Xuyên Việt Ta Kiếm Được Lão Công Cường Tráng
Chương 67
Lam Vũ khó hiểu nói: " Mẫu phi...Ý của người là...? "
Nghi Phụng nói: " Khi ta mới vào cung, lập tức được phụ hoàng con sủng ái. Ta vốn dĩ nghĩ là do người vừa ý ta còn vui vẻ biết bao, tự kiêu biết bao... "
Lam Vũ lặng yên nghe mẫu thân của mình nói chuyện. Nghi Phụng chua xót nói: " Con biết không ta có đôi mắt rất giống Ôn Thường....phụ hoàng con thích nhất là đôi mắt ấy "
Lam Vũ kinh ngạc lắp bắp nói: " Chẳng lẽ...chẳng lẽ...ý mẫu phi là... "
Nghi Phụng nói: " Đúng như con nghĩ đó. Chuyện này là ta vô tình biết được thôi con biết không tuổi trẻ của ta đã từng căm ghét Ôn Thường xong bây giờ lại thấy cảm kích hắn. Vì chỉ có ta là có đôi mắt giống hắn nhất những người khác không có. Nên ta mới được sủng ái mới có thể có các con"
Lam Vũ nói: " Ý mẫu thân là con nên lôi kéo Ôn đại nhân đứng về phía chúng ta sao? "
Nghi Phụng nói: " Đúng vậy, con đừng suy nghĩ nhiều về vấn đề này. Phụ hoàng con thích Ôn Thường cũng đỡ hơn là thích bất kì nữ nhân nào khác. Có nhữ vậy ta mới có thể nghĩ là do ta không phải đàn ông nên phụ hoàng con mới không yêu ta. Nếu đổi lại người phụ hoàng con thích là một nữ nhân nào đó ta chắc chắn sẽ không chịu được"
Lam Vũ cúi mặt không nói gì, thực sự cũng không cảm thấy khó chịu với Ôn Thường chỉ là cảm thấy quá đỗi ngạc nhiên thôi.
Nghi Phụng cười nói: " Mà cũng lạ, dạo này nam phong có vẻ được ưa thích hơn. Con xem Hổ tướng quân có nam tức phụ tình cảm lại con tốt như vậy. Không thì kiếp sau ta xin diêm vương cho đầu thai làm nam nhân xem"
Lam Vũ nói: " Con hiểu ý mẫu phi rồi"
Nghi Phụng nói: " Con biết không tam hoàng thúc của con cũng là thích nam nhân đó. Lừa gạt người ta, sau đó liền bị người kia thẳng tay bỏ bây giờ già rồi vẫn còn hối hận đau lòng "
Lam Vũ chạy chối chết khỏi chỗ mẫu phi mình. Hôm nay y cảm thấy mình đã biết quá nhiều chuyện rồi. Mẫu phi cũng thật là sao có thể kể những chuyện này mà vẫn mang vẻ mặt vui đùa như thế.
Nghi Phụng cười nhìn bóng lưng con mình đi mất sau đó rũ mắt lẩm bẩm: " Đàn ông...thật là... "
Lam Vũ nghe lời khuyên của mẫu phi mình. Cũng tìm cách tạo quan hệ tốt với Lưu Triệt nhưng cũng không dám làm chuyện gì quá lộ liễu. Dù Lưu Triệt là nam nhưng dù sao cũng là tức phụ của người khác nếu không cẩn thận sẽ sinh chuyện thị phi.
Lưu Triệt và Đại Tráng đến kinh thành được một tháng. Cả hai phu phu đều gây sóng gió cho kinh thành. Thất hoàng tử đứng ngồi không yên, Hổ tướng quân đã quay về bên cạnh hoàng huynh lại có người giúp đõ.
Hổ tướng quân rất có uy tín trong quân doanh. Nếu y thực sự giúp thái tử, vậy binh quyền trong nước sẽ có một phần lớn nghiêng về phía bên đó. Càng nghĩ càng thấy không ổn, Lam Ngọc nghĩ phải tìm cách gì đó.
Bởi vậy Đại Tráng và Lưu Triệt được mời vào trong cung lại tình cờ gặp được bát công chúa, Lam Khả Hân.
Lam Khả Hân nhìn hai bàn tay đan vào nhau của Đại Tráng và Lưu Triệt thì khó chịu không thôi. Trước đây nàng đã cảm thấy Hổ tướng quân thật uy vũ, cũng thật là soái, vài năm trước tâm hồn thiếu nữ. Còn muốn gả cho y, khi biết y đã lập gia thất thì thương tâm biết bao.
Ấy vậy mà thê tử không còn, y cưới một thê tử khác lại là một nam nhân? Một nam nhân cũng có thể có được tướng quân. Vậy tại sao nàng đường hoàng là công chúa lá ngọc cành vàng lại không bằng?
Bởi vậy liền buông lời chế giễu Lưu Triệt: " Đây là tức phụ của tướng quân? Ta thấy cũng là một nhân tài, tại sao có bản lĩnh lại không dựa vào sức mình mà lại phải tìm cách mò lên người của kẻ khác? "
Lưu Triệt không hiểu địch ý của vị công chúa này từ đâu mà có. Nhưng vì người ta thân phận cao quý cũng không tiện làm nàng mất mặt. Bởi vậy chọn cách im lặng Lam Khả Hân thấy vậy lại càng khinh thường muốn được nước làm tới.
Thì Đại Tráng nói: " Không nhọc lòng công chúa quan tâm. Thực ra ta đều là do tức phụ nuôi nên kẻ bám lên người người khác là ta"
Lam Khả Hân không thể tin được nhìn Đại Tráng vì muốn bảo vệ người này, ngay cả bản thân cũng tự hạ thấp. Đại Tráng càng đứng về phía Lưu Triệt, Lam Khả Hân lại càng không can tâm.
Thực ra, cuộc gặp mặt này là Lam Ngọc cố ý sắp xếp. Y muốn làm cho Đại Tráng và Lưu Triệt mất mặt cũng muốn kiểm tra tin đồn xem Đại Tráng có thực sự tốt với Lưu Triệt như lời đồn không.
Gây xích mích để kéo sự ủng hộ của Lam Khả Hân về phía mình. Dù sao ngoại tổ phụ của nàng cũng là hộ bộ thượng thư, gốc rễ trong triều cũng lớn mạnh.
Nếu Đại Tráng thực sự yêu thương Lưu Triệt như lời đồn. Vậy muốn hại y sẽ trở nên đơn giản hơn cứ nhắm vào tức phụ và con trai y là được. Lam Ngọc suy tin hả kĩ càng nhất định lần này phải chặt cánh tay này đi.
Nghi Phụng nói: " Khi ta mới vào cung, lập tức được phụ hoàng con sủng ái. Ta vốn dĩ nghĩ là do người vừa ý ta còn vui vẻ biết bao, tự kiêu biết bao... "
Lam Vũ lặng yên nghe mẫu thân của mình nói chuyện. Nghi Phụng chua xót nói: " Con biết không ta có đôi mắt rất giống Ôn Thường....phụ hoàng con thích nhất là đôi mắt ấy "
Lam Vũ kinh ngạc lắp bắp nói: " Chẳng lẽ...chẳng lẽ...ý mẫu phi là... "
Nghi Phụng nói: " Đúng như con nghĩ đó. Chuyện này là ta vô tình biết được thôi con biết không tuổi trẻ của ta đã từng căm ghét Ôn Thường xong bây giờ lại thấy cảm kích hắn. Vì chỉ có ta là có đôi mắt giống hắn nhất những người khác không có. Nên ta mới được sủng ái mới có thể có các con"
Lam Vũ nói: " Ý mẫu thân là con nên lôi kéo Ôn đại nhân đứng về phía chúng ta sao? "
Nghi Phụng nói: " Đúng vậy, con đừng suy nghĩ nhiều về vấn đề này. Phụ hoàng con thích Ôn Thường cũng đỡ hơn là thích bất kì nữ nhân nào khác. Có nhữ vậy ta mới có thể nghĩ là do ta không phải đàn ông nên phụ hoàng con mới không yêu ta. Nếu đổi lại người phụ hoàng con thích là một nữ nhân nào đó ta chắc chắn sẽ không chịu được"
Lam Vũ cúi mặt không nói gì, thực sự cũng không cảm thấy khó chịu với Ôn Thường chỉ là cảm thấy quá đỗi ngạc nhiên thôi.
Nghi Phụng cười nói: " Mà cũng lạ, dạo này nam phong có vẻ được ưa thích hơn. Con xem Hổ tướng quân có nam tức phụ tình cảm lại con tốt như vậy. Không thì kiếp sau ta xin diêm vương cho đầu thai làm nam nhân xem"
Lam Vũ nói: " Con hiểu ý mẫu phi rồi"
Nghi Phụng nói: " Con biết không tam hoàng thúc của con cũng là thích nam nhân đó. Lừa gạt người ta, sau đó liền bị người kia thẳng tay bỏ bây giờ già rồi vẫn còn hối hận đau lòng "
Lam Vũ chạy chối chết khỏi chỗ mẫu phi mình. Hôm nay y cảm thấy mình đã biết quá nhiều chuyện rồi. Mẫu phi cũng thật là sao có thể kể những chuyện này mà vẫn mang vẻ mặt vui đùa như thế.
Nghi Phụng cười nhìn bóng lưng con mình đi mất sau đó rũ mắt lẩm bẩm: " Đàn ông...thật là... "
Lam Vũ nghe lời khuyên của mẫu phi mình. Cũng tìm cách tạo quan hệ tốt với Lưu Triệt nhưng cũng không dám làm chuyện gì quá lộ liễu. Dù Lưu Triệt là nam nhưng dù sao cũng là tức phụ của người khác nếu không cẩn thận sẽ sinh chuyện thị phi.
Lưu Triệt và Đại Tráng đến kinh thành được một tháng. Cả hai phu phu đều gây sóng gió cho kinh thành. Thất hoàng tử đứng ngồi không yên, Hổ tướng quân đã quay về bên cạnh hoàng huynh lại có người giúp đõ.
Hổ tướng quân rất có uy tín trong quân doanh. Nếu y thực sự giúp thái tử, vậy binh quyền trong nước sẽ có một phần lớn nghiêng về phía bên đó. Càng nghĩ càng thấy không ổn, Lam Ngọc nghĩ phải tìm cách gì đó.
Bởi vậy Đại Tráng và Lưu Triệt được mời vào trong cung lại tình cờ gặp được bát công chúa, Lam Khả Hân.
Lam Khả Hân nhìn hai bàn tay đan vào nhau của Đại Tráng và Lưu Triệt thì khó chịu không thôi. Trước đây nàng đã cảm thấy Hổ tướng quân thật uy vũ, cũng thật là soái, vài năm trước tâm hồn thiếu nữ. Còn muốn gả cho y, khi biết y đã lập gia thất thì thương tâm biết bao.
Ấy vậy mà thê tử không còn, y cưới một thê tử khác lại là một nam nhân? Một nam nhân cũng có thể có được tướng quân. Vậy tại sao nàng đường hoàng là công chúa lá ngọc cành vàng lại không bằng?
Bởi vậy liền buông lời chế giễu Lưu Triệt: " Đây là tức phụ của tướng quân? Ta thấy cũng là một nhân tài, tại sao có bản lĩnh lại không dựa vào sức mình mà lại phải tìm cách mò lên người của kẻ khác? "
Lưu Triệt không hiểu địch ý của vị công chúa này từ đâu mà có. Nhưng vì người ta thân phận cao quý cũng không tiện làm nàng mất mặt. Bởi vậy chọn cách im lặng Lam Khả Hân thấy vậy lại càng khinh thường muốn được nước làm tới.
Thì Đại Tráng nói: " Không nhọc lòng công chúa quan tâm. Thực ra ta đều là do tức phụ nuôi nên kẻ bám lên người người khác là ta"
Lam Khả Hân không thể tin được nhìn Đại Tráng vì muốn bảo vệ người này, ngay cả bản thân cũng tự hạ thấp. Đại Tráng càng đứng về phía Lưu Triệt, Lam Khả Hân lại càng không can tâm.
Thực ra, cuộc gặp mặt này là Lam Ngọc cố ý sắp xếp. Y muốn làm cho Đại Tráng và Lưu Triệt mất mặt cũng muốn kiểm tra tin đồn xem Đại Tráng có thực sự tốt với Lưu Triệt như lời đồn không.
Gây xích mích để kéo sự ủng hộ của Lam Khả Hân về phía mình. Dù sao ngoại tổ phụ của nàng cũng là hộ bộ thượng thư, gốc rễ trong triều cũng lớn mạnh.
Nếu Đại Tráng thực sự yêu thương Lưu Triệt như lời đồn. Vậy muốn hại y sẽ trở nên đơn giản hơn cứ nhắm vào tức phụ và con trai y là được. Lam Ngọc suy tin hả kĩ càng nhất định lần này phải chặt cánh tay này đi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất