Trọng Sinh Chi Lưu Ly Tượng
Truyện Lưu Ly Mỹ Nhân Sát của tác giả Thập Tứ Lang xoay quanh thiếu nữ Chử Toàn Cơ trời sinh khiếm khuyết lục thức, không hiểu ái tình chốn nhân gian. Nhưng rồi tình yêu khắc cốt ghi tâm của Vũ Tư Phượng đã đả động được nàng, để cho nàng nếm trải hết chua ngọt đắng cay của chữ tình. Toàn Cơ từ một đứa trẻ vô tâm vô phế, lười nhác bất quán, chuyện gì cũng không màng, dần biết yêu thương người khác, dần biết suy nghĩ, nhìn xa trông rộng, gánh vác trách nhiệm, có người quan trọng, biết đến tình yêu. Trải qua muôn vàn biến cố, Chử Toàn Cơ dần tìm được ký ức kiếp trước của mình và tìm được lời giải cho những sự kiện bí ẩn xảy ra trong cuộc đời nàng.
Giới thiệu truyện tiên hiệp:
Nàng tên Chử Toàn Cơ, nàng kiếp trước thân phận đặc thù, thiên giới âm phủ đều phải kinh sợ, thân là chiến thần tướng quân, kiếm Định Khôn trong tay, nàng một mình đối mặt thiên binh vạn mã tuyệt không một tia sợ hãi. Oan có đầu, nợ có chủ, thiên giới nợ nàng lớn như vậy, há có thể buông tha.. Vì trả thù, nàng bị coi là tội nhân, đại nghịch bất đạo. Nể tình nàng trước lập ngàn vạn chiến công, cho nàng đầu thai làm người phàm trần, giác ngộ tri đạo, chân lí, mong rằng lệ khí oán hận của nàng có thể biến mất.
Trải qua muôn ngàn biến cố, từ nhỏ là cứu Giao nhân Đình Nô, phát hiện cơ thể dị thường, lúc nguy cấp hay giận dữ quá mức, có thể tự phát sinh sức mạnh cường đại, phóng xuất tam muội chân hỏa .., thu phục linh thú… Nàng dần dần tìm được kí ức kiếp trước của mình, những biến cố, sự kiện nhỏ trong cuộc đời nàng không gì không có nguyên nhân, đọc hết mới hiểu được. Cuối cùng, ân ân oán oán, sóng gió, tất thảy đêu qua đi, mới biết, buông tha cho hết thảy, cùng người mình yêu nắm tay, phiêu diêu tự tại, mới là hạnh phúc chân chính.
Hắn là Vũ Tư Phượng, hắn cũng là kẻ có thân phận đặc thù, lúc mười một tuổi gặp nàng vừa ra tay đã bắt trụ tiểu ngân hoa, sai điểm đem nó bóp chết, kết quả khiến Vũ Tư Phượng nổi trận lôi đình, vẫn kêu nàng ác nữ nhân. Trải qua thiên biến vạn cố, không biết từ lúc nào bắt đầu yêu nàng. Trời xanh mây trắng, vạn vật xung quanh cũng không nhìn, trong mắt hắn vĩnh viễn chỉ có một mình nàng. Mà nàng cái loại vô tâm vô phế, thực không hiểu nổi tình yêu, vẫn chỉ đánh đồng yêu cùng thích làm một, nàng ở bên hắn, hứa vĩnh viễn hai người bọn họ cũng không tách rời, chẳng qua cũng chỉ vi nàng sợ cô đơn, trong lòng nàng hắn chỉ là cây cột, mãi mãi đứng đó, mãi mãi sủng nàng, trong lòng hắn vẫn chờ nàng lớn lên, chờ nàng hiểu được tình yêu. Bộ tộc hắn có một dạng quyết tuyệt, yêu tuyệt đối, làm cho đối phương cũng phải tuyệt đối yêu lại, bằng không đoạn tuyệt, cũng không hứa gặp lại. Hắn đợi nàng, đợi không được, thẳng đến hắn ra đi, nàng mới hiểu, yêu, là thế nào. Với Toàn Cơ, nơi bình yên nhất, nhà của nàng, là bên cạnh Vũ Ti Phượng, chôn mình trong vòng tay hắn.