẽ bị bóc lột bạc đãi không ngờ lại gặp được chủ nhân tốt như vậy. Cũng xem như là chút may mắn, ông trời còn thương bọn họ.
Thấy một bóng dáng quen thuộc trong sân Lưu Triệt không khỏi đi lại, ngập ngừng hỏi: " Lý thúc? "
Lý Tài thấy tới là Lưu Triệt liền vui vẻ nói: " Tiểu Triệt a, cây trong nhà con thực tốt cảm ơn con và Đại Tráng đã thuê thúc"
Lưu Triệt hỏi han một lúc mới biết Đại Tráng đã thuê Lý Tài chăm sóc cây ăn quả trong nhà. Nghĩ đến hoàn cảnh của Lý Tài Lưu Triệt cũng hiểu lý do Đại Tráng thuê y. Liền hàn huyên với y thêm một lúc nữa rồi vào trong nói chuyện với Đại Tráng.
Đại Tráng thản nhiên nói: " Tức phụ Lý thúc không khỏe. Trong thôn ngoài chúng ta cũng chỉ có hai thúc ấy là đôi phu phu cuộc sống khá khó khăn. Lý thúc có kinh nghiệm trồng cây ăn quả nên ta mới thuê thúc ấy, đệ thấy sao?"
Lưu Triệt gật đầu nói: " Đệ cũng tính thuê người trong thôn coi cây trồng trong nhà Lý thúc nhân phẩm tốt thuê thúc ấy tốt lắm. Chúng ta xem giúp thúc ấy một chút trả tiền lương hậu một chút"
Đại Tráng cũng có ý này, liền ôm lấy Lưu Triệt cười ha ha. Lưu Triệt cho Đại Tráng một phát vì tội không đứng đắn. Nghĩ đến hoàn cảnh mình gặp Lý Tài lúc đó y đang đổ cá trạch lại ruộng của nhà họ Triệu. Tuy khó khăn cũng không chiếm lợi bất nghĩa của nhà người khác. Lưu Triệt không khỏi có chút vui vẻ cùng là người có nam tức phụ. Bữa nào mình sang thăm tức phụ thúc ấy một chút Lưu Triệt nghĩ.
Sáng hôm đó Hỉ Nhạc đang quét sân, vì cửa tiệm vẫn chưa mở nên Hỉ Nhạc hiện tại chỉ làm mấy việc vặt trong nhà. Dồn đống lá lại thì nghe thấy ngoài cửa có tiếng gọi: " Đại Tráng có nhà không "
Hỉ Nhạc cất chổi chạy ra mở cửa: " Xin hỏi có việc gì vậy? "
Thấy mở cửa là một thiếu niên xa lạ, Triệu Phú Quý và Triệu Bình không khỏi ngạc nhiên không lẽ nhầm nhà? Triệu Phú Quý không khỏi hỏi: " Đây có phải là nhà Triệu Đại Tráng không?"
Hỉ Nhạc nói: " Đúng vậy hai người tìm lão gia? "
Triệu Phú Quý nghe vậy liền đoán ra thân phận của Hỉ Nhạc. Trong lòng không khỏi suy tính Đại Tráng đã khá giả đến mức độ có người ở rồi ư?
Hỉ Nhạc khó hiểu nhìn hai người thần sắc xoay chuyển liên tục trước mặt mở miệng hỏi: " Hai người là ai? Để tôi vào thông báo"
Triệu Phú Quý vẫn đắm chìm trong suy nghĩ của mình không để ý câu hỏi của Hỉ Nhạc Triệu Bình đành lên tiếng: " Phiền tiểu huynh đệ ta là đệ đệ của Triệu Đại Tráng đây là cha huynh ấy"
Hỉ Nhạc cảm thấy hai người này đến không có ý tốt. Nghe thấy bảo là người nhà của ông chủ nhưng cũng không dám cho vào ngay sợ là lừa đảo, đành nói: " Hai người đứng đây đợi chút ta vào thông báo"
Triệu Phú Quý nhìn cánh cổng đóng lại trước mặt mình tâm trạng phức tạp, nói là cha Đại Tráng rồi còn phải đợi? Nghĩ vậy liền bất mãn, nhưng lần này đến đây nhờ vả nên đành nuốt cơn giận xuống.
Một lúc sau cửa lại mở ra, Hỉ Nhạc nói: " Hai người vào trong đi, lão gia đang ở bên trong đợi"
Triệu Phú Quý và Triệu Bình ngượng ngùng theo Hỉ Nhạc vào bên trong cũng tinh tường phát hiện ra thái độ của Hỉ Nhạc lãnh đạm hơn lúc nãy. Nhưng cũng không nói gì được, lén lút đánh giá xung quanh bên trong còn rộng và đẹp hơn bên ngoài. Nhìn đường đi được lát đá dưới chân tâm trạng Triệu Phú Quý và Triệu Bình phức tạp.
( Lý Tài là Lý đại thúc mình có nhắc tới ở chương 22 nhé!)
Vương Liên nói: " Lần này quan hệ giữa Đại Tráng và Triệu gia đứt thật rồi. Cũng xem như là may mắn, còn dính tới bên kia Đại Tráng còn khổ"
Vương Đại Ngưu đành gật đầu, cũng chỉ đành như vậy hi vọng không có chuyện gì xảy ra nữa.
Quăng chuyện nhà họ Triệu ra sau đầu Lưu Triệt và Đại Tráng bận rộn chuẩn bị cho cửa hàng. Đại Tráng mua vài người để giúp việc cho cửa tiệm của Lưu Triệt, đồng thời mua người để lo liệu việc trong nhà. Rất nhiều cây ăn quả được trồng. Còn có hồ để trồng hoa sen tất cả mọi thứ trong nhà đều để cung cấp riêng cho cửa tiệm của Lưu Triệt.
Lưu Triệt nhìn mấy người làm chạy quanh trong sân. Cảm thấy thật vi diệu, không ngờ người cũng có thể mua. Ngày Đại Tráng dẫn Lưu Triệt đi mua người Lưu Triệt vẫn đinh ninh là đi thuê người. Ai ngờ tới nơi thấy một hàng người xếp hàng để được chọn. Chọn xong liền kí tử khế, trọn đời chỉ có thể làm người ở.
Mua ba người trông coi việc trong nhà. Hai người đã hơn ba mươi là Cao Nham và Vương Lệ. Một người làm quản gia một người lo việc cơm nước giặt giũ và một người còn trẻ là Hỉ Nhạc mua để lo việc trong tiệm. Đều là người thành thật không tham tài.
Nơm nớp lo sợ đi theo Lưu Triệt và Đại Tráng về nhà thấy rời huyện ngày càng xa. Xem ra là nông hộ, vậy thì việc bọn họ làm rất nhiều không tránh khỏi bị bóc lột. Nghĩ vậy liền ảm đạm, nhưng khi nhìn thấy nhà của Đại Tráng và Lưu Triệt liền am tâm đi một chút.
Sau đó nghe Lưu Triệt phân bố công việc. Nghe Lưu Triệt nói sẽ trả lương hàng tháng đãi ngộ còn rất tốt, liền cảm thấy thực may mắn. Đến bước đường phải đi bán thân làm kẻ ở.
Vốn đã chuẩn bị tâm lý sẽ bị bóc lột bạc đãi không ngờ lại gặp được chủ nhân tốt như vậy. Cũng xem như là chút may mắn, ông trời còn thương bọn họ.
Thấy một bóng dáng quen thuộc trong sân Lưu Triệt không khỏi đi lại, ngập ngừng hỏi: " Lý thúc? "
Lý Tài thấy tới là Lưu Triệt liền vui vẻ nói: " Tiểu Triệt a, cây trong nhà con thực tốt cảm ơn con và Đại Tráng đã thuê thúc"
Lưu Triệt hỏi han một lúc mới biết Đại Tráng đã thuê Lý Tài chăm sóc cây ăn quả trong nhà. Nghĩ đến hoàn cảnh của Lý Tài Lưu Triệt cũng hiểu lý do Đại Tráng thuê y. Liền hàn huyên với y thêm một lúc nữa rồi vào trong nói chuyện với Đại Tráng.
Đại Tráng thản nhiên nói: " Tức phụ Lý thúc không khỏe. Trong thôn ngoài chúng ta cũng chỉ có hai thúc ấy là đôi phu phu cuộc sống khá khó khăn. Lý thúc có kinh nghiệm trồng cây ăn quả nên ta mới thuê thúc ấy, đệ thấy sao?"
Lưu Triệt gật đầu nói: " Đệ cũng tính thuê người trong thôn coi cây trồng trong nhà Lý thúc nhân phẩm tốt thuê thúc ấy tốt lắm. Chúng ta xem giúp thúc ấy một chút trả tiền lương hậu một chút"
Đại Tráng cũng có ý này, liền ôm lấy Lưu Triệt cười ha ha. Lưu Triệt cho Đại Tráng một phát vì tội không đứng đắn. Nghĩ đến hoàn cảnh mình gặp Lý Tài lúc đó y đang đổ cá trạch lại ruộng của nhà họ Triệu. Tuy khó khăn cũng không chiếm lợi bất nghĩa của nhà người khác. Lưu Triệt không khỏi có chút vui vẻ cùng là người có nam tức phụ. Bữa nào mình sang thăm tức phụ thúc ấy một chút Lưu Triệt nghĩ.
Sáng hôm đó Hỉ Nhạc đang quét sân, vì cửa tiệm vẫn chưa mở nên Hỉ Nhạc hiện tại chỉ làm mấy việc vặt trong nhà. Dồn đống lá lại thì nghe thấy ngoài cửa có tiếng gọi: " Đại Tráng có nhà không "
Hỉ Nhạc cất chổi chạy ra mở cửa: " Xin hỏi có việc gì vậy? "
Thấy mở cửa là một thiếu niên xa lạ, Triệu Phú Quý và Triệu Bình không khỏi ngạc nhiên không lẽ nhầm nhà? Triệu Phú Quý không khỏi hỏi: " Đây có phải là nhà Triệu Đại Tráng không?"
Hỉ Nhạc nói: " Đúng vậy hai người tìm lão gia? "
Triệu Phú Quý nghe vậy liền đoán ra thân phận của Hỉ Nhạc. Trong lòng không khỏi suy tính Đại Tráng đã khá giả đến mức độ có người ở rồi ư?
Hỉ Nhạc khó hiểu nhìn hai người thần sắc xoay chuyển liên tục trước mặt mở miệng hỏi: " Hai người là ai? Để tôi vào thông báo"
Triệu Phú Quý vẫn đắm chìm trong suy nghĩ của mình không để ý câu hỏi của Hỉ Nhạc Triệu Bình đành lên tiếng: " Phiền tiểu huynh đệ ta là đệ đệ của Triệu Đại Tráng đây là cha huynh ấy"
Hỉ Nhạc cảm thấy hai người này đến không có ý tốt. Nghe thấy bảo là người nhà của ông chủ nhưng cũng không dám cho vào ngay sợ là lừa đảo, đành nói: " Hai người đứng đây đợi chút ta vào thông báo"
Triệu Phú Quý nhìn cánh cổng đóng lại trước mặt mình tâm trạng phức tạp, nói là cha Đại Tráng rồi còn phải đợi? Nghĩ vậy liền bất mãn, nhưng lần này đến đây nhờ vả nên đành nuốt cơn giận xuống.
Một lúc sau cửa lại mở ra, Hỉ Nhạc nói: " Hai người vào trong đi, lão gia đang ở bên trong đợi"
Triệu Phú Quý và Triệu Bình ngượng ngùng theo Hỉ Nhạc vào bên trong cũng tinh tường phát hiện ra thái độ của Hỉ Nhạc lãnh đạm hơn lúc nãy. Nhưng cũng không nói gì được, lén lút đánh giá xung quanh bên trong còn rộng và đẹp hơn bên ngoài. Nhìn đường đi được lát đá dưới chân tâm trạng Triệu Phú Quý và Triệu Bình phức tạp.
( Lý Tài là Lý đại thúc mình có nhắc tới ở chương 22 nhé!)
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất