Liệu Nguyên
Câu chuyện tình đam mỹ giữa hai người đàn ông lớn tuổi với văn phong nhẹ nhàng, thường ngày, đọc có cảm giác bình yên. Liệu Nguyên mà tác giả Bất Vấn Tam Cửu giới thiệu dưới đây sẽ là một lựa chọn khá thú vị cho một ngày cuối tuần thật nhẹ nhàng.
Văn án
Đào Hiểu Đông có người em trai mù lòa, Thang Sách Ngôn là bác sĩ mà em trai anh thích nhất. Ôn hòa, điềm tĩnh. Đào Hiểu Đông yêu ai yêu cả đường đi. Những thứ dễ dàng có được lại không biết trân trọng.
Đường Ninh được Thang Sách Ngôn nuông chiều bao nhiêu năm, không biết đây chính là “của lạ” được bao nhiêu người để ý tới. Đá xong lại muốn quay đầu, muốn nhặt lại.
Nhưng chậm mất rồi, Đào Hiểu Đông đã ra tay rồi.
Đào Hiểu Đông nhìn Đường Ninh, cười bảo với anh: “Bác sĩ Đường à, mặc kệ trước kia là của ai, thì giờ cũng là người của tôi rồi. Phàm là thứ trong tay tôi, chỉ cần tôi không buông tay, cả đời này anh không mang đi nổi đâu.”
Nhà cũ bén lửa, bập bùng đốt cháy.
Đổi thụ.
(Liệu nguyên: Lửa thiêu đồng nội. Một đốm lửa nhỏ có thể thiêu cháy đồng quê. Ám chỉ thế lực mạnh mẽ, không thể ngăn cản. )
5 chương mới nhất truyện Liệu Nguyên
- Chương 75: “Năm mới, Hiểu Đông phải bình an. Còn phải ở bên anh.”
- Chương 74: “Bác sĩ Thang, bạn trai tôi.”
- Chương 73: “Nếu có thể bước vào giai đoạn thí nghiệm, Đào Hoài Nam nằm trong danh sách tình nguyện viên của hắn.”
- Chương 72: “Bản thân hai từ “người yêu” này mang theo sự lãng mạn rập khuôn, vừa tự tin lại vừa phóng khoáng.”
- Chương 71: “Đúng vậy, người tốt trọn đời bình an.”
Danh sách chương truyện Liệu Nguyên
- Chương 1: “Nằm chiêm bao mộng cũ, tỉnh lại đã sang năm.”
- Chương 2: “Cho nên làm gì có thần tiên, bác sĩ giỏi giang đến mấy cũng chỉ là người phàm.”
- Chương 3: “Giữa chừng tan tan hợp hợp, họ cũng đã chia tay nhau mấy lần rồi.”
- Chương 4: “Ngạc nhiên rồi cẩn thận suy xét hai người, suy ngẫm từ ngoại hình cho tới khí chất của từng người một lượt, an
- Chương 5: “Anh Ngôn à, em nghĩ kỹ rồi.. Bỏ đi!””
- Chương 6: âBình thÆ°á»ng Thang Sách Ngôn gá»i anh là âTiá»u Ninhâ, chÆ°a từng gá»i thẳng tên anh. Hôm nay hắn vẫn luôn gá»i là ÄÆ°á»
- Chương 7: “Bệnh viện là nơi cho con người hy vọng, nhưng cũng đồng thời là nơi lấy đi hy vọng.”
- Chương 8: “Anh biết em đau.”
- Chương 9: âÄà o Hiá»u Äông nhìn qua má»t lượt rá»i cất tiếng chà o: ÂBác sÄ© Thang.ââ
- Chương 10: âCáºu không giúp Äược nhÆ°ng tôi vẫn có thá» giúp sức má»t chút, tâm lý muá»n là m gì Äó rất Äáng quý, Äừng bá» cuá»
- Chương 11: “Tay anh lạnh thế.”
- Chương 12: “Tình cảm sâu đậm cách mấy cũng không thể chịu giày vò hoài, bao nhiêu năm qua Đường Ninh đã mài trái tim Thang Sách N
- Chương 13: “Không thể vì anh nói em chưa trưởng thành thì em cứ hành xử như trẻ con mãi được.”
- Chương 14: “Thế ông đỏm dáng như vậy làm gì? Cưa sừng làm nghé như vậy ông tính làm gì hả?”
- Chương 15: “Trên eo hai tấc đồng thân, đoạn hẹp nhất ấy.”
- Chương 16: “Nơi này trời xanh thăm thẳm, đất đá vàng đượm.”
- Chương 17: “Tôi vừa mới uống, nếu anh không chê…”
- Chương 18: “Anh mặc quần áo chưa thế?”
- Chương 19: “Dáng cậu đẹp lắm mà.”
- Chương 20: “Lần tới muốn tìm người thế nào?”
- Chương 21: “Chỉ muốn đi ăn với anh một bữa, có được không?”
- Chương 22: “Tiếng “Anh Ngôn” này gần như khiến ba người mang ba suy nghĩ khác nhau.”
- Chương 23: “Thang Sách Ngôn mà anh nói là bạn của tôi. Mấy lời anh nói tôi thấy chướng tai, nghe không lọt.”
- Chương 24: “Là anh ta nói quá muộn.”
- Chương 25: “Dùng bữa này xong, Đào Hiểu Đông hớn hở cả lên.”
- Chương 26: “Cho nên trời mưa tay anh ấy bị đau, lúc mệt mỏi tay cũng đau.”
- Chương 27: “Không phải muốn nghe ngóng chuyện Đường Ninh từ cậu, muốn biết cũng không hỏi cậu vòng vo như vậy.”
- Chương 28: “Anh nói mấy lời này khiến em đắc ý quá, cảm giác như anh đang muốn giải thích với em ấy, thực sự không cần đâu.
- Chương 29: “Anh…” Đường Ninh chớp mắt, hàng mi dài khẽ run lên, “Không cho em vào à?”
- Chương 30: “Anh đừng buồn, phù hợp thì đến với nhau, nếu có thể đến với nhau thật, sau này em sẽ không để anh phải tiếc nu