Yêu Chiều Vô Hạn: Người Đàn Ông Chung Tình Của Tôi

Chương 117: 59.2: Đi Theo Anh

Trước Sau
Ngải Tử Lam chưa có gặp qua cảnh như vậy, ngửi thấy mùi hương phấn của nữ nhân đưa tới, chỉ cảm thấy vô cùng cay mũi, trong lòng không được thoải mái cho lắm, như có ngạnh trong cổ họng, lại cũng không biết nên đối ứng như thế nào.

Về lý, hiện giờ cô xuất hiện ở nơi này với thân phận là trợ lý của Đoàn Hồng Huyên. Nên phản ứng như thế nào, cô vẫn thực sự không biết. Nếu với thân phận là phu nhân của Đoàn Hồng Huyên như thế thì thuận tiện hơn nhiều rồi.

“Cám ơn ý tốt của Lâm tổng, quân tử sao có thể đoạt người của người khác được chứ. Những người này vẫn là giữ lại để Lâm tổng từ từ mà hưởng dụng thì hơn.” Đoàn Hồng Huyên ánh mắt lạnh lùng, ánh mắt sắc như đao quét tới đám nữ nhân xông tới, khuôn mặt tuấn lãnh sáng bóng như bạch nguyệt, âm thanh lại rét lạnh như mùa đông.

Đám nữ nhân kia quanh năm trà trộn trong giới thượng lưu, có mấy người trong số đó không được để ý tới đâu, đột nhiên bị bức lui vào một bên, không dám xông lên nữa.

Đây vẫn chưa bắt đầu bàn chuyện hợp tác, trong không khí mùi thuốc súng đã bốc lên nồng đậm. Đây là hợp tác hay là phân tranh? Ngay cả người ngoài cuộc như Lưu Tín cũng nhìn ra được, trong lòng hơi bất an. Xem ra trong thương giới, quả thực không phải là nơi để cho những người thường như hắn có thể chơi được.



“Được được được, nhìn thấy chưa hả? Đoàn tổng không nhìn đến những kẻ hương phấn dung tục như các người đâu, còn không mau lui xuống.” Thấy thế, Lâm tổng cũng không tức giận, trên mặt nụ cười chưa giảm đi nửa phần, chỉ không kiên nhẫn mà hướng đám nữ nhân kia khoát khoát tay, tỏ ý bọn họ đều lui cả đi.

Đám nữ nhân đó lập tức giải tán, trong lúc nhất thời, cũng chỉ còn lại Lâm tổng một mình lẻ loi ngồi trên ghế sofa, lười biếng mà tà tứ.

Đoàn Hồng Huyên và Ngải Tử Lam lúc này mới chậm rãi ngồi xuống ghế sofa bên cạnh Lâm tổng.

“Thiết nghĩ, vị này chính là Đoàn phu nhân rồi.” Lâm tổng dập tắt điếu thuốc trên bàn, liếc nhìn Ngải Tử Lam có chút e dè, không động thanh sắc hỏi. Mặc dù là câu hỏi, nhưng trong giọng điệu có mấy phần là xác định.

Hắn sao lại biết được? Ngải Tử Lam cả kinh. Nếu cô nhớ không nhầm, cô chưa từng gặp qua Lâm tổng. Có lẽ Lâm tổng trước đó đã tìm hiểu qua tư liệu về Đoàn Hồng Huyên.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau