Xuyên Việt Ta Kiếm Được Lão Công Cường Tráng

Chương 49

Trước Sau
Vì để phòng tránh việc xưởng bánh tráng làm ăn phát đạt dẫn đến người khác đỏ mắt nên Lưu Triệt tuyên bố chọn đại lý ủy quyền.

Cái gọi là đại lý ủy quyền chính là mua bán hàng hóa theo đó bên giao đại lý và bên đại lý. Thỏa thuận việc bên đại lý nhân dân chính mình mua bán hàng hóa. Cho bên giao đại lý hoặc cung ứng dịch vụ để hưởng thù lao.

Còn gọi là " cửa hàng ủy quyền", Lưu Triệt vừa công bố làm rớt con mắt của bao nhiêu người. Lại có cả cách này, người ta có thể mở cửa hàng bánh tráng. Bỏ vốn của mình ra mở tiệm, Lưu Triệt cho đến học làm bánh.

Nhưng với điều kiện tiệm phải mang tên Hòa Đường Ký cung cấp một phần lợi nhuận cho Lưu Triệt? Lưu Triệt cũng điều tra rõ ràng kí khế ước đàng hoàng mới cho mở tiệm.

Ngươi nói gì? Muốn giả vờ đến học rồi tự mở tiệm của mình. Khế ước đã kí, dám làm bậy? Vậy vào đại lao, ra tù còn dám làm bậy? Vào đại lao tiếp....

Bởi vậy mọi người phục sát đất thủ đoạn của Lưu Triệt. Xong cũng phải nói, người không rộng lượng sao dám mạo hiểm cho người khác học bí quyết của mình. Ai mà chẳng bo bo giữ lấy cho riêng mình chỉ có Lưu Triệt hết lần này tới lần khác làm người ta ngạc nhiên.

Thực ra, Lưu Triệt cũng không phải quá hào phóng. Bánh tráng không quá khó làm sớm muộn gì cũng có người tìm ra được bí quyết trong đó. Chi bằng để chính mình nói ra lại kiếm được lợi cho rồi.

Ngoài cửa bánh tráng, cũng có người đến xin làm cửa hàng ủy quyền. Của bánh ngọt Hòa Đường Ký. Lưu Triệt cũng đồng ý cho ủy quyền nhưng lựa chọn vô cùng khắt khe.

Bởi vậy, Hòa Đường Ký lấy tốc độ chóng mặt nhanh chóng có nhiều chi nhánh trên nhiều tỉnh thành. Tiệm người ta muốn có chi nhánh là phải tự bỏ tiền ra.

Thuê nhân viên, có khi người ta lại không chú tâm tới cửa hàng. Cửa hàng ủy quyền lại khác tuy biển hiệu của Hòa Đường Ký nhưng là cửa hàng do mình bỏ tiền ra a. Buôn bán không tốt mình thiệt nởi vậy ai cũng cố gắng buôn bán.

Có lợi thì cũng có hại, tuy nhiên thời kì này loại cửa hàng này chưa quá phổ biến. Lưu Triệt là người tiên phong dẫn đầu, người dân lại đang còn chất phác thật thà,không như người hiện đại nên Lưu Triệt vẫn có thể kiểm soát cửa hàng chặt chẽ.



Cửa hàng của Lưu Triệt dần ổn định, cũng không thể không nói đến công của Đại Tráng. Người đã lén lút chỉnh một số người có ý đồ bất hảo, bóp nát ý tưởng giở trò với tức phụ mình từ trong trứng.

Lưu Triệt rất nổi tiếng ở ngoài trấn, nhưng trong thôn Thạch Thủy Đại Tráng lại là người nổi tiếng hơn. Đất đai trong thôn, rất nhiều đều là Đại Tráng mua. Sau đó cho thuê với giá phải chăng cũng không hà hiếp người thuê, nhưng tuyệt đối không nhân nhượng với người không thành thật.

Đại Tráng còn bỏ tiền xây một trường học nhỏ cũng chỉ như nhà ba gian thôi, đặc biệt thuê ba người dạy học. Đều là những học sinh thi rớt, nhưng chữ nghĩa cũng coi như là tốt cho trẻ con trong thôn đi học giá rẻ. Thậm chí miễn phí cho người có hoàn cảnh khó khăn.

Người trong thôn Thạch Thủy vô cùng biết ơn Đại Tráng. Lưu Mai và Trương Thúy Hoa thấy có trường trong thôn cũng muốn nhét con trai mình vào đó học. Đại Tráng là đại bá bọn nhỏ, đáng ra Tiểu Mao và Tiểu Hổ có thể không đóng học phí.

Lại vẫn phải đóng tiền, thậm chí tốn không ít nước bọt mới cho con vào học được. Bởi trong thôn đều biết đức hạnh Triệu gia lại biết quan hệ của Triệu gia và Đại Tráng nên không muốn nhận hai đứa nhỏ.

Tiếc tiền Lưu Mai và Trương Thúy Hoa lại càng hận Triệu lão thái. Nếu không phải bà ta cứ gây chuyện chọc cho quan hệ với Đại Tráng ngày một tệ thì cũng không đến nỗi phải mất mặt như ngày hôm nay.

Bởi vậy càng không quan tâm đến Triệu lão thái cũng không quản bà có ốm đau hay không. Trương Thúy Hoa trào phúng cười Lưu Mai nghĩ Lưu Mai bây giờ căm hận mẹ chồng. Mà không nghĩ tới Triệu lão thái đi kiện cáo nguyên do cũng là do ả thêm mắm dặm muối.

Trương Thúy Hoa cũng không phải dạng hiền lành. Liền bóng gió nói việc mẹ chồng lên trấn kiện cáo cũng có liên quan đến Lưu Mai. Hai cô con dâu tranh đấu gay gắt cuối cùng Trương Thúy Hoa toàn thắng tạm thay Triệu lão thái chăm lo Triệu gia.

Nhà họ Triệu từ sau khi Triệu Bình thành con thừa tự càng ngày càng không yên ổn. Triệu Bình thầm cảm thấy may mắn mình đã rời Triệu gia.

Bỏ qua việc nhà họ Triệu rối mù, việc đó không ảnh hưởng đến Lưu Triệt hay Đại Tráng nữa. Hôm nay Đại Tráng lại lên trấn, nhưng không phải là đi thăm tức phụ như mọi khi.

Mà là lên trường, đây là buổi họp phụ huynh. Do tức phụ nhà mình đề xuất với nghĩa phụ nên bây giờ trường học cứ một kì lại họp mặt thông báo kết quả học tập của học sinh. Nghe đồn nhiều đứa sau buổi họp sẽ nát mông kêu khóc thảm thương không biết ai nghĩ ra trò họp phụ huynh.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau