Trong Lòng Tôi Chỉ Có Học Hành
Một câu chuyện đam mỹ hiện đại, vườn trường ngọt ngào giữa hai nhân vật chính: Tân Kỷ, một người đứng nhất khối công còn Tiết Tây thì chăm chỉ học thụ. Điều đáng nói hơn là công đã thích thầm thụ nhưng người này chỉ một lòng muốn học mà thôi. Vậy công phải làm sao đây? Cùng đón đọcTrong Lòng Tôi Chỉ Có Học Hành của Bất Cao Hứng Hoạn Giả để xem đoạn kết ra sao nhé!
Trích đoạn truyện:
Mùa hè năm nay đến hơi muộn, tháng Chín rồi mà vẫn nghe thấy tiếng ve sầu láo nháo trên cây. Tôi cầm sách Vật lý, đứng dưới bóng râm đài chủ tịch, tia tử ngoại dù có cách một tầng bóng râm vẫn có thể chiếu rọi khiến mí mắt phát nóng.
Cách đó 3 mét có mấy nữ sinh đang ồn ào vây xung quanh một người, khuôn mặt người đó đỏ bừng bị mấy bàn tay đẩy loạng choạng đi tới trước mặt tôi.
“Tiết Tây! Phương Linh Linh có lời muốn nói với cậu!” Mấy nữ sinh cười đùa hô to với tôi, nụ cười trên mặt vừa hưng phấn lạimập mờ.
Người bị đẩy tới trước mặt tôi cúi đầu, bất an nắm vạt áo, nhiệt độ không khí khiến khuôn mặt cô ấy giống như quả bóng bay màu đỏ.
“Bạn…bạn học Tiết…”
Tôi nghe giọng nói run rẩy của cô ấy, nếu không phải đang không đúng lúc thì tôi thật sự muốn mời cô ấy làm đối tượng thí nghiệm.
Dù sao mặt người có thể đỏ được đến trình độ này quả là hiếm thấy, có lẽ sẽ trở thành đề tài nghiên cứu mới lạ.