Chương 2: Thì Ra Cha Vì Gia Đình Này !
Cậu giờ tự hỏi bản thân của mình là rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra vậy ? Thậm chí những người lúc nãy là ai ? Và vết máu trên sàn nhà như thế nào, nhưng điều lạ hơn là cậu lại không nhìn thấy cha của mình đâu. Thế là trong sự hoang mang lo lắng đến tột cùng. Cậu đã chạy khắp nhà mà gọi tên cha của mình trong sự lo lắng :
"Cha ơi...Cha ơi cha ! Cha đau rồi !"
Cậu trong sự hoang mang mà lòng dạ dâng lên một cảm giác vô cùng lo lắng, cậu suy nghĩ rằng bình thường cha cậu hay ở nhà và xem tivi. Nhưng bây giờ sao đột nhiên ông ấy lại biến mất, và còn đồ đạc lại bị lụt lội tùm lum như có ai đó đã cố tìm gì đó trong nhà của cậu. Chốc lát cậu lại nhớ đến bọn áo đen lúc nãy. Giờ cậu mới nghĩ ra rằng :
Không lẽ cha mình đã vay nợ tiền để trả nợ học phí cho mình và đóng tiền bệnh viện cho mẹ cậu, nên ông đã bị bắt đi vì không trả tiền đã mượn cho họ sao ? Nghĩ đến đây mà cậu vô cùng lo lắng cậu suy nghĩ không biết cha mình có bị hay là không ?
Chốc lát cậu nhìn lên nóc nhà thì ngay lập tức thấy cái gì đó phát ra ánh sáng màu đỏ, thì giờ cậu mới nhớ ra một điều là nhà mình có gắn camera...
Thế là cậu đã đến chỗ camera rồi bậc điện thoại lên tải camera về, sau đó kết nối với camera xem thử là rốt cuộc đã có chuyện gì xảy ra trong căn nhà này...
Cậu đã kết nối được với camera của căn nhà, cậu bậc vô xem thì vô cùng hoang mang khi tua lại, và thấy có ba tên đã vào nhà của cậu, bọn họ đã tra hỏi cha cậu về một cái két sắt gỉ đó. Rồi đánh đập hành hạ cha của cậu...
Cậu nhìn cảnh này mà bất lực không thể làm được gì, cậu đã bậc khóc trong sự đau đớn đến tột cùng. Cậu giờ nhìn tên mặt sẹo kia mà ngay lập tức đã thấy hắn ta quen quen : "Tên này hình như mình đã nhìn thấy hắn vài lần ở đâu thì phải ?"
Nhưng cậu đã cố gắng suy nghĩ mãi nhưng vẫn không biết rốt cuộc mình đã gặp tên mặt sẹo này ở đâu, nhưng điều làm cậu chợt nhớ đến đó là cái két sắt mà bọn họ nhắc đến, cậu cảm thấy hình như mình đã từng thấy ở đâu thì phải...
Ngay lập tức cậu đã chạy vào phòng rồi nhìn xuống giường gầm giường, cậu bấy giờ đã nhìn thấy một cái két sắt. Cậu đã ngay lập tức lôi nó ra mà tự hỏi bản thân của mình rằng : "Rốt cuộc trong két sắt này có gì mà bọn họ lại muốn nó ? Và làm ra những chuyện kia với cha của mình ?"
Sau khi cậu đã mở két sắt ra thì giờ đây cậu mới ngạc nhiên khi ở bên trong chỉ toàn là tiền, cậu giờ cũng đã hiểu ra nguyên nhân vì sao bọn chúng muốn cái két sắt này và cha của mình tại sao lại bị vậy. Thì ra tất cả cũng điều là do chữ tiền mà ra, và giờ trong két sắt này có tiền và là một số tiền vô cùng lớn chứ không hề nhỏ nên bọn chúng mới muốn lấy được chúng...
Giờ đây cậu cũng đã bắt đầu hiểu ra được rằng vì lý do gì mà cha lại có thể vừa nuôi cậu ăn học vừa có thể lo cho mẹ mặt dù tiền viện phí của mẹ rất đắc đỏ...
Nghĩ đến đây mà cậu bậc khóc thật lớn cậu trả lời :
"Thì ra là lo cho con và mẹ của con nên cha mới ra nông nỗi như này à ? Và con xin lỗi ba khi vì một thằng con vô dụng không làm được gì mà đã khiến ba rơi vào tình cảnh này ! Nhưng cha cứ yên tâm đi con nhất định sẽ tìm ra được bọn chúng và cứu ba thoát khỏi nguy hiểm kia..."
Cậu bậc khóc thật lớn trong sự đau đớn rồi cũng đã gọi cảnh sát đến để điều tra việc này, cảnh sát đã xem video và bắt đầu xoá nó ngay lập tức. Cậu trong sự hoang mang nhìn mấy người cảnh sát mà tức giận quát lớn : "Mấy người đang làm gì vậy ? Tại sao không điều tra mà còn xóa bằng chứng phạm tội của chúng ? Khi tôi khó khăn lắm mới thu thập được..."
Trước những lời nói của cậu, bọn họ đã lên tiếng khuyên cậu rằng : "Cậu chắc không biết bọn chúng là ai rồi ! Và nghe tôi nói này tốt nhất cậu đừng nên động vào bọn họ không thì sẽ không có kết quả tốt đẹp gì đâu nghe rõ chưa ?"
Trước những lời nói của cảnh sát kia tỏ ra vẻ sợ bọn họ cậu trong sự tức giận mà quát lớn :
"Mấy người làm gì vậy ? Mấy người làm ăn như vậy mà thấy được à ? Trong khi mấy người là người của nhà nước và có nhiệm vụ bảo vệ con dân và đòi lại công lý giúp cái thiện chiến thắng cái ác...
Nhưng bây giờ nhìn xem mấy người như thế nào ? Mấy người chả khác gì một con rùa rụt đầu cả ! Khi không thể đòi lại được công lý cho người khác. Vậy thì các người còn có tư cách gì làm cảnh sát và bảo vệ công lý cho người dân hả ?
Hay là một đám vô dụng đội danh cảnh sát người bảo vệ công lý thôi chứ ? Và mặc kệ sự bất công diễn ra với người dân..."
"Cha ơi...Cha ơi cha ! Cha đau rồi !"
Cậu trong sự hoang mang mà lòng dạ dâng lên một cảm giác vô cùng lo lắng, cậu suy nghĩ rằng bình thường cha cậu hay ở nhà và xem tivi. Nhưng bây giờ sao đột nhiên ông ấy lại biến mất, và còn đồ đạc lại bị lụt lội tùm lum như có ai đó đã cố tìm gì đó trong nhà của cậu. Chốc lát cậu lại nhớ đến bọn áo đen lúc nãy. Giờ cậu mới nghĩ ra rằng :
Không lẽ cha mình đã vay nợ tiền để trả nợ học phí cho mình và đóng tiền bệnh viện cho mẹ cậu, nên ông đã bị bắt đi vì không trả tiền đã mượn cho họ sao ? Nghĩ đến đây mà cậu vô cùng lo lắng cậu suy nghĩ không biết cha mình có bị hay là không ?
Chốc lát cậu nhìn lên nóc nhà thì ngay lập tức thấy cái gì đó phát ra ánh sáng màu đỏ, thì giờ cậu mới nhớ ra một điều là nhà mình có gắn camera...
Thế là cậu đã đến chỗ camera rồi bậc điện thoại lên tải camera về, sau đó kết nối với camera xem thử là rốt cuộc đã có chuyện gì xảy ra trong căn nhà này...
Cậu đã kết nối được với camera của căn nhà, cậu bậc vô xem thì vô cùng hoang mang khi tua lại, và thấy có ba tên đã vào nhà của cậu, bọn họ đã tra hỏi cha cậu về một cái két sắt gỉ đó. Rồi đánh đập hành hạ cha của cậu...
Cậu nhìn cảnh này mà bất lực không thể làm được gì, cậu đã bậc khóc trong sự đau đớn đến tột cùng. Cậu giờ nhìn tên mặt sẹo kia mà ngay lập tức đã thấy hắn ta quen quen : "Tên này hình như mình đã nhìn thấy hắn vài lần ở đâu thì phải ?"
Nhưng cậu đã cố gắng suy nghĩ mãi nhưng vẫn không biết rốt cuộc mình đã gặp tên mặt sẹo này ở đâu, nhưng điều làm cậu chợt nhớ đến đó là cái két sắt mà bọn họ nhắc đến, cậu cảm thấy hình như mình đã từng thấy ở đâu thì phải...
Ngay lập tức cậu đã chạy vào phòng rồi nhìn xuống giường gầm giường, cậu bấy giờ đã nhìn thấy một cái két sắt. Cậu đã ngay lập tức lôi nó ra mà tự hỏi bản thân của mình rằng : "Rốt cuộc trong két sắt này có gì mà bọn họ lại muốn nó ? Và làm ra những chuyện kia với cha của mình ?"
Sau khi cậu đã mở két sắt ra thì giờ đây cậu mới ngạc nhiên khi ở bên trong chỉ toàn là tiền, cậu giờ cũng đã hiểu ra nguyên nhân vì sao bọn chúng muốn cái két sắt này và cha của mình tại sao lại bị vậy. Thì ra tất cả cũng điều là do chữ tiền mà ra, và giờ trong két sắt này có tiền và là một số tiền vô cùng lớn chứ không hề nhỏ nên bọn chúng mới muốn lấy được chúng...
Giờ đây cậu cũng đã bắt đầu hiểu ra được rằng vì lý do gì mà cha lại có thể vừa nuôi cậu ăn học vừa có thể lo cho mẹ mặt dù tiền viện phí của mẹ rất đắc đỏ...
Nghĩ đến đây mà cậu bậc khóc thật lớn cậu trả lời :
"Thì ra là lo cho con và mẹ của con nên cha mới ra nông nỗi như này à ? Và con xin lỗi ba khi vì một thằng con vô dụng không làm được gì mà đã khiến ba rơi vào tình cảnh này ! Nhưng cha cứ yên tâm đi con nhất định sẽ tìm ra được bọn chúng và cứu ba thoát khỏi nguy hiểm kia..."
Cậu bậc khóc thật lớn trong sự đau đớn rồi cũng đã gọi cảnh sát đến để điều tra việc này, cảnh sát đã xem video và bắt đầu xoá nó ngay lập tức. Cậu trong sự hoang mang nhìn mấy người cảnh sát mà tức giận quát lớn : "Mấy người đang làm gì vậy ? Tại sao không điều tra mà còn xóa bằng chứng phạm tội của chúng ? Khi tôi khó khăn lắm mới thu thập được..."
Trước những lời nói của cậu, bọn họ đã lên tiếng khuyên cậu rằng : "Cậu chắc không biết bọn chúng là ai rồi ! Và nghe tôi nói này tốt nhất cậu đừng nên động vào bọn họ không thì sẽ không có kết quả tốt đẹp gì đâu nghe rõ chưa ?"
Trước những lời nói của cảnh sát kia tỏ ra vẻ sợ bọn họ cậu trong sự tức giận mà quát lớn :
"Mấy người làm gì vậy ? Mấy người làm ăn như vậy mà thấy được à ? Trong khi mấy người là người của nhà nước và có nhiệm vụ bảo vệ con dân và đòi lại công lý giúp cái thiện chiến thắng cái ác...
Nhưng bây giờ nhìn xem mấy người như thế nào ? Mấy người chả khác gì một con rùa rụt đầu cả ! Khi không thể đòi lại được công lý cho người khác. Vậy thì các người còn có tư cách gì làm cảnh sát và bảo vệ công lý cho người dân hả ?
Hay là một đám vô dụng đội danh cảnh sát người bảo vệ công lý thôi chứ ? Và mặc kệ sự bất công diễn ra với người dân..."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất