Đứa Con Của Yêu Quái
Bạn đang đọc truyện Đứa Con Của Yêu Quái của tác giả Hà Phong Đình. Hạ Mạc: Tôi lấy mộng làm thức ăn, tôi có chuyện kể, bạn có mộng đẹp không?
Trích đoạn:
Ngày cuối cùng của mùa hè năm 2000, khí trời vô cùng oi bức, từng luồng mây đen như mực nghênh ngang chiếm hết không trung khiến người ta gần như không thở nổi, chim chóc sâu bọ bình thường hay kêu rả rích huyên náo đều trốn sạch, trong không khí ngập tràn sự âm trầm khó thở.
Dưới bóng cây, mấy cụ già lớn tuổi phe phẩy quạt hương bồ, câu được câu mất bàn tán về thời tiết cổ quái năm nay. Trước mặt họ là từng sào lúa sắp vào mùa, bông lúa hơi nhuốm vàng dần trĩu xuống, nối tiếp nhau kéo dài tới dưới chân núi phía xa. Có lẽ do năm nay quá nóng quá khô hạn, cho nên cây cối vốn xanh um tươi tốt trên núi đều hơi héo đi, thỉnh thoảng có luồng gió thổi qua, bọn chúng uể oải đung đưa cành lá.
Ngoài ra, bạn có thể đọc thêm truyện Vị Diện Giao Dịch Chi Nguyên Thủy Thế Giới của cùng tác giả.