Yêu Chiều Vô Hạn: Người Đàn Ông Chung Tình Của Tôi
Chương 113: 57.2: Không Ra Làm Sao Cả
Bên bờ bãi cát, sóng biển cuộn trào, từng làn từng làn vỗ vào bờ cát, người qua người lại, du khách các nước trong những bộ quần áo tắm đủ các loại nhàn nhã tận hưởng du ngoạn, có tiếng chim chóc hót, có tiếng người già trẻ nhỏ cười khanh khách, vui vẻ hạnh phúc.
Nếu đã ở trên đảo Hawaii, một người vẫn luôn chu đáo như trợ lý Lý chắc hẳn sẽ không quên chuẩn bị những bộ đồ tắm, nhưng những thứu mặc trên người này đều đã qua tay Đoàn Hồng Huyên, cho nên quần áo tắm cũng là một tay Đoàn Hồng Huyên chuẩn bị.
Nằm ngoài dự liệu lại là, áo tắm mà Đoàn Hồng Huyên chuẩn bị rất là bảo thủ, khá là rộng, viền hoa lá rất nhiều, một chút cũng không hề lộ liễu, che đậy kín mít, nhưng căn bản không phải lo lắng về vấn đề ra ngoài ánh sáng. Ngải Tử Lam không chút lo lắng mặc ngay vào.
Còn Đoàn Hồng Huyên lại mặc bồ đồ tắm dành cho nam kiểu dáng vô cùng thông dụng, phía trên lõa lồ, bên dưới chỉ mặc một chiếc quần short rộng thùng thình.
Nề hà gì thân thể quá nóng bỏng, quả thực rất là rắn chắc không còn nghi ngờ gì nữa, thu hút vô số tiếng hét chói tai của các cô gái, cùng rất nhiều ánh mắt đố kỵ của các chàng trai. Nhưng Đoàn Hồng Huyên từ đầu đến cuối đều một bộ lạnh lùng, mắt nhìn thẳng, mặt không biến sắc, bỏ ngoài tai tất cả.
Dáng người cao lớn đĩnh đạc, cơ bắp rắn chắc khỏe khoắn, đường cong mạnh mẽ kiên nghị, chân dài vũ dũng thẳng tắp, lại kết hợp với khuôn mặt anh tuấn tuyệt luân, ngay cả Ngải Tử Lam nhìn cũng đến là chăm chú, mặt ửng hồng tim đập loạn, nai con loạn động, xuân tim nảy mầm, có chút ý nghĩ đen tối.
So sánh sự thờ ơ với phản ứng của đám người xa lạ, phản ứng của Ngải Tử lam rõ ràng rất được lòng Đoàn Hồng Huyên, khiến cho khuôn mặt lạnh lùng của anh ta nhu hòa đi một chút, mang lên nụ cười nhàn nhạt, Đoàn Hồng Huyên nhướn nhướn mày, nhìn chăm chú vào ánh mắt có chút khiêu khích của Ngải Tử Lam, có chút tùy ý trầm giọng hỏi: “Như thế nào hả?”
Thật không ngờ, Đoàn Hồng Huyên cực phẩm nổi danh, tiền tài quyền thế ngập trời ở thành phố s cũng có một ngày lại phải dựa vào mỹ sắc để mà thu hút nữ nhân. Hơn nữa đối với điểm này, anh ta còn dương dương tự đắc, vẻ rất thích thú.
Như thế nào hả? Vóc dáng như thế nào hay là bộ đồ tắm như thế nào? Lẽ nào tự mình anh ta không biết sao?
Ngải Tử Lam ngây thơ không biết Đoàn Hồng Huyên đang nghĩ gì, nhưng nhìn anh ta tươi cười thế kia, ánh mắt ý vị thâm trường, liền biết anh ta hiện giờ tâm tình hẳn rất vui vẻ, khẳng định là đã khởi ra cái ý nghĩ xấu xa gì rồi, chỉ mím môi, làm ra bộ dạng không thèm để ý, cố ý nhàn nhạt nói: “Không ra làm sao cả.”
Nếu đã ở trên đảo Hawaii, một người vẫn luôn chu đáo như trợ lý Lý chắc hẳn sẽ không quên chuẩn bị những bộ đồ tắm, nhưng những thứu mặc trên người này đều đã qua tay Đoàn Hồng Huyên, cho nên quần áo tắm cũng là một tay Đoàn Hồng Huyên chuẩn bị.
Nằm ngoài dự liệu lại là, áo tắm mà Đoàn Hồng Huyên chuẩn bị rất là bảo thủ, khá là rộng, viền hoa lá rất nhiều, một chút cũng không hề lộ liễu, che đậy kín mít, nhưng căn bản không phải lo lắng về vấn đề ra ngoài ánh sáng. Ngải Tử Lam không chút lo lắng mặc ngay vào.
Còn Đoàn Hồng Huyên lại mặc bồ đồ tắm dành cho nam kiểu dáng vô cùng thông dụng, phía trên lõa lồ, bên dưới chỉ mặc một chiếc quần short rộng thùng thình.
Nề hà gì thân thể quá nóng bỏng, quả thực rất là rắn chắc không còn nghi ngờ gì nữa, thu hút vô số tiếng hét chói tai của các cô gái, cùng rất nhiều ánh mắt đố kỵ của các chàng trai. Nhưng Đoàn Hồng Huyên từ đầu đến cuối đều một bộ lạnh lùng, mắt nhìn thẳng, mặt không biến sắc, bỏ ngoài tai tất cả.
Dáng người cao lớn đĩnh đạc, cơ bắp rắn chắc khỏe khoắn, đường cong mạnh mẽ kiên nghị, chân dài vũ dũng thẳng tắp, lại kết hợp với khuôn mặt anh tuấn tuyệt luân, ngay cả Ngải Tử Lam nhìn cũng đến là chăm chú, mặt ửng hồng tim đập loạn, nai con loạn động, xuân tim nảy mầm, có chút ý nghĩ đen tối.
So sánh sự thờ ơ với phản ứng của đám người xa lạ, phản ứng của Ngải Tử lam rõ ràng rất được lòng Đoàn Hồng Huyên, khiến cho khuôn mặt lạnh lùng của anh ta nhu hòa đi một chút, mang lên nụ cười nhàn nhạt, Đoàn Hồng Huyên nhướn nhướn mày, nhìn chăm chú vào ánh mắt có chút khiêu khích của Ngải Tử Lam, có chút tùy ý trầm giọng hỏi: “Như thế nào hả?”
Thật không ngờ, Đoàn Hồng Huyên cực phẩm nổi danh, tiền tài quyền thế ngập trời ở thành phố s cũng có một ngày lại phải dựa vào mỹ sắc để mà thu hút nữ nhân. Hơn nữa đối với điểm này, anh ta còn dương dương tự đắc, vẻ rất thích thú.
Như thế nào hả? Vóc dáng như thế nào hay là bộ đồ tắm như thế nào? Lẽ nào tự mình anh ta không biết sao?
Ngải Tử Lam ngây thơ không biết Đoàn Hồng Huyên đang nghĩ gì, nhưng nhìn anh ta tươi cười thế kia, ánh mắt ý vị thâm trường, liền biết anh ta hiện giờ tâm tình hẳn rất vui vẻ, khẳng định là đã khởi ra cái ý nghĩ xấu xa gì rồi, chỉ mím môi, làm ra bộ dạng không thèm để ý, cố ý nhàn nhạt nói: “Không ra làm sao cả.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất