Chương 27
Tại tập đoàn WT
Hôm nay tôi và Dao Dao đến công ty nhận việc.
Được nhận vào làm ở tập đoàn lớn mặc dù chỉ là nhân viên thực tập thôi nhưng cũng quá tốt rồi. Tập đoàn lớn nên lương cũng khá là hấp dẫn.
Tôi và Dao Dao không chung phòng làm việc nên được chia tới bộ phận khác nhau.
Chị tổ trưởng dẫn tôi tới vị trí làm việc của mình.
Đúng là tập đoàn lớn có khác đến một vị trí ngồi của thực tập thôi mà cũng không khác gì so với nhân viên chính thức.
Nếu có thể thuận lợi được nhận làm nhân viên chính thức thì đúng là cô phải mở tiệc ăn mừng lớn.
- “ Em chào mọi người ạ. Em là Lưu Linh, mong mọi người giúp đỡ và hộ trợ em ạ “
Tôi đứng đó mà chào hỏi mọi người trong phòng làm việc của mình.
- “ Chào em, chị là Lâm Na “ _ Lâm Na ( người ngồi bên cạnh bàn cô)
- “ Dạ, em chào chị mong chị giúp đỡ em nhiều ạ “ _ tôi tươi cười mà chào hỏi Lâm Na.
Tôi còn phải sắp xếp lại chút đồ đặc nên không nói thêm gì nữa.Bộp ~ Bộp ~
Tiếng vỗ tay của chị tổ trưởng để mọi người chú ý tới.
Lúc này chị lên tiếng.
- “ Mọi người chú ý, phòng chúng ta lại có thêm một bạn tới sẽ cùng làm việc với chúng ta sau này. Mọi người cùng chào đón. “
Sao giống như lúc nãy giới thiệu tôi tới làm việc vậy.
Tôi đang mải cặm cụi dưới gầm bàn để xếp lại chút đồ dở dang nên chưa kịp ngẩng đầu lên xem người hôm nay vào làm cùng mình là ai.
Tiếng giới thiệu vang lên, tôi hơi sững người. Sao tiếng giống tiếng tên người yêu mà tôi mới xách nhận hôm qua thế.
- “ Chào mọi người. Em là Tống Nhiên, sau này mong mọi người chỉ bảo em nhiều hơn. “
Hắn gật đầu chào mọi người.
Tiếng hú hét của mấy chị cùng phòng tôi hò lên.
- “ A …a … Em trai năm nay bao nhiêu tuổi rồi? “ _ Vãn Vãn chị ta nhanh chóng hỏi hắn.
- “ Dạ, năm nay em 23 ạ. “ _ Hắn nở nụ cười toả nắng với chị ta.
Bấy giờ tôi mới ló đầu lên xác định xem có phải là hắn không. Với giọng nói này tên tuổi này không thể sai được.
Hắn xin vào làm cùng công ty với tôi ấy vậy mà tôi lại không hay biết gì cả.
- “ Em trai, em có người yêu chưa? “ _ Hạo Nguyên - chàng trai bằng tuổi tôi.
- “ Ấy đừng hiểu nhầm, anh chỉ hỏi hộ mấy chị em đang rớt nước miếng khi nhìn chứ em thôi …ha …ha “ _ Hạo Nguyên cười ha hả mà nhìn hắn. Ngôn Tình Cổ Đại
Lúc này hắn mới đưa mắt nhìn về phái tôi mà nở nụ cười toả nắng.
Nhưng đáp lại cái nhàn đầy yêu thương đấy là một cái nhìn chết chóc đến từ vị trí Lưu Linh này đây.
Thứ trà xanh vừa tới nơi chưa đầy 5 phút mà đã quyến rũ hết người này đến người khác.
- “ Em có rồi ạ “ _ Hắn nhìn tôi đầy âu yếm mà trả lời Hạo Nguyên.
Nghe hắn nói vậy cả phòng như mất đi không khí sôi nổi như lúc nãy.
Hắn nhìn chị tổ trưởng mà hỏi.
- “ Chị, em có thể ngồi ở kia không? “
Hắn chỉ tay về phía bàn trống bên cạnh tôi mà đưa mắt nhìn theo.
- “ Ok. Em quen với Lưu Linh à? “ _ chị tổ trưởng đồng ý.
Hắn cười tươi gật đầu rồi đi về phía tôi.
Tôi chẳng thèm bận tâm tới hắn mà tiếp tục dọn nốt đồ rồi bật máy lên bắt đầu công việc của mình.
Trưa đến.
Hắn rủ tôi đi ăn trưa.
- “ Đi ăn trưa thôi “ _ hắn chìa tay về phái tôi mà gọi.
Tôi làm lơ đứng dậy mà rời đi, hắn lẽo đẽo theo phái sau.
Ngồi xuống bàn ăn.
- “ Chịiiii … Chị giận rồi sao? “ _ hắn nói giọng nũng nịu mà hỏi tôi.
- “ Sao làm ở đây mà không nói với em “ _ tôi đưa đôi mắt đầy bực bội mà hỏi hắn.
- “ Thì anh muốn tạo bất ngờ cho em mà. Quan trọng nhất là tránh để em kiếm thằng cha nào đẹp trai 6 múi. “
Hắn rất biết lảng tránh vấn đề.
- “ Bất ngờ cái con khỉ. Đi làm rồi thời gian đâu để anh đi học nữa hả. “
- “ Năm cuối rồi đấy. Bộ tưởng còn được nợ còn được làm lại hả? “
Tôi giận dữ nhìn hắn mà nói.
Hôm nay tôi và Dao Dao đến công ty nhận việc.
Được nhận vào làm ở tập đoàn lớn mặc dù chỉ là nhân viên thực tập thôi nhưng cũng quá tốt rồi. Tập đoàn lớn nên lương cũng khá là hấp dẫn.
Tôi và Dao Dao không chung phòng làm việc nên được chia tới bộ phận khác nhau.
Chị tổ trưởng dẫn tôi tới vị trí làm việc của mình.
Đúng là tập đoàn lớn có khác đến một vị trí ngồi của thực tập thôi mà cũng không khác gì so với nhân viên chính thức.
Nếu có thể thuận lợi được nhận làm nhân viên chính thức thì đúng là cô phải mở tiệc ăn mừng lớn.
- “ Em chào mọi người ạ. Em là Lưu Linh, mong mọi người giúp đỡ và hộ trợ em ạ “
Tôi đứng đó mà chào hỏi mọi người trong phòng làm việc của mình.
- “ Chào em, chị là Lâm Na “ _ Lâm Na ( người ngồi bên cạnh bàn cô)
- “ Dạ, em chào chị mong chị giúp đỡ em nhiều ạ “ _ tôi tươi cười mà chào hỏi Lâm Na.
Tôi còn phải sắp xếp lại chút đồ đặc nên không nói thêm gì nữa.Bộp ~ Bộp ~
Tiếng vỗ tay của chị tổ trưởng để mọi người chú ý tới.
Lúc này chị lên tiếng.
- “ Mọi người chú ý, phòng chúng ta lại có thêm một bạn tới sẽ cùng làm việc với chúng ta sau này. Mọi người cùng chào đón. “
Sao giống như lúc nãy giới thiệu tôi tới làm việc vậy.
Tôi đang mải cặm cụi dưới gầm bàn để xếp lại chút đồ dở dang nên chưa kịp ngẩng đầu lên xem người hôm nay vào làm cùng mình là ai.
Tiếng giới thiệu vang lên, tôi hơi sững người. Sao tiếng giống tiếng tên người yêu mà tôi mới xách nhận hôm qua thế.
- “ Chào mọi người. Em là Tống Nhiên, sau này mong mọi người chỉ bảo em nhiều hơn. “
Hắn gật đầu chào mọi người.
Tiếng hú hét của mấy chị cùng phòng tôi hò lên.
- “ A …a … Em trai năm nay bao nhiêu tuổi rồi? “ _ Vãn Vãn chị ta nhanh chóng hỏi hắn.
- “ Dạ, năm nay em 23 ạ. “ _ Hắn nở nụ cười toả nắng với chị ta.
Bấy giờ tôi mới ló đầu lên xác định xem có phải là hắn không. Với giọng nói này tên tuổi này không thể sai được.
Hắn xin vào làm cùng công ty với tôi ấy vậy mà tôi lại không hay biết gì cả.
- “ Em trai, em có người yêu chưa? “ _ Hạo Nguyên - chàng trai bằng tuổi tôi.
- “ Ấy đừng hiểu nhầm, anh chỉ hỏi hộ mấy chị em đang rớt nước miếng khi nhìn chứ em thôi …ha …ha “ _ Hạo Nguyên cười ha hả mà nhìn hắn. Ngôn Tình Cổ Đại
Lúc này hắn mới đưa mắt nhìn về phái tôi mà nở nụ cười toả nắng.
Nhưng đáp lại cái nhàn đầy yêu thương đấy là một cái nhìn chết chóc đến từ vị trí Lưu Linh này đây.
Thứ trà xanh vừa tới nơi chưa đầy 5 phút mà đã quyến rũ hết người này đến người khác.
- “ Em có rồi ạ “ _ Hắn nhìn tôi đầy âu yếm mà trả lời Hạo Nguyên.
Nghe hắn nói vậy cả phòng như mất đi không khí sôi nổi như lúc nãy.
Hắn nhìn chị tổ trưởng mà hỏi.
- “ Chị, em có thể ngồi ở kia không? “
Hắn chỉ tay về phía bàn trống bên cạnh tôi mà đưa mắt nhìn theo.
- “ Ok. Em quen với Lưu Linh à? “ _ chị tổ trưởng đồng ý.
Hắn cười tươi gật đầu rồi đi về phía tôi.
Tôi chẳng thèm bận tâm tới hắn mà tiếp tục dọn nốt đồ rồi bật máy lên bắt đầu công việc của mình.
Trưa đến.
Hắn rủ tôi đi ăn trưa.
- “ Đi ăn trưa thôi “ _ hắn chìa tay về phái tôi mà gọi.
Tôi làm lơ đứng dậy mà rời đi, hắn lẽo đẽo theo phái sau.
Ngồi xuống bàn ăn.
- “ Chịiiii … Chị giận rồi sao? “ _ hắn nói giọng nũng nịu mà hỏi tôi.
- “ Sao làm ở đây mà không nói với em “ _ tôi đưa đôi mắt đầy bực bội mà hỏi hắn.
- “ Thì anh muốn tạo bất ngờ cho em mà. Quan trọng nhất là tránh để em kiếm thằng cha nào đẹp trai 6 múi. “
Hắn rất biết lảng tránh vấn đề.
- “ Bất ngờ cái con khỉ. Đi làm rồi thời gian đâu để anh đi học nữa hả. “
- “ Năm cuối rồi đấy. Bộ tưởng còn được nợ còn được làm lại hả? “
Tôi giận dữ nhìn hắn mà nói.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất