Yêu Em Sâu Tận Sao Trời Kia

Chương 7: Đừng dây dưa với Tam gia nữa.

Trước Sau
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa

Ngày hôm sau, Giản Tứ cầm một thẻ ngân hàng tới tìm Tân Ngải.

“Trong này có 200 vạn, là tiền Tam gia cho cô, về sau đừng dây dưa với Tam gia nữa.”

“Mơ tưởng hão huyền, tôi là người dễ bị tống cổ như vậy sao? Thứ tôi coi trọng không phải là tiền mà chính là Tam gia của nhà anh, đừng nghĩ tôi là người nông cạn như vậy.” Tân Ngải nói xong liền rút tấm thẻ ngân hàng kia ra khỏi tay Giản Tứ : “Mật mã là gì vậy?”

Khóe miệng Giản Tứ giật giật, người phụ nữ này mồm nói một đằng tay làm một nẻo như vậy sao?

“6 số 6, những gì nên nói tôi đều đã nói, Tân tiểu thư làm người vẫn phải tự biết cân nhắc tốt xấu, tôi đi trước đây.”

Tân Ngải gọi cậu ta lại, cười ngâm ngâm nói: “Tứ ca, đừng nóng vội, chúng ta tâm sự thêm vài câu đã.”

Giản Tứ theo bản năng lui về phía sau một bước, những lúc Tân Ngải cười như vậy đều không có gì tốt đẹp, làn da của cô trăng non, gương mặt vô tội âm thanh nghe có vẻ ấm ức, nhưng cậu ta biết, mỗi khi cô cười như vậy khẳng định là muốn tính kế người khen.

Giản Tứ phòng bị nói: “Cô muốn nói cái gì?”

Tân Ngải vỗ vỗ Giản Tứ: “Tứ ca, xin anh nói cho tôi biết hành tung gần đây của Tam gia đi?”

Giản Tứ quả quyết cự tuyệt: “Không bao giờ, tôi tuyệt đối sẽ không phản bội Tam gia.”

“Xác định không nói?”



“Xác định.”

“Tuyệt đối không nói?”

“Tuyệt đối!”

Tân Ngải thở dài: “Vậy... anh cũng đừng trách tôi.”

Ánh mắt của cô bỗng nhiên trở nên sắc bén, đột nhiên tới gần Giản Tứ, chỉ vào cậu ta nói: “Chúng ta tốt xấu gì cũng coi là có quen biết một thời gian, nếu anh không chịu nói cho tôi biết hành tung tiếp theo của Tam gia thì tôi sẽ tìm đến cửa công ty anh kéo biểu ngữ, nói anh gian díu với tôi sau lưng Tam gia...”

Giản Tứ sợ tới mức lập tức lui về phía sau một bước, vẻ mặt khiếp sợ: “Cô, cô...”

Ánh mắt của Tân Ngải hơi lạnh, uy hiếp nói: “Anh có tin không, cho dù Tam gia có không cần tôi nữa, nhưng tốt xấu gì tôi cũng từng làm người phụ nữ của ngài ấy mấy ngày, ngài ấy mà biết được rằng anh ngủ với người phụ nữ của ngài ấy thì thử nghĩ xem ngài ấy có chịu tha cho anh không?”

“Cô... cô...”

Giản Tứ chết đứng một hồi lâu, nói không nên lời, cậu ta vốn đã ăn nói vụng về, không có miệng lưỡi giảo hoạt, càng muốn nói càng không nói nên lời, cuối cùng bị dọa đến xoay người muốn chạy.

Tân Ngải ở phía sau Giản Tứ gọi với theo: “Tứ ca, đừng quên nha, hôm nay tôi sẽ về làm biểu ngữ, tốc độ của anh cần phải nhanh lên... Tôi chờ không kịp muốn cùng Tam gia tiếp tục tiền duyên.”

Nôn nóng đợi hai ngày, buổi sáng Tân Ngải mở cửa thì phát hiện có người nhét vào cửa nhà cô một thiệp mời tiệc rượu từ thiện.

Tân Ngải cầm lấy thiệp mời, tươi cười xán lạn.



...

 Chín giờ tối cuối tuần, Tân Ngải mặc một bộ lễ phục xuất hiện ở cổng lớn của khách sạn Vạn Đều.

Cô lấy thiệp mời ra, bảo an lập tức cho cô đi vào.

Có thể nói bữa tiệc rượu này là nơi tụ tập của những nhân vật nổi tiếng, vừa vào cửa đã gặp được vài nam nữ minh tinh, còn có các đại tài phiệt, các phu nhân danh viện mặc những bộ quần áo đẹp đẽ quý giá, trên mặt mỗi người đều treo một gương mặt giả tạo hoàn mỹ.

Tân Ngải đảo qua đám người, Giản Trạch Xuyên còn chưa tới, cũng có thể người có cấp bậc như anh đương nhiên sẽ không tới quá sớm.

Đôi môi đỏ gợi cảm của Tân Ngải gợi lên một nụ cười lạnh, cái gọi là người của giới thượng lưu cũng chỉ có vậy.

Cô xuất hiện khiến cho một không ít người bàn tán xôn xao, bởi vì cô thật sự thu hút mọi ánh nhìn, một bộ lễ phục cúp ngực thiên nga đen làm lộ ra một đôi xương quai xanh hoàn mỹ, da thịt trắng như tuyết, chiếc váy đen càng làm cô thêm nổi bật.

Đôi môi đỏ phục cổ, cao quý thanh lãnh, mị hoặc vô hạn, mâu thuẫn thần bí, chọc người mê muội.

Mới vừa vào cửa không lâu liền có hai người đại diện nổi danh của giới giải trí tới tìm cô đưa danh thiếp.

Tân Ngải nhận lấy danh thiếp, lịch sự nói lời cảm ơn, nói suy xét một chút, nếu muốn gia nhập sẽ liên hệ với bọn họ.

Chờ sau khi tiễn người đi xong thì một đạo âm thanh đột ngột làm sắc mặt Tân Ngải nháy mắt liền thay đổi.

“Ồ, đây không phải Tân Ngải sao? Dạo này khá quá nhỉ, còn có thể tới những nơi như thế này cơ à? Xem ra cô có thể giúp chị gái bồi thường 500 vạn tiền vi phạm hợp đồng kia rồi nhỉ.”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau