Yêu Chiều Vô Hạn: Người Đàn Ông Chung Tình Của Tôi
Chương 95:
48.2: Muốn không
Đoàn Hồng Huyên kết hôn, Ngải Tử Lam làm trợ lý cũng đã mấy ngày rồi. Trước đây, hắn tới văn phòng chỉ có một mình Đoàn Hồng Huyên, bên cạnh trống trơn, bây giờ thì khác rồi, có Ngải Tử Lam ở bên cạnh, cảm giác có vẻ hài hòa hơn nhiều.
Đoàn Hồng Huyên vừa nãy khó khăn lắm mới trêu đùa một chút, lúc này mặt lãnh khốc, khẽ gật đầu hỏi: “Đều chuẩn bị xong cả rồi?”
“Đoàn thiếu gia, theo những gì cậu dặn dò, tôi đã lập tức đi làm ngay, chưa làm xong sao dám lên đây gặp cậu chứ.” Trợ lý Lý vênh mặt, một bộ khéo nói, nét mặt có chút ám muội.
“Nói.” Lười để ý vẻ kỳ quái kia của trợ lý Lý, Đoàn Hồng Huyên ngắn gọn mà lạnh lùng phun ra một từ.
“Vé máy bay đã đặt xong rồi, visa, hành lý và lịch trình cũng đã thu xếp xong đặt trên xe rồi.” Trợ lý Lý cũng thu lại sự đùa cợt, một bộ nghiêm trang nói, “Đoàn thiếu gia và Đoàn phu nhân chỉ cần đem người và tiền theo là được.”
“Ý gì chứ?”
Ngải Tử Lam nghe thấy trợ lý Lý nhắc tới tên mình, một bộ mờ mịt không hiểu gì. Thì ra chuyện này có liên quan đến mình, một mặt mờ mịt nhìn về phía Đoàn Hồng Huyên.
Cái gì mà vé máy bay, visa, còn có cả hành lý. Đây là sắp đi xa?
“Đi công tác.” Lời lẽ ngắn gọn, hai chữ không có quá nhiều tình cảm.
Căn cứ theo tình hình công việc của Đoàn Hồng Huyên, ra nước ngoài công tác là chuyện bình thường như cơm bữa. Ngải Tử Lam làm trợ lý của hắn, như hình với óng, đương nhiên cũng phải cùng đi. Dường như không cần cô phải chuẩn bị gì, tất cả những thứ cần là vé máy bay, visa, hành lý. Những thứ này trợ lý Lý đã thu xếp cả rồi.
“Khí nào? Đi đâu?” Ngải Tử lam tiếp tục hỏi, như thể người đi công tác là người khác, mà không phải là mình, bản thân cái gì cũng không biết.
“Bây giờ. Lúc nào cũng được.”Đoàn Hồng Huyên đưa tây vuốt vuốt tóc Ngải Tử Lam, mái tóc đen nhánh, tuấn nhan như cũ lãnh khốc, trong ánh mắt lạnh băng như tuyết ẩn chứa mấy phần ý cười, “Địa điểm là Hawaii, có một thổ hào Mỹ quốc có tòa đảo bên đó.”
Vừa nghe đến Hawaii một thánh địa của các kỳ nghỉ, Ngải Tử Lam có chút tâm động, thầm mong chờ.
Lần này đi Hawaii, theo kế hoạch Đoàn Hồng Huyên vốn đã dời không nữa, nhưng hai ngày này đột nhiên lại thay đổi kế hoạch, nhất thời muốn đi. Trên danh nghĩa là đi công tác, kỳ thực lại là hưởng tuần trăng mật.
Đối với việc kết hôn của Đoàn Hồng Huyên, bên ngoài có một số phỏng đoán ác ý cho rằng đây là hôn nhân giả, hoặc là bức hôn, tung tin đồn rằng Ngải Tử Lam bị bức hôn, vốn không có bất cứ hôn lễ, nhẫn hay tuần trăng mật gì.
Thực tế, việc Đoàn Hồng Huyên kết hôn là nhất thời quyết định, không có bất cứ chuẩn bị gì, chỉ có một câu cầu hôn của hắn, và một câu đồng ý của Ngải Tử Lam. Những gì thiếu, ngày sau hắn nhất định sẽ bù lại, không thể để Ngải Tử Lam vì những chuyện này mà bị nghi ngờ.
Còn cái gì mà bức hôn, đây rõ ràng là tin đồn nhảm, không cần lo lắng.
Tất cả đều đã chuẩn bị xong, Ngải Tử Lam cũng không nói gì thêm, chỉ gật gật đầu, đồng ý chuyến công tác này.
“Đi thôi.” Đoàn Hồng Huyên nhận vé trong tay trợ lý Lý, liền khoác vai Ngải Tử Lam, ôm chặt lấy cô hướng về bãi đỗ xe.
“Đoàn thiếu gia và thiếu phu nhân phải chơi vui vẻ vào đó nha.” Trợ lý Lý một bên hi hi ha ha cười, chân thành chúc phúc.
Đoàn Hồng Huyên kết hôn, Ngải Tử Lam làm trợ lý cũng đã mấy ngày rồi. Trước đây, hắn tới văn phòng chỉ có một mình Đoàn Hồng Huyên, bên cạnh trống trơn, bây giờ thì khác rồi, có Ngải Tử Lam ở bên cạnh, cảm giác có vẻ hài hòa hơn nhiều.
Đoàn Hồng Huyên vừa nãy khó khăn lắm mới trêu đùa một chút, lúc này mặt lãnh khốc, khẽ gật đầu hỏi: “Đều chuẩn bị xong cả rồi?”
“Đoàn thiếu gia, theo những gì cậu dặn dò, tôi đã lập tức đi làm ngay, chưa làm xong sao dám lên đây gặp cậu chứ.” Trợ lý Lý vênh mặt, một bộ khéo nói, nét mặt có chút ám muội.
“Nói.” Lười để ý vẻ kỳ quái kia của trợ lý Lý, Đoàn Hồng Huyên ngắn gọn mà lạnh lùng phun ra một từ.
“Vé máy bay đã đặt xong rồi, visa, hành lý và lịch trình cũng đã thu xếp xong đặt trên xe rồi.” Trợ lý Lý cũng thu lại sự đùa cợt, một bộ nghiêm trang nói, “Đoàn thiếu gia và Đoàn phu nhân chỉ cần đem người và tiền theo là được.”
“Ý gì chứ?”
Ngải Tử Lam nghe thấy trợ lý Lý nhắc tới tên mình, một bộ mờ mịt không hiểu gì. Thì ra chuyện này có liên quan đến mình, một mặt mờ mịt nhìn về phía Đoàn Hồng Huyên.
Cái gì mà vé máy bay, visa, còn có cả hành lý. Đây là sắp đi xa?
“Đi công tác.” Lời lẽ ngắn gọn, hai chữ không có quá nhiều tình cảm.
Căn cứ theo tình hình công việc của Đoàn Hồng Huyên, ra nước ngoài công tác là chuyện bình thường như cơm bữa. Ngải Tử Lam làm trợ lý của hắn, như hình với óng, đương nhiên cũng phải cùng đi. Dường như không cần cô phải chuẩn bị gì, tất cả những thứ cần là vé máy bay, visa, hành lý. Những thứ này trợ lý Lý đã thu xếp cả rồi.
“Khí nào? Đi đâu?” Ngải Tử lam tiếp tục hỏi, như thể người đi công tác là người khác, mà không phải là mình, bản thân cái gì cũng không biết.
“Bây giờ. Lúc nào cũng được.”Đoàn Hồng Huyên đưa tây vuốt vuốt tóc Ngải Tử Lam, mái tóc đen nhánh, tuấn nhan như cũ lãnh khốc, trong ánh mắt lạnh băng như tuyết ẩn chứa mấy phần ý cười, “Địa điểm là Hawaii, có một thổ hào Mỹ quốc có tòa đảo bên đó.”
Vừa nghe đến Hawaii một thánh địa của các kỳ nghỉ, Ngải Tử Lam có chút tâm động, thầm mong chờ.
Lần này đi Hawaii, theo kế hoạch Đoàn Hồng Huyên vốn đã dời không nữa, nhưng hai ngày này đột nhiên lại thay đổi kế hoạch, nhất thời muốn đi. Trên danh nghĩa là đi công tác, kỳ thực lại là hưởng tuần trăng mật.
Đối với việc kết hôn của Đoàn Hồng Huyên, bên ngoài có một số phỏng đoán ác ý cho rằng đây là hôn nhân giả, hoặc là bức hôn, tung tin đồn rằng Ngải Tử Lam bị bức hôn, vốn không có bất cứ hôn lễ, nhẫn hay tuần trăng mật gì.
Thực tế, việc Đoàn Hồng Huyên kết hôn là nhất thời quyết định, không có bất cứ chuẩn bị gì, chỉ có một câu cầu hôn của hắn, và một câu đồng ý của Ngải Tử Lam. Những gì thiếu, ngày sau hắn nhất định sẽ bù lại, không thể để Ngải Tử Lam vì những chuyện này mà bị nghi ngờ.
Còn cái gì mà bức hôn, đây rõ ràng là tin đồn nhảm, không cần lo lắng.
Tất cả đều đã chuẩn bị xong, Ngải Tử Lam cũng không nói gì thêm, chỉ gật gật đầu, đồng ý chuyến công tác này.
“Đi thôi.” Đoàn Hồng Huyên nhận vé trong tay trợ lý Lý, liền khoác vai Ngải Tử Lam, ôm chặt lấy cô hướng về bãi đỗ xe.
“Đoàn thiếu gia và thiếu phu nhân phải chơi vui vẻ vào đó nha.” Trợ lý Lý một bên hi hi ha ha cười, chân thành chúc phúc.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất