Chương 52: Thập Tự kiếm phái (Hoàn)
Người dịch: Bạch Nhật Mộng
” Hôi Thiến Quyết phải được cất giữ cẩn thận mới được, dù sao đây cũng là bí kíp võ công bị nhiều người dòm ngó. ” Túy Nguyệt bỏ vào trong tay áo.
” Thế nhưng cái người kế thừa của Thành gia kia, nên bắt đầu kiếm từ đâu đây? Dùng thế lực của hoàng cung chăng? ” Lãnh truy hỏi.
” — Không cần — ta nghĩ nếu ta nhớ không lầm thì người đó là người quen của chúng ta. ” Túy Nguyệt mỉm cười.
Người quen??
” Không cần nghĩ nữa, vừa đúng lúc Túy Diệu phái người đó đi lo công chuyện — mà nơi hắn đến chính là mục tiêu tiếp theo của chúng ta, Thủy Liêm giáo! ”
Hi vọng ta đừng có đoán sai —
– – – – – – – – – – – – – – – – – – – – – – – – –
Lãnh cùng Túy Nguyệt cuối cùng cũng ở Thập Tự kiếm phái dạo đủ rồi, bọn họ tính cáo biệt Thập Tự kiếm phái, hướng về mục tiêu tiếp theo là Thủy Liêm giáo xuất phát.
” Bốn vị phải đi rồi à? Có cần ta tiễn một đoạn không? ” Phọ giáo chủ của Thập Tự kiếm phái vô cùng lễ độ nói.
” Miễn đi! Dù sao sớm muộn gì cũng phải cáo biệt thôi! ” Túy Nguyệt thong thả nói.
” Vậy tại hạ không tiễn, thỉnh bốn vị lên đường cẩn thận. ” Phó giáo chủ của Thập Tự kiếm phái lễ phép nói xong liền quay vào trong xử lý sự vụ.
” Thủy Liêm giáo xa lắm sao? ” Lãnh hỏi Túy Nguyệt.
” Không xa lắm, ở gần Thần Quan, có lẽ phải cưỡi ngựa. ” Sau khi suy nghĩ Túy Nguyệt nói.
” Đúng rồi! Hình như trước giờ chúng ta đều đi bộ, sao lại không cưỡi ngựa chứ? ” Lãnh nghi hoặc.
” — Không nhớ nữa — ” Túy Nguyệt có chút xấu hổ.
” Vậy chúng ta đến trấn kế tiếp mua ngựa vậy. ” Túy Thần nói.
– – – – – – – – – – – – – – – – – – – – – – – – – –
Đến Tỉ Lạc trấn rồi (tự biên), Túy Thần đi mua ba con ngựa.
” Tại sao chỉ có ba con ngựa? ” Lãnh hỏi.
” — Lãnh ngươi biết cưỡi ngựa không? ” Túy Thần mỉm cười.
” — Hình như chưa từng thử qua. ” Nói gì thì trước giờ ta đều dùng khinh công bay bay —
” Vậy là đúng rồi, ta chở ngươi là được rồi. ” Túy Thần mỉm cười.
Sao ta cứ cảm thấy nụ cười của Túy Thần có chút quái quái — Lạnh rùng mình ớn lạnh.
” Vậy Chỉ Kỳ bết không? ” Lãnh hỏi.
” Biết, thân làm trợ lý của người tiếp quản tập đoàn Vũ thị, chút chuyện cỏn con này sao lại không biết chứ. ” Chỉ Kỳ mỉm cười.
Dù sao thì ta cũng là người vô dụng nhất —
” Lên ngựa đi! ” Túy Thần ngồi trên ngựa đưa tay cho Lãnh.
” Được rồi — ”
Kéo tay Lãnh, Túy Thần dùng lực kéo một cái thôi đã kéo Lãnh lên ngựa rồi.
”! ” Đợi đến khi Lãnh hồi thần lại, bản thân đã bị Túy Thần ôm vào lòng, được đi đưa đi rồi.
” Túy Thần — ” Lãnh muốn kháng nghị, vừa ngẩng đầu đã bị Túy Thần hôn lấy.
” Ngồi ngoan nào, được không? ”
” — Biết rồi — ”
Kiếp này đã định sẵn là bị Túy Thần ăn rồi —
” Hôi Thiến Quyết phải được cất giữ cẩn thận mới được, dù sao đây cũng là bí kíp võ công bị nhiều người dòm ngó. ” Túy Nguyệt bỏ vào trong tay áo.
” Thế nhưng cái người kế thừa của Thành gia kia, nên bắt đầu kiếm từ đâu đây? Dùng thế lực của hoàng cung chăng? ” Lãnh truy hỏi.
” — Không cần — ta nghĩ nếu ta nhớ không lầm thì người đó là người quen của chúng ta. ” Túy Nguyệt mỉm cười.
Người quen??
” Không cần nghĩ nữa, vừa đúng lúc Túy Diệu phái người đó đi lo công chuyện — mà nơi hắn đến chính là mục tiêu tiếp theo của chúng ta, Thủy Liêm giáo! ”
Hi vọng ta đừng có đoán sai —
– – – – – – – – – – – – – – – – – – – – – – – – –
Lãnh cùng Túy Nguyệt cuối cùng cũng ở Thập Tự kiếm phái dạo đủ rồi, bọn họ tính cáo biệt Thập Tự kiếm phái, hướng về mục tiêu tiếp theo là Thủy Liêm giáo xuất phát.
” Bốn vị phải đi rồi à? Có cần ta tiễn một đoạn không? ” Phọ giáo chủ của Thập Tự kiếm phái vô cùng lễ độ nói.
” Miễn đi! Dù sao sớm muộn gì cũng phải cáo biệt thôi! ” Túy Nguyệt thong thả nói.
” Vậy tại hạ không tiễn, thỉnh bốn vị lên đường cẩn thận. ” Phó giáo chủ của Thập Tự kiếm phái lễ phép nói xong liền quay vào trong xử lý sự vụ.
” Thủy Liêm giáo xa lắm sao? ” Lãnh hỏi Túy Nguyệt.
” Không xa lắm, ở gần Thần Quan, có lẽ phải cưỡi ngựa. ” Sau khi suy nghĩ Túy Nguyệt nói.
” Đúng rồi! Hình như trước giờ chúng ta đều đi bộ, sao lại không cưỡi ngựa chứ? ” Lãnh nghi hoặc.
” — Không nhớ nữa — ” Túy Nguyệt có chút xấu hổ.
” Vậy chúng ta đến trấn kế tiếp mua ngựa vậy. ” Túy Thần nói.
– – – – – – – – – – – – – – – – – – – – – – – – – –
Đến Tỉ Lạc trấn rồi (tự biên), Túy Thần đi mua ba con ngựa.
” Tại sao chỉ có ba con ngựa? ” Lãnh hỏi.
” — Lãnh ngươi biết cưỡi ngựa không? ” Túy Thần mỉm cười.
” — Hình như chưa từng thử qua. ” Nói gì thì trước giờ ta đều dùng khinh công bay bay —
” Vậy là đúng rồi, ta chở ngươi là được rồi. ” Túy Thần mỉm cười.
Sao ta cứ cảm thấy nụ cười của Túy Thần có chút quái quái — Lạnh rùng mình ớn lạnh.
” Vậy Chỉ Kỳ bết không? ” Lãnh hỏi.
” Biết, thân làm trợ lý của người tiếp quản tập đoàn Vũ thị, chút chuyện cỏn con này sao lại không biết chứ. ” Chỉ Kỳ mỉm cười.
Dù sao thì ta cũng là người vô dụng nhất —
” Lên ngựa đi! ” Túy Thần ngồi trên ngựa đưa tay cho Lãnh.
” Được rồi — ”
Kéo tay Lãnh, Túy Thần dùng lực kéo một cái thôi đã kéo Lãnh lên ngựa rồi.
”! ” Đợi đến khi Lãnh hồi thần lại, bản thân đã bị Túy Thần ôm vào lòng, được đi đưa đi rồi.
” Túy Thần — ” Lãnh muốn kháng nghị, vừa ngẩng đầu đã bị Túy Thần hôn lấy.
” Ngồi ngoan nào, được không? ”
” — Biết rồi — ”
Kiếp này đã định sẵn là bị Túy Thần ăn rồi —
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất