Yêu Em Đến Chết

Chương 62: Mình đánh nhau lúc nào?

Trước Sau
Gia Thụy leo xuống giường và đi, nhưng vài bước thì hai chân run rẩy do tê. Cậu chuẩn bị khụy xuống thì Mộc Lăng bế cậu lên, anh đưa cậu về giường rồi ôm cậu vào lòng

"Anh làm em đau lắm không? Xin lỗi"

Gia Thụy dang tay ôm lấy tấm lưng rộng lớn của anh rồi lắc đầu, chân cậu tê là do lúc nảy ngồi trên bụng anh cả buổi nên mới bị mỏi, Mộc Lăng ôm cậu hôn lên mí mắt, hôn trán cậu cử chỉ vô cùng dịu dàng

"Gia Thụy, anh yêu em rất yêu em"

"Em biết rồi"

Gia Thụy mĩm cười cậu ngoan ngoãn nằm trong vòng tay anh rồi dần chìm vào giấc ngủ, do quá mệt mỏi nên cậu đã ngủ rất nhanh. Sau khi để Gia Thụy ngủ say thì Mộc Lăng buông cậu ra, anh cầm điếu thuốc và ra ban công để nói chuyện điện thoại

"Nam Kình, chuyện hợp đồng có thay đổi đột xuất ngày kia họ sẽ sang đây để bàn về vấn đề này trực tiếp nên anh giao cho em việc trông coi Gia Thụy đừng để Thiếu Lan tiếp cận em ấy"

"Vậy anh thì sao, sao anh không giữ cậu ấy bên mình cho rồi"

"Không được, tóm lại em phải nghe theo sắp xếp của anh"

Sau khi tắt điện thoại thì anh đứng hút hết điếu thuốc sau đó mới quay vào ôm chặt cậu, anh cũng chỉ muốn nằm bên cậu thật lâu, anh rất lo trong thời gian này Thiếu Lan lại giở trò với cậu

"Anh yêu em, yêu em. Ngủ ngon bảo bối". Trời đã gần sáng Mộc Lăng cũng không ngủ được bao lâu, anh dậy sớm và xuống bếp chuẩn bị thức ăn.



Mộc Lăng nấu xong thì quay về giường, anh ngồi đó nhìn cậu ngủ thỉnh thoảng còn dùng tay vuốt ve má cậu. Mộc Lăng nhìn thấy Gia Thụy lúc này vô cùng đáng yêu nên anh hôn lên má cậu, hết hôn má rồi trán, càm, mắt...Anh hôn khắp người làm cậu nhột và cựa quậy. Mộc Lăng cầm tay cậu đặt lên tay mình, một bàn tay nhỏ rất thon. Nước da của Gia Thụy rất trắng nhìn cứ như cục bông

Gia Thụy cựa quậy xoay người nằm sấp lại, Mộc Lăng lại nổi máu thèm khát tự dưng kéo chăn ra, mông cậu như hai quả đào căng tròn bóp rất mềm và vừa tay

'Bop....bop'. Anh vỗ lên chúng rồi bóp bóp lắc lắc chúng, Mộc Lăng cúi người hôn mú.t một bên mông của cậu 'Chật..chật..'

Anh hôn từ mông dọc lên lưng cậu, Gia Thụy rất nhạy cảm, cậu sẽ rùng mình khi ai đó vuốt ve hay hôn hít ở lưng mình

"Ưm..hưm..."

Anh hôn lên rồi hôn tới sau gáy của cậu. "Bảo bối dậy nào"

Gia Thụy bị anh nằm đè lên người mà khó chịu cậu xoay người thì Mộc Lăng chống tay nâng người lên, anh đợi cậu xoay người nằm lại bình thường thì anh hạ người xuống vẫn nằm lỳ trên người cậu

Gia Thụy mệt mỏi cậu dùng tay và chân quấn chặt người anh rồi xoay anh nằm nghiên sang một bên sau đó lại dụi đầu vào ngực anh mà ngủ nữa

"Sâu lười dậy nào"

"Hông chịu ~ ~"

Gia Thụy nũng nịu nói với anh, cậu không muốn thức bây giờ. Mộc Lăng tựa lưng vào thàng giường rồi đặt cậu lên bụng mình vỗ vỗ lưng cho cậu ngủ thêm một xíu



Gia Thụy lười biếng ôm lấy eo anh nghiên đầu bên này lát lại nghiêng bên khác. Gia Thụy thức dậy sau hai tiếng nữa, cậu vẫn ôm chặt lấy eo anh

"Đi đánh răng nào"

Anh nhấc cậu lên đi vào nhà vệ sinh, anh xả nước ấm tắm, gội đầu cho cậu sao đó đánh răng rồi lại nhấc cậu đem ra ngoài để sấy tóc

'Ù..ù..'

"Xong rồi, đi ăn thôi". Gia Thụy gật đầu anh vẫn như cũ nhấc cậu ôm xuống bếp. Vừa đi tới cầu thang thì đã nghe tiếng chuông cửa. Mộc Lăng ôm cậu đi thẳng lại cửa mở ra thì thấy một người cở tuổi trung niên

"Xin hỏi cô tìm ai?!"

"À tôi sống ở căn hộ bên cạnh, tôi chỉ muốn hỏi bộ hai người thường xuyên cãi nhau lắm sao. Tôi ở bên cạnh mà nghe cứ như tiếng đánh nhau ầm ầm, lúc nào cũng nghe nên hôm nay sang đây để nhắc nhở hai người"

"....."

"Hai người còn nếu muốn giải quyết thì cùng nhau nói chuyện là được, cứ đánh nhau, cãi nhau lúc đêm tối làm tôi không ngủ được"

"Bọn cháu biết rồi ạ". Cửa vừa đóng lại thì Gia Thụy mở mắt to tròn nhìn Mộc Lăng

"Mình đánh nhau lúc nào chứ"

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau