Yêu Chiều Vô Hạn: Người Đàn Ông Chung Tình Của Tôi
Chương 42: 22.1: Bữa Này Anh Mời
22.1: Bữa này anh mời
Dạo xem xong gian hàng quần áo, Đoàn Hồng Huyên lại dẫn Ngải Tử Lam tới gian hàng trang sức, nơi làm tóc….
Một loạt tiếp theo, chi phí cực lớn, xa xỉ. Mặc dù, đều là Đoàn Hồng Huyên tạm thời cho ghi nợ.
Tất nhiên, cái gì cũng có giá của nó.
Ngải Tử Lam ngày bình thường đã là một mỹ nhân xinh đẹp, sau khi tạo hình xong từ phòng tạo hình nổi tiếng của thành phố s, tóc dài xõa ngang vai sau chiếc khăn choàng, tạo nên một vẻ thanh lịch quý phái, càng có một sức mê người quỷ dị, cộng thêm dáng người thon thả man điệu, đôi chân tinh tế, có thể nói là xuất trần thoát tục, kinh diễm động lòng người, khiến cho người ta trông tươi sáng hơn và trên đường đi thu hút biết bao ánh nhìn.
Đoàn Hồng Huyên sắc mặt càng lúc càng lạnh, càng lúc càng sầm lại.
Kone Mall là trung tâm mua sắm quốc tế, thiên đường giải trí, các phương diên thiết kế kiến trúc đều là do các tập đoàn hàng đầu tạo nên.
Một trong những thiết kế nổi tiếng và độc đáo nhất chính là nhà hàng Good Night nằm ở trên cùng, một nhà hàng lộ thiên.
Một mặt nó bao gồm các loại mỹ thực trên thế giới, đồ ăn Trung Quốc, Tây Ấn Độ muốn gì có nấy, hương vị đích thực, mặt khác, trong làn gió mát thổi lên má vào ban đêm, ngẩng đầu lên là bầu trời đầy sao gần như gang tấc, tưởng như với tay lên là có thể hái sao trời.
Sau khi mua sắm xong, Đoàn Hồng Huyên cùng Ngải Tử Lam liền tới nhà hàng nổi tiếng này.
“Cứ gọi một chút đồ ngọt cùng đồ uống lạnh là được rồi.” Ngải Tử Lam hôm nay ví tiền đã xuất huyết nhiều ánh mắt ngây ngẩn nhìn giá cả trên menu, có chút run run nói. Dù sao thì chút nữa cũng tham gia dạ tiệc rồi, ăn nhiều quá cũng không tốt.
“Em chắc chứ?” Đoàn Hồng Huyên không cho là vậy, nhướn nhướn mày, ánh mắt ý vị không hiểu, “Không sao, bữa nay anh mời.”
Mới vừa rồi trải qua sự điên cuồng áp bức của Đoàn Hồng Huyên, Ngải Tử Lam không hề vì sự “đại từ đại bi” đột nhiên của anh ta mà cảm động, vẫn như thường chỉ gọi một phần đồ ngọt cùng một ly đồ uống lạnh.
Thấy Ngải Tử Lam không hiểu ý của hắn, Đoàn Hồng Huyên nhịn không được chậm ngữ khí lại, một bộ từng bước hướng dẫn khuyên bảo, nói: “Em cứ gọi đi, bây giờ cứ việc ăn thoải mái, chút nữa dạ tiệc em ăn không nổi mấy miếng đâu.”
Làm phu nhân tổng tài Đoàn Thị trong trường hợp lần đầu tiên xuất hiện, trong một buổi dạ tiệc nhất định sẽ thu hút sự chú ý, phải đối diện với rất nhiều những người tới chúc mừng và kết giao, chứ không phải cứ ngồi ở đó là được, căn bản không có cơ hội để ăn nhiều.
Bây giờ chi bằng nhân cơ hội ăn nhiều một chút, bằng không một hồi khẳng định sẽ đói.
“Vậy, em không khách sáo nữa.”
Nghe thấy lời giải thích của Đoàn Hồng Huyên, Ngải Tử Lam lúc này mới bừng tỉnh hiểu ra, ngay sau đó cũng liền không khách khí nữa, liền gọi mấy phần thức ăn, những thứ gì đắt, như là gan ngỗng, trứng cá muối vv, muốn thông qua bữa ăn này chặt chém Đoàn Hồng Huyên một trận.
Ngải Tử Lam đang vội vàng tập trung tinh thần xem menu không có phát hiện, Đoàn Hồng Huyên nhìn thấy cô đột nhiên tinh thần phấn chấn, ánh mắt dịu dàng trêu đùa, lộng lẫy sáng ngời, dịu dàng đến nỗi tưởng như có thể vắt ra nước.
Nếu người khác nhìn vào, nhất định sẽ cho rằng đây là một đôi tình lữ đang cuồng nhiệt yêu nhau.
Sau khi cơm rượu no nê, hưởng thụ một bữa các mỹ vị, Ngải Tử Lam tỏ vẻ thích chí, dưới gió trời dịu nhẹ, tạm thời quên đi những suy nghĩ phiền não lúc trước, tâm tình cũng trở nên vô cùng yên bình và thoải mái.
Giữa lúc hoảng hốt, cô lại có cảm giác muốn thời gian ngừng lại ngay lúc này, cứ mãi như thế này thì có phải tốt hơn không.
Ngải Tử Lam len lén liếc nhìn Đoàn Hồng Huyên bên cạnh, bóng dáng cao lớn của anh ta mang lại cho cô cảm giác an toàn, nghĩ tới cảm giác dựa vào bộ ngực ấm áp của anh ta ngày hôm qua, gương mặt Ngải Tử Lam liền ửng hồng.
Cô không ngừng thầm hỏi bản thân, cô đây là như thế nào, sao lại đột nhiên nghĩ tới điều này. Một buổi tối quá đẹp, gió đêm quá dịu dàng, dễ khiến cho người ta say.
Là đêm.
Trung tâm thành phố s, trong một khách sạn năm sao thuộc tập đoàn Đàm Thị, trong tiếng đàn cello êm tai, một buổi dạ tiệc đang diễn ra.
Buổi dạ tiệc này chủ yếu là để chúc mừng lão tổng Đoàn Thị sức khỏe hồi phục xuất viện, vốn là một bữa hưu nhàn tùy ý tụ hội, mấy ngày trước sớm đã mời rất nhiều nhân vật trong giới thượng lưu cùng những nhân sĩ tinh anh trong các lĩnh vực.
Dạo xem xong gian hàng quần áo, Đoàn Hồng Huyên lại dẫn Ngải Tử Lam tới gian hàng trang sức, nơi làm tóc….
Một loạt tiếp theo, chi phí cực lớn, xa xỉ. Mặc dù, đều là Đoàn Hồng Huyên tạm thời cho ghi nợ.
Tất nhiên, cái gì cũng có giá của nó.
Ngải Tử Lam ngày bình thường đã là một mỹ nhân xinh đẹp, sau khi tạo hình xong từ phòng tạo hình nổi tiếng của thành phố s, tóc dài xõa ngang vai sau chiếc khăn choàng, tạo nên một vẻ thanh lịch quý phái, càng có một sức mê người quỷ dị, cộng thêm dáng người thon thả man điệu, đôi chân tinh tế, có thể nói là xuất trần thoát tục, kinh diễm động lòng người, khiến cho người ta trông tươi sáng hơn và trên đường đi thu hút biết bao ánh nhìn.
Đoàn Hồng Huyên sắc mặt càng lúc càng lạnh, càng lúc càng sầm lại.
Kone Mall là trung tâm mua sắm quốc tế, thiên đường giải trí, các phương diên thiết kế kiến trúc đều là do các tập đoàn hàng đầu tạo nên.
Một trong những thiết kế nổi tiếng và độc đáo nhất chính là nhà hàng Good Night nằm ở trên cùng, một nhà hàng lộ thiên.
Một mặt nó bao gồm các loại mỹ thực trên thế giới, đồ ăn Trung Quốc, Tây Ấn Độ muốn gì có nấy, hương vị đích thực, mặt khác, trong làn gió mát thổi lên má vào ban đêm, ngẩng đầu lên là bầu trời đầy sao gần như gang tấc, tưởng như với tay lên là có thể hái sao trời.
Sau khi mua sắm xong, Đoàn Hồng Huyên cùng Ngải Tử Lam liền tới nhà hàng nổi tiếng này.
“Cứ gọi một chút đồ ngọt cùng đồ uống lạnh là được rồi.” Ngải Tử Lam hôm nay ví tiền đã xuất huyết nhiều ánh mắt ngây ngẩn nhìn giá cả trên menu, có chút run run nói. Dù sao thì chút nữa cũng tham gia dạ tiệc rồi, ăn nhiều quá cũng không tốt.
“Em chắc chứ?” Đoàn Hồng Huyên không cho là vậy, nhướn nhướn mày, ánh mắt ý vị không hiểu, “Không sao, bữa nay anh mời.”
Mới vừa rồi trải qua sự điên cuồng áp bức của Đoàn Hồng Huyên, Ngải Tử Lam không hề vì sự “đại từ đại bi” đột nhiên của anh ta mà cảm động, vẫn như thường chỉ gọi một phần đồ ngọt cùng một ly đồ uống lạnh.
Thấy Ngải Tử Lam không hiểu ý của hắn, Đoàn Hồng Huyên nhịn không được chậm ngữ khí lại, một bộ từng bước hướng dẫn khuyên bảo, nói: “Em cứ gọi đi, bây giờ cứ việc ăn thoải mái, chút nữa dạ tiệc em ăn không nổi mấy miếng đâu.”
Làm phu nhân tổng tài Đoàn Thị trong trường hợp lần đầu tiên xuất hiện, trong một buổi dạ tiệc nhất định sẽ thu hút sự chú ý, phải đối diện với rất nhiều những người tới chúc mừng và kết giao, chứ không phải cứ ngồi ở đó là được, căn bản không có cơ hội để ăn nhiều.
Bây giờ chi bằng nhân cơ hội ăn nhiều một chút, bằng không một hồi khẳng định sẽ đói.
“Vậy, em không khách sáo nữa.”
Nghe thấy lời giải thích của Đoàn Hồng Huyên, Ngải Tử Lam lúc này mới bừng tỉnh hiểu ra, ngay sau đó cũng liền không khách khí nữa, liền gọi mấy phần thức ăn, những thứ gì đắt, như là gan ngỗng, trứng cá muối vv, muốn thông qua bữa ăn này chặt chém Đoàn Hồng Huyên một trận.
Ngải Tử Lam đang vội vàng tập trung tinh thần xem menu không có phát hiện, Đoàn Hồng Huyên nhìn thấy cô đột nhiên tinh thần phấn chấn, ánh mắt dịu dàng trêu đùa, lộng lẫy sáng ngời, dịu dàng đến nỗi tưởng như có thể vắt ra nước.
Nếu người khác nhìn vào, nhất định sẽ cho rằng đây là một đôi tình lữ đang cuồng nhiệt yêu nhau.
Sau khi cơm rượu no nê, hưởng thụ một bữa các mỹ vị, Ngải Tử Lam tỏ vẻ thích chí, dưới gió trời dịu nhẹ, tạm thời quên đi những suy nghĩ phiền não lúc trước, tâm tình cũng trở nên vô cùng yên bình và thoải mái.
Giữa lúc hoảng hốt, cô lại có cảm giác muốn thời gian ngừng lại ngay lúc này, cứ mãi như thế này thì có phải tốt hơn không.
Ngải Tử Lam len lén liếc nhìn Đoàn Hồng Huyên bên cạnh, bóng dáng cao lớn của anh ta mang lại cho cô cảm giác an toàn, nghĩ tới cảm giác dựa vào bộ ngực ấm áp của anh ta ngày hôm qua, gương mặt Ngải Tử Lam liền ửng hồng.
Cô không ngừng thầm hỏi bản thân, cô đây là như thế nào, sao lại đột nhiên nghĩ tới điều này. Một buổi tối quá đẹp, gió đêm quá dịu dàng, dễ khiến cho người ta say.
Là đêm.
Trung tâm thành phố s, trong một khách sạn năm sao thuộc tập đoàn Đàm Thị, trong tiếng đàn cello êm tai, một buổi dạ tiệc đang diễn ra.
Buổi dạ tiệc này chủ yếu là để chúc mừng lão tổng Đoàn Thị sức khỏe hồi phục xuất viện, vốn là một bữa hưu nhàn tùy ý tụ hội, mấy ngày trước sớm đã mời rất nhiều nhân vật trong giới thượng lưu cùng những nhân sĩ tinh anh trong các lĩnh vực.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất