Chương 12
Alpha tiến vào kỳ mẫn cảm người khác không biết thì không nói nhưng ngay cả bản thân alpha đó cũng không biết là như thế nào? Quản lý sau khi nghe Mã Gia Kỳ thông báo thì có chút thắc mắc nhưng mà không nghe ngóng được gì nên đành thôi không thắc mắc nữa, đợi đến khi kỳ mẫn cảm của Tống cá hết thì anh quản lý cuối cùng cũng biết vì sao lại có cơ sự của đêm định mệnh ấy, đây để mị kể cho mà nghe nè! Tống Á Hiên vốn đã được bác sĩ trong nhà nhắc nhở bản thân cậu sắp đến kỳ mẫn cảm rồi nhưng mà những chuyện sảy ra gần đây làm cậu khó chịu gần chết nên cậu nào đâu có care, mang một mặt I don't care ngày qua ngày đi làm rồi lại về công y luyện tập nên chẳng mấy chốc cái chuyện kỳ mẫn cảm đã bị Tống Á Hiên ném ra sau đầu từ lâu rồi lại thêm chuyện của Nghiêm Hạo Tường nên cậu dứt khoát quên luôn việc chỉ vài ngày nữa thôi là cậu sẽ đến kỳ mẫn cảm. Tống Á Hiên thề là cậu có cảm thấy khó chịu nhưng cái khó chịu này chắc chỉ là cậu khó chịu chuyện của Tường Tường nhà cậu thôi ai mà ngờ được lại là cái thứ kỳ mẫn cảm ố dề của alpha lại tới đâu.
Thật! Nói điêu làm chó, Tống Á Hiên cam đoan cậu mà nói dối hai đầu gối của cậu ấy bằng nhau, Tống cá trước kỳ mẫn cảm là khó chịu không thôi trong kỳ mẫn cảm thì tủi thân muốn xỉu còn sau kỳ mẫn cảm thì chính là tổn thương muốn chết. Trước kỳ mẫn cảm thì cờ rút ngày ngày dính lấy hội anh em mà không quan tâm gì tới cậu ấy vậy là cậu ấy nổi máu ghen còn chưa kịp giải quyết vấn đề thì kỳ mẫn cảm ập tới khiến cậu cùng cờ rút phải xa nhau vì cậu bị tống đi cách ly và đây cũng chính là nguyên do làm tiểu Tống nhà chúng ta cảm thấy tủi's thân. Còn chuyện tổn thương thì chính là ở một ngày đẹp trời mưa đổ rào rào làm mấy cây rau hôm bữa cả đám cặm cụi trồng bị hẹo vì ngập nước, Tống Á Hiên phát hiện cờ rút hình như đang tránh né mình, mỗi khi mà vô tình đụng nhau đoạn cầu thang hay cửa phòng thì Nghiêm Hạo Tường hầu hết đều sẽ né tránh ánh mắt của Tống Á Hiên gượng cười chào hỏi tý rồi chuồn luôn làm bao lần muốn bắt chuyện của Tống cá bị nghẹn lại ở cuống họng hay mỗi đêm mà alpha muốn sang phòng omega ngủ ké thì đều bị đuổi về hơn nữa còn bị đuổi ngay từ lần đầu tiên gõ cửa thế cho nên alpha cảm giác cờ rút không thương mình nữa mình bị thất sủng rồi.
Cũng là một đêm nọ khi Nghiêm con gấu chuẩn bị về phòng đi ngủ thì có cảm giác không hay cho lắm nào ngờ cái thứ giác quan thứ sáu trước nay cậu chưa bao giờ tin nó lại magic như vậy vừa ló đầu vào phòng đã thấy Tống Á Hiên đang nằm phè phỡn ở trên giường của cậu chơi điện thoại rồi. Nghiêm Hạo Tường bằng tốc độ mắt thường không thể thấy quay đầu chạy vèo đi mất cậu chạy sang phòng của Trương Chân Nguyên và Hạ Tuấn Lâm không có nét hiền dịu của omega tung cước đạp cửa phòng của hai người rồi lao vào trong phi cái vèo lên giường của tiểu Trương Trương nói:
- Trương ca, hôm nay đệ đệ ngủ ở đây với anh!
Trương Hạ hai người đang chơi điện thoại bị cú đạp này làm cho hết hồn, mắc cái đíu gì đạp cửa phòng tụi này vậy cha nội? Trong khi hai anh em còn đang không biết phải làm sao chấm hỏi đầy đầu thì thủ phạm lại thản nhiên dành lấy cái chăn chùm qua đầu chớp nhoáng thả mình vào chế độ cách ly với thế giới bên ngoài trước khi tắt nguồn còn không quên bồi một câu:
- Nếu Á Hiên tìm thì đừng nói em ở đây. Xin cảm ơn!
Trương Hạ: Hả???
Bên này Tống Á Hiên chờ mãi không thấy người về phòng liền vác thân đi tìm, cậu không qua phòng Trương Chân Nguyên và Hạ Tuấn Lâm luôn mà đi lòng vòng một lúc cậu leo lên tầng hai gõ cửa phòng Đinh Trình Hâm và Mã Gia Kỳ trước vì cậu tin rằng chỉ có hai anh lớn mới dung túng cho omega thích nằm đâu thì nằm thôi, Đinh đại đang sảng khoái ôm Mã nhị chơi điện thoại thì bị tiếng gõ cửa cắt ngang nguồn cảm hứng sung sướng bất tận nhưng cũng không có nổi cáu, hắn tạm buông Mã Gia Kỳ ra rồi đi mở cửa. Vừa ló đầu vào Tống Á Hiên liền hỏi:
- Đinh ca, Tường Tường có ở đây không?
Đinh Trình Hâm nghiêng người cho Tống Á Hiên ngó vào xem, cá lớn ló đầu vô ngó hai ba vòng mới lùi đầu về cười hì hì rồi quay mông đi xuống cầu thang. Thấy cái nết này của em trai Đinh Trình Hâm gọi với theo Tống Á Hiên đang đi xuống cầu thang:
- Anh cấm chú mày sau chín giờ mò lên đây!
- Em biết rồi, anh lượn vô trỏng đe!
Đinh đại một mặt muốn chửi bậy quay vào phòng đóng cửa cái rầm vừa quay mặt vào đã bật chế độ ảnh đế lao vào ngực Mã đội trưởng dụi dụi hít hít muốn bể cái phổi miệng thì tố cáo:
- Em trai lớn rồi, không còn nghe lời nữa
Mã Gia Kỳ buông điện thoại vò vò cái đầu trong ngực thở dài một hơi rồi nói:
- Á Hiên nhà tớ rất ngoan!
Đinh đại âm thầm bĩu môi, trong lòng thầm xào Tống Á Hiên bảy tám chín mười lượt, ngoan cái rắm, cậu cứ đợi đến lúc nó cắp Hạo Tường đi rồi cậu mới thấy được bộ mặt thật của thằng nhóc thúi đó, đảm bảo bằng cả đời bên cậu không nửa lời dối trá nó mà ngoan tớ cưới cậu về nhà cho mà coi kể cả nó không ngoan tớ cũng vẫn cưới cậu. Bên này Tống Á Hiên vừa bước xuống đã rẽ thẳng vào phòng Trương Hạ cũng chẳng nể nang gì nhấc chân đá cửa một cái đùng rồi hùng hổ đi vào xác định vị trí rồi kết nối wifi mấy giây sau đó đi thẳng đến giường Trương Chân Nguyên không nói hai lời hất chăn lên cúi người bế ngang Nghiêm Hạo Tường lên đi thẳng ra cửa rồi về phòng của hai người (Nhưng thực ra là Tống Á Hiên đơn phương cưỡng chế lấy danh nghĩa muốn đổi bạn cùng phòng mà đem Lưu Diệu Văn đá đuýt em nó sang phòng đơn, đường đường chính chính ôm mĩ nhân về) cả một quá trình đó Tống Á Hiên làm rất dứt khoát không một động tác thừa, Hạ Tuấn Lâm với Trương Chân Nguyên ngây người như bị xịt keo cứ nhìn Tống Á Hiên ở dưới mí mắt mình mang người đi, mãi cho đến khi khuất bóng Hạ Tuấn Lâm mới mở miệng:
- Trương ca, chuyện gì vừa sảy ra vậy?
- Anh cũng đâu có biết, thôi ra đóng cửa lại.
Hạ thỏ một mặt mơ màng ra đóng cửa xong vẫn không quên ra lời cảnh cáo:
- Hai cậu mà còn đá cửa phòng tôi nữa tôi sẽ cho mí người biết thể nào là sức chịu đựng của con người có sự giới thiệu!!!
Phòng cách vách bên kia hiện tại nồng lên tin tức tố mùi rượu campari, Tống Á Hiên về cơ bản không bao giờ dùng phoremone để áp chế người khác nhưng chỉ có Nghiêm Hạo Tường là ngoại lệ, hết lần này tới lần khác cậu phải dùng tin hương của mình để giữ lấy Nghiêm Hạo Tường ở bên cạnh chứng tỏ rằng alpha đang rất bất an, nói hèn mọn thì hèn mọn nhưng không hèn thì còn lâu mới giữ được người mình yêu và Tống Á Hiên chấp nhận làm kẻ hèn để có được người mà cậu muốn.
Lúc này, Nghiêm Hạo Tường bị tin tức tố của alpha bao lấy run rẩy không thôi, gấu nhỏ một mặt đỏ bừng muốn thoát khỏi cái ôm của alpha nhưng khổ nỗi alpha cùng omega thể chất có cách biệt rất là lớn cố gắng đến mấy người mệt cuối cùng cũng chỉ có mình cậu mà thôi. Nghiêm Hạo Tường hờn dỗi đánh vào vai của alpha nhỏ giọng trách móc:
- Cậu lại làm sao vậy? Mau thu tin tức tố của cậu về, tớ sắp thở không nổi nữa rồi!
Nhưng đáp lại Hạo Tường lại chỉ có im lặng ngoài im lặng lại không có gì khác nữa, phải lúc sau Tống Á Hiên mới lên tiếng, giọng cậu khàn khàn mang theo chút tủi thân mà nói:
- Tường Tường, đến bao giờ cậu mới nhìn ra là tớ thích cậu đây? Tớ thực sự thích cậu đến điên rồi!
Nghiêm Hạo Tường bất ngờ, Nghiêm Hạo Tường ngờ ngác, Nghiêm Hạo Tường cảm thấy hình như trong đầu vừa vang lên hồi chuông giác ngộ rằng Tống Á Hiên đang tỏ tình với cậu hai chữ thích cậu niệm vài vòng quanh đầu gấu nhỏ xoay cậu chóng mặt hoa mắt có cảm giác muốn xỉu.
- Tớ thích cậu! Tường Tường, Tống Á Hiên rất thích cậu
Cái đờ phắc, bà mẹ nó, thực sự là tỏ tình với cậu à? Bối rối vờ cờ lờ, rồi làm sao mà đáp lại đây? Hay là giả ngất ta? Vì bất ngờ quá nên ngất luôn? Có ổn không? Không được Hảo Hương không làm được, mẹ dặn có hành vi lừa dối là trẻ hư. Cái đù má, bối rối vãi cả nho, Nghiêm Hạo Tường lắp bắp hỏi cậu bạn đồng niên:
- Cậ... cậu... cậu là đang... là đang tỏ tình với tớ đấy à?
Tống Á Hiên thở dài một hơi ôm omega càng chặt hơn, trong giọng nói có chút bất đắc dĩ:
- Phải, tớ đang tỏ tình với cậu đấy, cậu có biết tớ thích cậu hơn cả thích bản thân mình không?
Nghiêm Hạo Tường ở trong lòng Tống Á Hiên bối rối không thôi, hai má ửng hồng trông đáng yêu muốn chết, cậu ôm cổ Tống Á Hiên bụp lại một câu làm lòng Tống cá lạnh như băng:
- Tớ lại cứ nghĩ cậu thích Diệu Văn!
Thôi rồi, thế này là xong rồi, Tống Á Hiên ở trong lòng gầm rú inh ỏi. Cái đéo gì? Tống Á Hiên cậu mà lại thích thằng nhóc vênh váo Lưu Diệu Văn á? Làm ơn đi, Lưu Văn không có cái tiêu chuẩn người yêu của Tống Á Hiên đâu nhá, no no no nhá. Tống cá nghiến răng ken két gằn nói:
- Bảo cậu ngốc cậu lại tự ái không thèm nhận! Tớ chính là con mẹ nó thích cậu từ lần đầu mới gặp, hai năm đằng đẵng thích cậu lọt vào mắt cậu lại thành thích Diệu Văn, cậu con mẹ nó đang chọc điên tớ có đúng không?
Bất chợt bị mắng làm bạn học Hảo Hương sững sờ, acc cool đứng hình những mười giây sau đó mới phản ứng lại kịp, omega một mặt khó mà tin được hỏi:
- Từ tận lần đầu gặp luôn á?
- Đúng, vừa gặp đã thích cậu rồi.
Lần gặp mặt đầu tiên ấy là lúc Nghiêm Hạo Tường trở về sau ba năm bị mang đi khỏi Tuấn Gió, sau khi nghe bạn nhỏ giới thiệu tên mình xong Tống Á Hiên liền mê đắm con nhà người ta không có lối thoát, người gì đâu vừa trắng vừa mềm lại vừa đáng yêu. Nhìn coi nhìn coi hai mắt to to tròn tròn đáng yêu vãi lờ, yêu chết mất. Trong mắt tiểu Tống thì tiểu Nghiêm làm cái quằn què gì cũng dễ thương, thậm chí cái lần Nghiêm Hạo Tường làm mấy cái trò người thường không thể nào làm được bởi vì mấy trò đó ngại muốn chết mà lọt vào đôi mắt của mỗ nam họ Tống mấy cái hành động khác người ấy lại vô cùng đáng yêu, vô cùng hoạt bát, vô cùng năng động vô cùng có hình bóng tuổi trẻ, khí tức thanh xuân cứ phải gọi là hết sảy con bà bảy, nói Tống Á Hiên nghiện Nghiêm Hạo Tường thì không sai tý nào đâu, cậu làm tất cả mọi cách để được gần gũi người thương, từ ngồi xe đến công ty đến ghế ngồi bàn ăn thậm chí phòng ngủ cũng phải có cậu và chỉ cậu với Nghiêm Hạo Tường mà thôi. Hảo Hương đi học bám víu với trai lạ bị Tống Á Hiên bắt gặp định bụng tối về xử cậu ấy thì lại hay tin bạn nhỏ đi khám sức khỏe sẵn về nhà mẹ một hôm, chỉ một hôm mà thôi, nào ngờ thiếu hơi của người thương, Tống cá ở nhà hận đời vô đối ai làm gì cũng thấy ngứa mắt tính tình vô cùng thối, trận cuồng nộ lần ấy đến cả Đinh đại cũng thấy rén chứ đừng nói đến mấy củ khoai còn lại. Mặt mũi Tống Á Hiên hôm ấy cứ như tu la bò lên từ địa ngục léng phéng làm liều là bị đá xuống 18 tầng địa ngục ngay và luôn cho mà xem, Hạ Tuấn Lâm hôm đó sợ đến mức nửa đêm còn mơ thấy Tống Á Hiên vác cậu ném vào nồi nước để nấu canh kết quả hôm sau vừa gặp Tống cá là Hạ thỏ lập tức sủi ngay tại chỗ chỉ sợ Tống cá sẽ thực sự đem cậu đi nấu canh, mãi cho đến khi đấng cứu thế - Nghiêm Hảo Hương ló đầu vào thế giới này mới rực sáng, mặt trời chân lý chói mù mắt chó của mấy củ khoai đáng thương, thấy người cả hội chạy đến chào đón Nghiêm Hạo Tường để những cái ánh sáng chói lọi ấy chiếu rọi cột sống đang trên đà vặn vẹo này của bọn họ. Ơn giời Tường ca về rồi, từ khi lão sáu về cả hội thấy Tống Á Hiên cứ như một người khác vậy, ai có thể làm bài nghị luận xã hội đề bài phân tích tâm lý nhân vật Tống Á Hiên được không? Phân tích rằng cái người trước đó mặt mày cứ hầm hầm đen xì quanh thân tản ra oán khí ngút trời với cái người đang ra sức tủi thân ôm Tường ca ở bên kia là một đi. Cái con mẹ nó, chúng tôi đã làm gì để phải chịu cái cảnh này vậy?
Quay về với thực tại sau khi lấy hết dũng khí tỏ tình một cách cục súc nhất có thể thì Tống Á Hiên cuối cùng cũng đón được người đẹp về tay, hà hà hà, đợi thằng ranh con Lưu Diệu Văn về mà hay được cái tin này có mà khóc thét. Ai bảo chú em dám cao lên một mét tám trước khi anh mày lấy được vợ, đáy mắt mỗ nam họ Tống lộ rõ vẻ đắc thắng. Ván này anh thắng rồi nhé chú em!
Thương Líu Quyển nhiều chút!
Thật! Nói điêu làm chó, Tống Á Hiên cam đoan cậu mà nói dối hai đầu gối của cậu ấy bằng nhau, Tống cá trước kỳ mẫn cảm là khó chịu không thôi trong kỳ mẫn cảm thì tủi thân muốn xỉu còn sau kỳ mẫn cảm thì chính là tổn thương muốn chết. Trước kỳ mẫn cảm thì cờ rút ngày ngày dính lấy hội anh em mà không quan tâm gì tới cậu ấy vậy là cậu ấy nổi máu ghen còn chưa kịp giải quyết vấn đề thì kỳ mẫn cảm ập tới khiến cậu cùng cờ rút phải xa nhau vì cậu bị tống đi cách ly và đây cũng chính là nguyên do làm tiểu Tống nhà chúng ta cảm thấy tủi's thân. Còn chuyện tổn thương thì chính là ở một ngày đẹp trời mưa đổ rào rào làm mấy cây rau hôm bữa cả đám cặm cụi trồng bị hẹo vì ngập nước, Tống Á Hiên phát hiện cờ rút hình như đang tránh né mình, mỗi khi mà vô tình đụng nhau đoạn cầu thang hay cửa phòng thì Nghiêm Hạo Tường hầu hết đều sẽ né tránh ánh mắt của Tống Á Hiên gượng cười chào hỏi tý rồi chuồn luôn làm bao lần muốn bắt chuyện của Tống cá bị nghẹn lại ở cuống họng hay mỗi đêm mà alpha muốn sang phòng omega ngủ ké thì đều bị đuổi về hơn nữa còn bị đuổi ngay từ lần đầu tiên gõ cửa thế cho nên alpha cảm giác cờ rút không thương mình nữa mình bị thất sủng rồi.
Cũng là một đêm nọ khi Nghiêm con gấu chuẩn bị về phòng đi ngủ thì có cảm giác không hay cho lắm nào ngờ cái thứ giác quan thứ sáu trước nay cậu chưa bao giờ tin nó lại magic như vậy vừa ló đầu vào phòng đã thấy Tống Á Hiên đang nằm phè phỡn ở trên giường của cậu chơi điện thoại rồi. Nghiêm Hạo Tường bằng tốc độ mắt thường không thể thấy quay đầu chạy vèo đi mất cậu chạy sang phòng của Trương Chân Nguyên và Hạ Tuấn Lâm không có nét hiền dịu của omega tung cước đạp cửa phòng của hai người rồi lao vào trong phi cái vèo lên giường của tiểu Trương Trương nói:
- Trương ca, hôm nay đệ đệ ngủ ở đây với anh!
Trương Hạ hai người đang chơi điện thoại bị cú đạp này làm cho hết hồn, mắc cái đíu gì đạp cửa phòng tụi này vậy cha nội? Trong khi hai anh em còn đang không biết phải làm sao chấm hỏi đầy đầu thì thủ phạm lại thản nhiên dành lấy cái chăn chùm qua đầu chớp nhoáng thả mình vào chế độ cách ly với thế giới bên ngoài trước khi tắt nguồn còn không quên bồi một câu:
- Nếu Á Hiên tìm thì đừng nói em ở đây. Xin cảm ơn!
Trương Hạ: Hả???
Bên này Tống Á Hiên chờ mãi không thấy người về phòng liền vác thân đi tìm, cậu không qua phòng Trương Chân Nguyên và Hạ Tuấn Lâm luôn mà đi lòng vòng một lúc cậu leo lên tầng hai gõ cửa phòng Đinh Trình Hâm và Mã Gia Kỳ trước vì cậu tin rằng chỉ có hai anh lớn mới dung túng cho omega thích nằm đâu thì nằm thôi, Đinh đại đang sảng khoái ôm Mã nhị chơi điện thoại thì bị tiếng gõ cửa cắt ngang nguồn cảm hứng sung sướng bất tận nhưng cũng không có nổi cáu, hắn tạm buông Mã Gia Kỳ ra rồi đi mở cửa. Vừa ló đầu vào Tống Á Hiên liền hỏi:
- Đinh ca, Tường Tường có ở đây không?
Đinh Trình Hâm nghiêng người cho Tống Á Hiên ngó vào xem, cá lớn ló đầu vô ngó hai ba vòng mới lùi đầu về cười hì hì rồi quay mông đi xuống cầu thang. Thấy cái nết này của em trai Đinh Trình Hâm gọi với theo Tống Á Hiên đang đi xuống cầu thang:
- Anh cấm chú mày sau chín giờ mò lên đây!
- Em biết rồi, anh lượn vô trỏng đe!
Đinh đại một mặt muốn chửi bậy quay vào phòng đóng cửa cái rầm vừa quay mặt vào đã bật chế độ ảnh đế lao vào ngực Mã đội trưởng dụi dụi hít hít muốn bể cái phổi miệng thì tố cáo:
- Em trai lớn rồi, không còn nghe lời nữa
Mã Gia Kỳ buông điện thoại vò vò cái đầu trong ngực thở dài một hơi rồi nói:
- Á Hiên nhà tớ rất ngoan!
Đinh đại âm thầm bĩu môi, trong lòng thầm xào Tống Á Hiên bảy tám chín mười lượt, ngoan cái rắm, cậu cứ đợi đến lúc nó cắp Hạo Tường đi rồi cậu mới thấy được bộ mặt thật của thằng nhóc thúi đó, đảm bảo bằng cả đời bên cậu không nửa lời dối trá nó mà ngoan tớ cưới cậu về nhà cho mà coi kể cả nó không ngoan tớ cũng vẫn cưới cậu. Bên này Tống Á Hiên vừa bước xuống đã rẽ thẳng vào phòng Trương Hạ cũng chẳng nể nang gì nhấc chân đá cửa một cái đùng rồi hùng hổ đi vào xác định vị trí rồi kết nối wifi mấy giây sau đó đi thẳng đến giường Trương Chân Nguyên không nói hai lời hất chăn lên cúi người bế ngang Nghiêm Hạo Tường lên đi thẳng ra cửa rồi về phòng của hai người (Nhưng thực ra là Tống Á Hiên đơn phương cưỡng chế lấy danh nghĩa muốn đổi bạn cùng phòng mà đem Lưu Diệu Văn đá đuýt em nó sang phòng đơn, đường đường chính chính ôm mĩ nhân về) cả một quá trình đó Tống Á Hiên làm rất dứt khoát không một động tác thừa, Hạ Tuấn Lâm với Trương Chân Nguyên ngây người như bị xịt keo cứ nhìn Tống Á Hiên ở dưới mí mắt mình mang người đi, mãi cho đến khi khuất bóng Hạ Tuấn Lâm mới mở miệng:
- Trương ca, chuyện gì vừa sảy ra vậy?
- Anh cũng đâu có biết, thôi ra đóng cửa lại.
Hạ thỏ một mặt mơ màng ra đóng cửa xong vẫn không quên ra lời cảnh cáo:
- Hai cậu mà còn đá cửa phòng tôi nữa tôi sẽ cho mí người biết thể nào là sức chịu đựng của con người có sự giới thiệu!!!
Phòng cách vách bên kia hiện tại nồng lên tin tức tố mùi rượu campari, Tống Á Hiên về cơ bản không bao giờ dùng phoremone để áp chế người khác nhưng chỉ có Nghiêm Hạo Tường là ngoại lệ, hết lần này tới lần khác cậu phải dùng tin hương của mình để giữ lấy Nghiêm Hạo Tường ở bên cạnh chứng tỏ rằng alpha đang rất bất an, nói hèn mọn thì hèn mọn nhưng không hèn thì còn lâu mới giữ được người mình yêu và Tống Á Hiên chấp nhận làm kẻ hèn để có được người mà cậu muốn.
Lúc này, Nghiêm Hạo Tường bị tin tức tố của alpha bao lấy run rẩy không thôi, gấu nhỏ một mặt đỏ bừng muốn thoát khỏi cái ôm của alpha nhưng khổ nỗi alpha cùng omega thể chất có cách biệt rất là lớn cố gắng đến mấy người mệt cuối cùng cũng chỉ có mình cậu mà thôi. Nghiêm Hạo Tường hờn dỗi đánh vào vai của alpha nhỏ giọng trách móc:
- Cậu lại làm sao vậy? Mau thu tin tức tố của cậu về, tớ sắp thở không nổi nữa rồi!
Nhưng đáp lại Hạo Tường lại chỉ có im lặng ngoài im lặng lại không có gì khác nữa, phải lúc sau Tống Á Hiên mới lên tiếng, giọng cậu khàn khàn mang theo chút tủi thân mà nói:
- Tường Tường, đến bao giờ cậu mới nhìn ra là tớ thích cậu đây? Tớ thực sự thích cậu đến điên rồi!
Nghiêm Hạo Tường bất ngờ, Nghiêm Hạo Tường ngờ ngác, Nghiêm Hạo Tường cảm thấy hình như trong đầu vừa vang lên hồi chuông giác ngộ rằng Tống Á Hiên đang tỏ tình với cậu hai chữ thích cậu niệm vài vòng quanh đầu gấu nhỏ xoay cậu chóng mặt hoa mắt có cảm giác muốn xỉu.
- Tớ thích cậu! Tường Tường, Tống Á Hiên rất thích cậu
Cái đờ phắc, bà mẹ nó, thực sự là tỏ tình với cậu à? Bối rối vờ cờ lờ, rồi làm sao mà đáp lại đây? Hay là giả ngất ta? Vì bất ngờ quá nên ngất luôn? Có ổn không? Không được Hảo Hương không làm được, mẹ dặn có hành vi lừa dối là trẻ hư. Cái đù má, bối rối vãi cả nho, Nghiêm Hạo Tường lắp bắp hỏi cậu bạn đồng niên:
- Cậ... cậu... cậu là đang... là đang tỏ tình với tớ đấy à?
Tống Á Hiên thở dài một hơi ôm omega càng chặt hơn, trong giọng nói có chút bất đắc dĩ:
- Phải, tớ đang tỏ tình với cậu đấy, cậu có biết tớ thích cậu hơn cả thích bản thân mình không?
Nghiêm Hạo Tường ở trong lòng Tống Á Hiên bối rối không thôi, hai má ửng hồng trông đáng yêu muốn chết, cậu ôm cổ Tống Á Hiên bụp lại một câu làm lòng Tống cá lạnh như băng:
- Tớ lại cứ nghĩ cậu thích Diệu Văn!
Thôi rồi, thế này là xong rồi, Tống Á Hiên ở trong lòng gầm rú inh ỏi. Cái đéo gì? Tống Á Hiên cậu mà lại thích thằng nhóc vênh váo Lưu Diệu Văn á? Làm ơn đi, Lưu Văn không có cái tiêu chuẩn người yêu của Tống Á Hiên đâu nhá, no no no nhá. Tống cá nghiến răng ken két gằn nói:
- Bảo cậu ngốc cậu lại tự ái không thèm nhận! Tớ chính là con mẹ nó thích cậu từ lần đầu mới gặp, hai năm đằng đẵng thích cậu lọt vào mắt cậu lại thành thích Diệu Văn, cậu con mẹ nó đang chọc điên tớ có đúng không?
Bất chợt bị mắng làm bạn học Hảo Hương sững sờ, acc cool đứng hình những mười giây sau đó mới phản ứng lại kịp, omega một mặt khó mà tin được hỏi:
- Từ tận lần đầu gặp luôn á?
- Đúng, vừa gặp đã thích cậu rồi.
Lần gặp mặt đầu tiên ấy là lúc Nghiêm Hạo Tường trở về sau ba năm bị mang đi khỏi Tuấn Gió, sau khi nghe bạn nhỏ giới thiệu tên mình xong Tống Á Hiên liền mê đắm con nhà người ta không có lối thoát, người gì đâu vừa trắng vừa mềm lại vừa đáng yêu. Nhìn coi nhìn coi hai mắt to to tròn tròn đáng yêu vãi lờ, yêu chết mất. Trong mắt tiểu Tống thì tiểu Nghiêm làm cái quằn què gì cũng dễ thương, thậm chí cái lần Nghiêm Hạo Tường làm mấy cái trò người thường không thể nào làm được bởi vì mấy trò đó ngại muốn chết mà lọt vào đôi mắt của mỗ nam họ Tống mấy cái hành động khác người ấy lại vô cùng đáng yêu, vô cùng hoạt bát, vô cùng năng động vô cùng có hình bóng tuổi trẻ, khí tức thanh xuân cứ phải gọi là hết sảy con bà bảy, nói Tống Á Hiên nghiện Nghiêm Hạo Tường thì không sai tý nào đâu, cậu làm tất cả mọi cách để được gần gũi người thương, từ ngồi xe đến công ty đến ghế ngồi bàn ăn thậm chí phòng ngủ cũng phải có cậu và chỉ cậu với Nghiêm Hạo Tường mà thôi. Hảo Hương đi học bám víu với trai lạ bị Tống Á Hiên bắt gặp định bụng tối về xử cậu ấy thì lại hay tin bạn nhỏ đi khám sức khỏe sẵn về nhà mẹ một hôm, chỉ một hôm mà thôi, nào ngờ thiếu hơi của người thương, Tống cá ở nhà hận đời vô đối ai làm gì cũng thấy ngứa mắt tính tình vô cùng thối, trận cuồng nộ lần ấy đến cả Đinh đại cũng thấy rén chứ đừng nói đến mấy củ khoai còn lại. Mặt mũi Tống Á Hiên hôm ấy cứ như tu la bò lên từ địa ngục léng phéng làm liều là bị đá xuống 18 tầng địa ngục ngay và luôn cho mà xem, Hạ Tuấn Lâm hôm đó sợ đến mức nửa đêm còn mơ thấy Tống Á Hiên vác cậu ném vào nồi nước để nấu canh kết quả hôm sau vừa gặp Tống cá là Hạ thỏ lập tức sủi ngay tại chỗ chỉ sợ Tống cá sẽ thực sự đem cậu đi nấu canh, mãi cho đến khi đấng cứu thế - Nghiêm Hảo Hương ló đầu vào thế giới này mới rực sáng, mặt trời chân lý chói mù mắt chó của mấy củ khoai đáng thương, thấy người cả hội chạy đến chào đón Nghiêm Hạo Tường để những cái ánh sáng chói lọi ấy chiếu rọi cột sống đang trên đà vặn vẹo này của bọn họ. Ơn giời Tường ca về rồi, từ khi lão sáu về cả hội thấy Tống Á Hiên cứ như một người khác vậy, ai có thể làm bài nghị luận xã hội đề bài phân tích tâm lý nhân vật Tống Á Hiên được không? Phân tích rằng cái người trước đó mặt mày cứ hầm hầm đen xì quanh thân tản ra oán khí ngút trời với cái người đang ra sức tủi thân ôm Tường ca ở bên kia là một đi. Cái con mẹ nó, chúng tôi đã làm gì để phải chịu cái cảnh này vậy?
Quay về với thực tại sau khi lấy hết dũng khí tỏ tình một cách cục súc nhất có thể thì Tống Á Hiên cuối cùng cũng đón được người đẹp về tay, hà hà hà, đợi thằng ranh con Lưu Diệu Văn về mà hay được cái tin này có mà khóc thét. Ai bảo chú em dám cao lên một mét tám trước khi anh mày lấy được vợ, đáy mắt mỗ nam họ Tống lộ rõ vẻ đắc thắng. Ván này anh thắng rồi nhé chú em!
Thương Líu Quyển nhiều chút!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất