Sau Năm Năm
Bạn đang đọc truyện Sau Năm Năm của tác giả Thần Nghiêu. “Anh hãy nói chi tiết về các triệu chứng của anh.” Bác sĩ tâm lý ngồi đối diện với Nghiêm Trọng Minh, Nghiêm Trọng Minh mặc một chiếc áo sơ mi trắng được ủi phẳng phiu, trên cổ tay còn mang đồng hồ.
“Tôi thường gặp ác mộng, mơ thấy những người đồng đội đã chết, những chi tiết về cái chết của họ cứ lặp đi lặp lại.”
“Tôi mơ thấy bố mẹ mình, nhưng lần nào họ cũng quở trách tôi, tại sao lại bại trận mà trở về?”
“Tôi còn mơ thấy cái chết của mình, viên đạn găm vào ngực tôi, máu chảy đầm đìa, ngay cả con đau cũng rất chân thực.” Nghiêm Trọng Minh chậm rãi kể cho bác sĩ tâm lý về tình hình của mình.
“Còn gì nữa không?”
“Mỗi khi tôi nghe thấy người khác nhắc tới chiến tranh, sùng bái tôi như một người hùng, tôi rất buồn nôn, nhưng phần lớn đều là nôn khan.” Nghiêm Trọng Minh nói rõ, “Lúc nghe thấy tổng thống tổng kết về cuộc chiến tôi thật sự đã nôn.”
“Lúc nào cũng như vậy sao?”
Nếu yêu thích truyện đam mỹ, bạn có thể đọc thêm Yêu Đương Trong Trò Chơi Chạy Trốn hoặc Cơn Gió Lớn Có Chốn Quay Về